Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Italy

[MINH HUỆ 21-09-2019] Ngay trước khi biết Shen Yun sẽ đến Rome, tôi đã quyết định chuyển việc. Tôi cần tìm một ngôi nhà gần nơi làm việc mới. Một học viên khác cũng cần chuyển nhà. Nhờ bạn bè giúp đỡ, chúng tôi may mắn tìm được một ngôi nhà ở vị trí rất tốt. Ngôi nhà quá rộng với hai chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn quyết định thuê.

Mấy tháng sau, chúng tôi mới biết Shen Yun lần đầu tiên biểu diễn tại Nhà hát Lớn của Rome. Nhà chúng tôi bỗng trở thành địa điểm chính để các học viên chuẩn bị cho việc quảng bá Shen Yun. Cuối cùng, tôi đã hiểu vì sao Sư phụ an bài cho chúng tôi thuê ngôi nhà này.

Lúc ấy, tôi còn biếng trễ, không kiên quyết trừ bỏ chấp trước, nên trạng thái tu luyện không được tốt lắm. Tôi thấy nản, nghĩ rằng mình không thể vượt qua những khó khăn này. Nhưng chúng tôi lại phải chuẩn bị cho Shen Yun. Rome là thành phố đầu tiên của chuyến lưu diễn Châu Âu nên nhiệm vụ của chúng tôi là hết sức quan trọng.

Điều phối viên hạng mục đã yêu cầu một số học viên và tôi chuẩn bị đón Shen Yun đến nên chúng tôi quyết định phải gặp nhau càng thường xuyên càng tốt. Rồi chúng tôi gặp nhau hàng ngày để học Pháp và phát chính niệm. Chúng tôi đọc Pháp trong một tiếng rồi phát chính niệm một tiếng nữa.

Vì trạng thái tu luyện của tôi rất kém nên tôi khó mà theo được. Học Pháp thì không thành vấn đề, nhưng phát chính niệm một tiếng đồng hồ thì thật là khó. Ban đầu, tôi chỉ có thể phát chính niệm trong nửa tiếng. Nó khởi tác dụng rất tốt, tôi thấy trường không gian của mình ngày càng thuần tịnh hơn. Nhưng vẫn còn có gì đó ngáng trở khiến tôi không thể phát chính niệm cả giờ đồng hồ.

Một hôm, chúng tôi học kinh văn “Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004”. Sư phụ giảng:

“Tất nhiên, chúng ta không thừa nhận hết thảy những gì mà cựu thế lực an bài; tôi, là Sư phụ, cũng không thừa nhận, các đệ tử Đại Pháp đương nhiên cũng đều không thừa nhận. (vỗ tay) Nhưng thế nào đi nữa chúng đã làm những điều mà chúng muốn làm; các đệ tử Đại Pháp càng cần phải làm tốt hơn nữa, khi cứu độ chúng sinh thì cũng tu bản thân mình cho thật tốt. Trong ma nạn mà chư vị gặp phải khi tu luyện thì cần phải tu bản thân mình, phải xét bản thân mình; đó không phải là thừa nhận ma nạn mà cựu thế lực an bài [và] cần làm sao thực hiện tốt trong những an bài của chúng; không phải là như thế. Ngay cả bản thân sự xuất hiện của cựu thế lực cũng như an bài của chúng thì chúng ta thảy đều phủ định, đều không thừa nhận sự tồn tại của chúng. Chúng ta phủ định hết thảy những gì của chúng từ căn bản; [chỉ] khi phủ định và bài trừ chúng thì hết thảy những gì chúng ta thực hiện mới là uy đức. Không phải là tu luyện trong những ma nạn mà chúng tạo thành, mà là khi không thừa nhận chúng thì chúng ta cũng đang tiến bước thật tốt trên con đường của mình; không thừa nhận ngay cả việc tiêu trừ biểu hiện ma nạn của bản thân chúng. (vỗ tay) Như vậy từ góc độ đó mà xét, thì những sự việc trước mắt chúng ta chính là phủ định toàn bộ cựu thế lực. Về biểu hiện tranh giành khi chúng đang chết, thì tôi cùng các đệ tử Đại Pháp cũng không thừa nhận.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Đoạn Pháp này đã tác động mạnh đến tôi. Tôi nhận thức sâu sắc rằng tất cả những khổ nạn đó đều là do cựu thế lực khống chế chặt tư tưởng của tôi mà can nhiễu.

