Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Alaska, Mỹ

[MINH HUỆ 31-08-2019] Tôi rất may mắn được tham gia vào việc giúp đưa Đoàn Nghệ thuật Shen Yun đến biểu diễn tại Alaska lần đầu tiên. Mở đầu bài chia sẻ, tôi xin được trích dẫn lời giảng của Sư phụ:

“ Nếu chư vị ở địa phương đó chỉ là một người, thì Thần sẽ giúp chư vị làm việc đó thành công.” ( Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

“Một đệ tử Đại Pháp, nếu chính niệm của chư vị mạnh phi thường, sức mạnh có thể xẻ núi, một niệm là làm xong.” (Thế nào là đệ tử Đại Pháp, Giảng Pháp tạị các nơi XI)

Mặc dù Alaska là một trong những bang lớn nhất của Hoa Kỳ, nhưng dân số lại vô cùng thưa thớt, chỉ có khoảng 700.000 người. Năm nay là năm đầu tiên Đoàn Nghệ thuật Shen Yun đến biểu diễn tại Alaska. Đoàn đã thực hiện 4 buổi diễn trong vòng 3 ngày, và các điểm diễn đều chật cứng khán giả. Ban đầu, Đoàn có kế hoạch diễn 3 buổi trong 2 ngày, nhưng vé bán được rất tốt nên Đoàn đã bổ sung thêm một buổi diễn nữa. Tuy Shen Yun không quảng cáo nhiều, nhưng mua được một tấm vé không phải là chuyện dễ dàng. Nếu như không có Sư phụ gia trì thì việc này tuyệt đối không thể làm được. Trước đây, tôi chưa hề có kinh nghiệm nói chuyện với các nhà tài trợ, nhưng ý thức về sứ mệnh cứu người đã thúc đẩy tôi, vì vậy tôi đã gặp gỡ và nói chuyện với 14 doanh nhân trong vòng 10 ngày.

Các buổi diễn ở Alaska lần này được điều phối bởi các đồng tu ở San Francisco. Họ đã giúp sắp xếp các hợp đồng nhà hát, làm quảng cáo, in ấn, và gửi tờ rơi. Với tư cách là đệ tử Đại Pháp duy nhất ở Alaska, tôi đã cố gắng hết sức mình. Trong suốt quá trình phối hợp với các đồng tu, tôi có nhiều cơ hội để hướng nội và đề cao. Tôi rất xúc động và cũng được khích lệ rất nhiều khi được nghe các câu chuyện tu luyện của các đồng tu. Trong quá trình thực hiện công việc, mỗi khi gặp phải vấn đề, tôi đều được Sư phụ gia trì.

Phối hợp vô điều kiện với các đồng tu để đưa Shen Yun đến Alaska

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc vào năm 1998 và chuyển đến định cư ở Alaska vào năm 2010. Năm nay là lần đầu tiên tôi tham gia vào hạng mục quảng bá Shen Yun. Khi mới nghe nói Shen Yun sẽ đến biểu diễn tại Alaska, tôi đã rất vui mừng nhưng cũng rất lo lắng, bởi vì tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp duy nhất ở đây.

Tôi có một mong ước: được phối hợp vô điều kiện với các đồng tu. Họ đã kiên nhẫn đưa cho tôi một số lời khuyên, nhưng trong tâm trí tôi, một số điều họ nói giống như là những lời buộc tội vô lý. Tuy nhiên, tôi đã khiêm tốn hướng nội và chính lại bản thân. Tôi ngộ ra rằng Sư phụ đã sử dụng miệng của đồng tu để giúp tôi đề cao. Sư phụ giảng: “tâm tính cao đến đâu, công cao đến đó” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Uy lực của chính niệm