Sau đó, đến giờ phát chính niệm, tôi quyết tâm phát chính niệm một giờ đồng hồ để thoát khỏi những can nhiễu đó. Sau nửa giờ, tôi thấy một rặng núi khổng lồ như dãy Alps, với những tảng đá cứng, không bóng cây ngọn cỏ. Đột nhiên, các đỉnh núi bắt đầu nổ tung và vỡ tan thành hàng nghìn mảnh. Cực thế lực đã nhồi nhét bao nhiêu quan niệm sai khiến tôi khổ sở từ thời thơ ấu cho đến giờ, nhưng khi phát chính niệm, tôi đã thanh lý được phần nào những gì chúng an bài.

Khi tôi làm thế đơn thủ lập chưởng, tôi có cảm giác có một một khối nghiệp lực to bằng một quả bóng rổ áp vào bụng tôi, và rồi đột nhiên được đẩy bật ra khỏi thân thể tôi. Tôi lập tức cảm thấy dễ chịu, lưng thẳng, tư tưởng hoàn toàn trống rỗng và nhẹ nhõm. Từ đó trở đi, tôi đã có thể phát chính niệm trong một giờ.

Sư phụ cho tôi nhìn thấy những tư tưởng của mình, những an bài của cực thế lực, rồi loại bỏ chúng cho tôi. Đó là thời khắc quan trọng. Kể từ đó, trạng thái tu luyện của tôi thực sự đề cao, và có thể bắt kịp các học viên khác.

Mấy tháng sau, chúng tôi đã ký được hợp đồng, và Shen Yun sẽ chính thức đến Rome. Điều phối viên chính và các học viên khác đã chuyển đến sống ở ngôi nhà lớn của chúng tôi. Thật may mắn làm sao! Sư phụ đã từ bi biết bao và tạo cho chúng tôi một môi trường tu luyện tốt đến vậy!

Dần dần, điểm học Pháp địa phương được chuyển đến nhà tôi. Bởi vậy, tôi được đắm mình trong môi trường tu luyện.

Buổi sáng, chúng tôi thức dậy phát chính niệm, rồi luyện công và học Pháp. Sau đó, tôi đi làm. Sau khi ăn tối, tôi học Pháp, rồi tập trung chuẩn bị cho Shen Yun. Những học viên đến nhà chúng tôi đã cho tôi rất nhiều lời khuyên để giúp tôi đề cao, và tôi rất biết ơn họ.

Lần đầu tiên trong năm đó, Shen Yun lên lịch biểu diễn ở ba thành phố ở Italy. Trách nhiệm quảng bá thật lớn và áp lực làm sao. Đây là năm đầu tiên chúng tôi tổ chức với mục tiêu cứu 10.000 người. Với sự giúp đỡ của mọi người và môi trường tu luyện đặc biệt, tôi đã có thể vượt qua khó khăn này.

Trừ bỏ chấp trước sắc dục

Sự khích lệ từ môi trường tu luyện này cũng như trách nhiệm mà tôi cảm nhận được khiến tôi có quyết tâm mạnh mẽ phải trừ bỏ hoàn toàn tâm sắc dục đã cản trở tu luyện của tôi lâu nay. Tôi đã rất tinh tấn ở phương diện này, hướng nội, xét từng ý niệm của bản thân và động cơ đằng sau đó. Ban đầu, tôi liên tục vấp phải sự phản kháng, nhưng tôi kiên quyết không thuận theo nó. Ngay cả ở nơi làm việc, các đồng nghiệp của tôi cũng không còn nói đến những chủ đề ấy nữa.

Trong quá trình này, tôi đã trải qua hai khảo nghiệm lớn. Một đêm, trước khi đi ngủ, tôi rất mệt và buồn ngủ. Đột nhiên, tôi nảy ra bao nhiêu tư tưởng sắc dục, cứ như tôi bị đầu độc vậy. Tôi thấy tê liệt, choáng váng, như bị mất kiểm soát thân thể. Tôi không tài nào cưỡng lại được. Trong cơn náo loạn, một chính niệm xuất hiện: “Tôi phải kiên quyết trừ bỏ thứ này! Tôi không thể bỏ cuộc. Tôi không muốn những thứ này! Tôi ở đây để cứu người.” Tôi đã giữ ý niệm này trong tâm và bắt đầu phát chính niệm. Sau đó trạng thái tinh thần và thân thể của tôi trở lại bình thường.

Lần thứ hai, can nhiễu rất rõ ràng. Chưa đầy hai tuần trước buổi biểu diễn, tất cả các học viên tham gia quảng bá đã tập trung tại nhà tôi để học Pháp và phát chính niệm. Đột nhiên, người điều phối công bố Rome sẽ bổ sung thêm một buổi diễn nữa. Chúng tôi hết sức phấn khởi mặc dù chỉ còn chưa đầy hai tuần nữa để chuẩn bị. Chúng tôi rất tự tin và vui vì sẽ cứu được nhiều người. Chúng tôi phải bán thêm rất nhiều vé trong một thời gian ngắn và phải chuẩn bị mọi thứ để đón Shen Yun!

Mấy hôm sau, khi mọi việc được xác nhận, chúng tôi rất bận. Dù rằng chúng tôi làm việc đến tận đêm khuya, nhưng tôi vẫn rất vui và không cảm thấy mệt mỏi. Tuy nhiên, một đêm, can nhiễu sắc dục lại xuất hiện. Cũng như lần trước, tôi lại thấy tê liệt, chóng mặt, đủ thứ tư tưởng đột nhiên xuất hiện. Lần này, chúng thực sự quyết liệt và mạnh mẽ hơn nhiều so với lần trước. Chúng đúng là đang muốn kéo tôi xuống để hủy tôi.

Tôi cắn răng, cưỡng lại chúng bằng hết sức bình sinh. Tôi nhớ đến khảo nghiệm lần trước và nghĩ: Ta không muốn thứ này. Ta không thừa nhận can nhiễu này. Ta biết ngươi muốn kéo ra xuống để ta không thể cứu chúng sinh, ngươi muốn hủy ta, nhưng ta sẽ diệt ngươi.“

Tôi bắt đầu phát chính niệm. Đột nhiên, tôi cảm thấy được giải thoát khỏi một gánh nặng lớn. Tôi cảm thấy cái thứ đã cắm rễ sâu vào tôi lâu nay đã biến mất. Tôi cảm thấy năng lượng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi biết cuối cùng, tôi đã tiêu diệt được chấp trước sắc dục!

Được Sư phụ gia trì

Một tuần trước buổi biểu diễn, tôi được yêu cầu đảm nhận công việc an ninh. Đây là nhiệm vụ mới đối với tôi. Tôi phải chuẩn bị thật nhanh. Tôi vẫn đang thu xếp việc bán vé ở hai thành phố khác. Tôi cảm thấy áp lực quá lớn.

Đoàn Shen Yun đến nơi một đêm trước buổi biểu diễn. Vì không có nhiều xe, tôi phải đưa lái xe và kỹ thuật viên của đoàn đi đi về về giữa khách sạn và nhà hát. Mỗi chuyến như thế là mất 30 phút và mãi đến 3 giờ sáng mới xong.

Tôi kiệt sức. Khi đưa học viên cuối cùng về đến khách sạn, tôi thấy mình không sao lái xe được nữa. Mỗi khi dừng lại ở đèn đỏ, tôi lại gục xuống vài giây để ngủ rồi tỉnh dậy. Tôi cảm thấy không chịu được nữa.

Một học viên nhờ tôi đón vào buổi sáng. Tôi thực sự cảm thấy không có thời gian đi đón anh ấy nữa vì còn phải chuẩn bị thẻ và biển báo cho ngày hôm sau, nên tôi đã từ chối. Anh hiểu điều này và nói sẽ tự tìm cách giải quyết việc này. Tôi thấy nhẹ nhõm. Nhưng khi đến khách sạn, tôi đã gặp một vị giám đốc của đoàn. Cô ấy hỏi tôi có thể đón cô ấy đến nhà hát từ khách sạn lúc 6:45 sáng không. Tôi đành phải chấp nhận.

Về đến nhà, tôi kiệt sức. Lúc đó đã là 3 giờ sáng. Tôi phàn nàn rằng, phát chính niệm lúc 6 giờ sáng xong, tôi còn phải ra đến khách sạn đón vị giám đốc, rồi còn phải chuẩn bị thẻ và biển báo nữa! Tôi thực sự không biết phải làm sao.

Rồi khi về tới nhà, tôi lại không thể tìm được chỗ đỗ xe. Tôi phải lái xe lòng vòng nửa tiếng mới tìm thấy chỗ đỗ xe cách nhà khoảng 500 mét, rồi lại phải leo bộ lên một ngọn đồi lớn khi trở về. Tôi quá mệt mỏi, bực bội, kiệt sức. Tôi muốn khóc. Tôi không thể chịu đựng được nữa! Lúc đó, tôi cảm nhận được những khó khăn của một người tu luyện. Tôi tự hỏi tại sao những điều này lại xảy ra với tôi, tại sao tôi phải gánh chịu đủ thứ trách nhiệm nặng nề này.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong tôi: “Đây là cơ hội để đề cao và tiêu nghiệp, là một cơ hội đáng quý.”