Năm ngoái, tôi nghe nói Shen Yun có kế hoạch biểu diễn ở Alaska. Vì vậy, tôi đã liên lạc với các đồng tu ở San Francisco và hỏi họ tôi nên làm gì. Họ hỏi tôi cần bao nhiêu áp phích và tờ rơi; sau đó, họ đã chuyển chúng đến cho tôi. Sau khi các tài liệu đến, tôi đã cất giữ chúng trong nhà để xe của mình.Tôi đã rất lo lắng và cũng thấy đáng ngại khi phải phân phát nhiều tài liệu Shen Yun như vậy. Tuy nhiên, các đồng tu ở các địa phương khác đã đến giúp tôi. Lúc đó, Alaska có tuyết rơi và băng giá, đường xá rất trơn trượt. Các đồng tu trẻ tuổi đến và giúp đỡ trong một tuần. Các đồng tu lớn tuổi là lực lượng chính, họ ở lại trong 20 ngày.

Mặc dù tôi cảm thấy cái gì mình cũng không biết, nhưng tôi đã trở thành một điều phối viên. Đôi khi việc điều phối người khác khiến tôi rất khó xử, hơn nữa, trước đây tôi lại chưa từng tham gia vào việc quảng bá Shen Yun. Tuy nhiên, tôi đã học hỏi được nhiều kinh nghiệm từ các đồng tu. Khi Đoàn Nghệ thuật Shen Yun quyết định bổ sung thêm một buổi diễn, thì chỉ còn một tuần nữa là các đồng tu dự định sẽ rời đi. Tôi cảm thấy rất lo lắng, vì vậy tôi đã yêu cầu chúng tôi có một buổi gặp mặt.

Khi tôi đến, một đồng tu tức giận nói: “Bạn là điều phối viên, nhưng cái gì bạn cũng không hiểu.” Tôi chỉ kiên định nói: “Tôi muốn nhà hát chật ních khán giả. Chúng ta cần bán hết vé.” Hôm đó, chúng tôi đã cùng giao lưu chia sẻ. Một đồng tu có kinh nghiệm làm quảng bá Shen Yun trong nhiều năm chia sẻ rằng chính niệm có tác dụng rất lớn. Cô nói: “Ở một thành phố nọ chỉ có bốn học viên, khi làm hạng mục quảng bá Shen Yun, hàng ngày họ đều phát chính niệm rằng: ‘Thêm ba buổi diễn nữa’. Cuối cùng, họ đã thực sự cần bổ sung thêm ba buổi diễn.” Sau khi cùng giao lưu chia sẻ với các đồng tu, tôi ngộ ra rằng khi chính niệm của chúng ta càng thuần tịnh thì uy lực càng mạnh. Tôi cảm thấy được khích lệ.

Sáng hôm sau, vị đồng tu mà hôm trước nổi giận với tôi đã gặp tôi và nói: “Hôm qua tôi không nên nói với bạn như vậy, tôi rất tiếc.” Chúng tôi đã cùng phát chính niệm để có một rạp hát chật ních khán giả. Chúng tôi cũng liên hệ với tất cả các học viên mà chúng tôi biết để thêm một niệm đầu rằng: việc bán vé ở Alaska rất thành công, ngay cả một vé cũng khó tìm mua.

Ba đồng tu ở lại nhà của tôi. Trước đây, chúng tôi chưa từng gặp nhau, thói quen của chúng tôi cũng rất khác nhau. Khi nhân tâm của chúng tôi nổi lên, thì những quan niệm và mâu thuẫn cũng xuất hiện. Sau này tôi ngộ ra rằng Sư phụ đã an bài họ đến ở cùng tôi để giúp tôi đề cao nhanh chóng. Một đồng tu thuê một chiếc xe ô tô 7 chỗ lớn. Bằng cách này, họ có thể sử dụng một chiếc xe để đi phân phát tài liệu. Tôi không cần phải đi phân phát tài liệu, nhưng một đồng tu ở nhà của tôi nói rằng cô không muốn đi xe 7 chỗ mà muốn đi xe của tôi. Tôi không thể từ chối cô ấy.

Tuy nhiên, tôi có một vấn đề, đó là khi đang lái xe thì tôi không thể nói chuyện, nếu không tôi sẽ bị mất tập trung. Người nhà tôi liên tục nhắc nhở tôi phải chú ý an toàn và dặn tôi tập trung vào việc lái xe chứ không nên nói chuyện. Tuy nhiên, chở bốn phụ nữ trên xe, không nói chuyện thì thật kì lạ.