Lúc này, tôi cảm thấy một dòng năng lượng ấm áp chạy khắp thân, sự từ bi hồng đại của Sư phụ đã thực sự tiêu trừ rất nhiều nghiệp cho tôi và đẩy tôi lên. Tôi đột nhiên cảm thấy tràn đầy năng lượng. Một cảm giác hạnh phúc từ thẳm sâu trong tâm bao bọc lấy tôi. Chỉ một niệm đó thôi đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn cách nghĩ và không còn thấy mệt mỏi nữa, mà giống như vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon suốt đêm vậy.

Về đến nhà, tôi kiên nhẫn chuẩn bị mọi thứ. Tôi làm việc đến tận 5:30 sáng mà không thấy buồn ngủ. Rồi tôi ngồi trên ghế sofa luyện công trong nửa giờ trước khi phát chính niệm. Sau đó, tôi tắm qua rồi đi đón vị giám đốc kia.

Hôm đó có hai buổi biểu diễn. Tôi đã ở nhà hát cả ngày để điều phối công tác an ninh và trợ giúp các đồng tu .

Cuối ngày, tôi lại lái xe qua lại từ chỗ đỗ xe tới khách sạn, rồi lại nhà hát. Tôi rất bận nhưng vẫn bảo trì chính niệm. Tôi không dừng lại nghỉ ngơi hay thư giãn, mà cứ làm những gì cần làm. Mặc dù đến 3 giờ sáng hôm sau tôi mới được về, nhưng tôi vẫn thấy khỏe. Khi mọi việc đã xong, các buổi biểu diễn Shen Yun ở Rome đã thành công, toàn bộ vé đã bán hết.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi tràn đầy năng lượng, không thấy mệt mỏi chút nào. Tối hôm đó, khi đang ăn tối, tôi hay tin có hai học viên làm truyền thông bị lỡ chuyến bay ở Rome, không về được nhà. Điều phối viên nhờ tôi ra sân bay đón họ. Lúc đó, nhân tâm nổi lên. Tôi đã phải đưa đón bao nhiêu người trong hai ngày qua. Tôi không muốn lái xe nữa, mà giờ tôi còn không được ăn nốt bữa tối của mình. Tôi cảm thấy không thể chịu đựng được nhiều hơn nữa.

Trên đường ra sân bay, tôi hỏi một học viên khác vì tại sao các học viên làm truyền thông không ra sân bay đúng giờ. Anh ấy cho rằng, nếu thế, có thể họ đã không hoàn thành được các cuộc phỏng vấn, bởi vì có nhiều người trong giới chủ lưu có tầm ảnh hưởng đã xem Shen Yun nên các bài phỏng vấn có ý nghĩa rất quan trọng. Rome lại là chặng dừng chân đầu tiên của chuyến lưu diễn châu Âu năm đó, nên các bài phỏng vấn đó sẽ có thể có tác dụng mạnh trong việc quảng bá Shen Yun cho cả chuyến lưu diễn.

Tôi nghĩ: “Sư phụ muốn tôi đưa các học viên này quay lại để hoàn thành các bài báo của họ”. Tôi cảm nhận được trách nhiệm của mình và vinh diệu được làm nhiệm vụ này.

Cùng lúc đó, tôi cảm nhận được một luồng năng lượng tẩy tịnh cho tôi. Tôi vui mừng khôn xiết, nước mắt lăn dài trên mặt. Mọi sự mệt mỏi, than phiền đều tiêu biến. Sư phụ đã cho tôi thêm cơ hội để tiêu nghiệp. Tôi vô cùng cảm động trước sự từ bi của Ngài.

Trong những ngày căng thẳng đó, tôi được trực tiếp trải nghiệm bảo trì chính niệm có thể cải biến hoàn toàn hoàn cảnh để tôi có thể làm những việc tưởng như không thể trong hoàn cảnh bình thường. Tôi phải vượt qua ngưỡng chịu đựng cả về tâm lý lẫn thể chất, chịu đựng can nhiễu liên tiếp để buông bỏ nhân tâm. Tôi cảm thấy Sư phụ luôn ở bên tôi trong mỗi bước đi.

Quảng bá Shen Yun cho chúng ta cơ hội tuyệt vời để thực hiện thệ ước và nhanh chóng đề cao trong tu luyện. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã cho tôi cơ hội lớn này.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

(Bài được trình bày tại Pháp hội Châu Âu)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/21/在神韵推广中的修炼心得-393620.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/23/180018.html

Đăng ngày 09-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share