Một hôm, các đồng tu phát hiện ra tôi lái xe không tập trung và nói với tôi rằng ngồi trên xe của tôi thật nguy hiểm. Một đồng tu thậm chí đã chuyển xuống hàng ghế sau để ngồi. Tôi cảm thấy rất bối rối. Sau khi chúng tôi trở về nhà, một đồng tu nói với tôi: “Tôi muốn chỉ ra cho bạn hai vấn đề: Một là vấn đề kính Sư kính Pháp, phòng có treo Pháp tượng Sư phụ ở nhà bạn quá bừa bộn. Nữa là, bạn đã ngủ mê mờ khi ngồi đả tọa. Đây là những vấn đề rất nghiêm trọng, và sẽ rất nguy hiểm nếu bạn không quy chính lại chúng.”

Khi các đồng tu chỉ ra thiếu sót của tôi, tôi đều vui vẻ tiếp nhận. Tôi cũng khiêm tốn sửa lại những thiếu sót đó, như không kính Sư kính Pháp, mê mờ khi ngồi đả tọa, và bỏ lỡ thời gian phát chính niệm toàn cầu. Tôi đã sửa lại từng thiếu sót một.

Tôi đã nhờ các đồng tu giúp tôi đặt chuông hẹn giờ trên điện thoại tại bốn thời điểm phát chính niệm toàn cầu. Người đồng tu giúp tôi đã chia sẻ với tôi rằng khi ngồi đả tọa kết ấn, hai tay của tôi nên để cao một chút, không nên đặt ở trên đùi. Sau khi thử làm như vậy, tôi đã thể nghiệm được sự mỹ diệu của trạng thái nhập định. Thật kỳ diệu là, bây giờ tôi đã có thể giữ được trạng thái thanh tỉnh khi thiền định và không còn bị mê mờ nữa. Tật xấu lái xe không thể tập trung của tôi cũng biến mất. Các đồng tu khác cũng khuyên tôi nên chuyển Pháp tượng của Sư phụ từ tầng dưới lên tầng trên. Sau khi làm như vậy, tôi cảm thấy trường năng lượng trong nhà rất mạnh mẽ.

Bốn đồng tu chúng tôi cùng phối hợp làm hạng mục quảng bá Shen Yun ở Alaska trong suốt thời gian có băng tuyết, mỗi người đều có sở thích và thói quen khác nhau. Người thích ăn cay, người thích ăn ngọt, người không ăn được mặn, còn có người khi ngủ thì ngáy rất to. Chúng tôi sinh sống dưới cùng một mái nhà trong 20 ngày, sử dụng chung một phòng tắm. Đồng tu 79 tuổi đã bị trượt ngã ba lần khi đi bộ trên băng, nhưng bà vẫn vui vẻ và không bị đau một chút nào. Bà luôn nói rằng Sư phụ đã bảo hộ cho bà.

Làm quảng cáo

Khi tôi phân phát tờ rơi ở một nhà hàng Trung Quốc, tôi nhìn thấy một tờ quảng cáo của một chương trình biểu diễn khác. Điều thu hút sự chú ý của tôi đó là trên tờ quảng cáo đó có in tên của các nhà tài trợ. Tôi lập tức nghĩ đến việc làm quảng cáo cho Shen Yun.

Sau đó, tôi đã nhờ các đồng tu ở các nơi khác giúp đỡ. Một đồng tu đã đồng ý giúp tôi. Tôi đưa cho cô một danh sách các số điện thoại của các thương gia, cô đã gọi cho họ nhưng hiệu quả không được tốt lắm. Các thương gia không gọi lại bởi vì họ thấy số điện thoại lạ từ một nơi khác gọi đến. Cô nói rằng tôi phải tự mình đi gặp họ, nhưng tôi nói tôi không dám mở miệng nói chuyện. Sau đó, tôi đã cầu viện khắp nơi, nhưng không ai đến giúp tôi được. Thời gian đã gấp gáp vô cùng, hai tuần nữa là hết hạn làm quảng cáo. Tuy nhiên, sau khi nói chuyện với các đồng tu, tôi đã điều chỉnh lại suy nghĩ của mình. Tôi tự nhắc nhở bản thân rằng mình đang đi cứu độ chúng sinh. Nhờ vậy, tôi đã bình tĩnh trở lại và lấy được sự can đảm. Cuối cùng, tôi đã thuyết phục được 2 trong số 14 thương gia mà tôi đến thăm tài trợ cho chương trình.

Tôi cảm thấy rằng tôi đến sống ở Alaska là có sứ mệnh, và đây chính là an bài của Sư phụ. Các đồng tu ở các thành phố lớn phải giải quyết nhiều việc khó và họ có rất nhiều kinh nghiệm, bởi vì ở những nơi có nhiều đồng tu, thì mức độ can nhiễu và độ khó cũng lớn hơn. Còn ở những nơi có ít đồng tu thì môi trường cũng yên ắng hơn, chỉ cần họ dụng tâm đi làm, thì mức độ can nhiễu và độ khó cũng ít hơn. Tôi thực sự ngộ được rằng Sư phụ đã an bài mọi thứ, chỉ cần chúng ta đi làm phần việc của mình mà thôi.

Đèn xanh khắp trên đường

Tôi đã trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu trong khi làm hạng mục quảng bá Shen Yun. Một lần, sau khi nhận được một lá thư chúc mừng từ các Nghị sỹ Quốc hội bang Alaska, tôi liền đi tìm mua một chiếc khung cho nó. Khi tôi đang ở một trung tâm thương mại, thì một điều phối viên gọi điện cho tôi và nói: “Bạn có thể đến nhà hàng tài trợ lấy vài hộp thức ăn và mang chúng đến đây trong vòng 10 phút được không?” Điều này dường như là không thể, bởi vì thông thường tôi phải mất 20 phút để đi từ nhà hàng đến rạp hát. May thay, trung tâm thương mại mà tôi đang đứng tình cờ lại ở ngay cạnh nhà hàng tài trợ. Vì vậy, tôi lái xe đến nhà hàng chỉ mất 2 phút, sau đó tôi lấy đồ ăn và đi ngay. Tôi đã cầu xin Sư phụ gia trì và ước rằng tất cả đèn giao thông trên đường đều có tín hiệu màu xanh. Quả thực, đèn giao thông đều bật xanh trên suốt quãng đường tôi đến rạp hát. Cuối cùng, tôi chỉ mất 10 phút để giao đồ ăn. Sau này, tôi đã lái xe trên cùng một đoạn đường đó hai lần, nhưng tôi phải mất lần lượt là 25 phút và 19 phút mới đến được rạp hát. Thậm chí người thân của tôi cũng thốt lên rằng lái xe từ nhà hàng đến rạp hát chỉ mất 10 phút, quả là thần kỳ!

Không bao giờ quên học Pháp

Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta cần làm cả ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Đây là bài học quan trọng nhất mà tôi rút ra được trong suốt mấy tháng tôi tham gia vào hạng mục quảng bá Shen Yun. Vào tuần lễ cuối cùng khi tôi trở nên quá bận rộn, tôi đã không theo kịp việc học Pháp luyện công. Do vậy, thể lực của tôi bị suy yếu, sự kiên trì của tôi trở nên mong manh, và mâu thuẫn cũng liền kéo đến. Tâm phàn nàn của tôi nổi lên. Thậm chí tôi đã hướng nội ngay sau đó, nhưng so với một tâm thái tĩnh tại thì cảnh giới đã là khác nhau.

Con xin tạ ơn Sư phụ. Cảm ơn các đồng tu. Trên đây là những chia sẻ tại tầng thứ của tôi, xin vui lòng chỉ ra những chỗ chưa phù hợp.

(Trình bày tại Pháp hội San Francisco 2019)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/31/392094.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/5/179189.html

Đăng ngày 12-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share