Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 27-07-2019] Kính chào Sư phụ, xin chào các bạn đồng tu!

Năm 2001 tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi xem một video về Nghệ thuật biểu diễn ShenYun, tôi muốn được tận mắt xem chương trình biểu diễn ngoài đời và tham gia vào hạng mục này. Nhưng ShenYun chưa có mặt ở khu vực chúng tôi. Tôi không nghĩ tới một ngày nào đó mình lại có cơ hội được tham gia quảng bá ShenYun.

Khi gia đình tôi chuyển đến Vancouver năm năm trước, tôi ngay lập tức tham gia hạng mục quảng bá ShenYun cùng với chồng tôi, cũng là học viên. Thoạt đầu, tôi muốn giới thiệu ShenYun đến những người ở các dân tộc khác nhau chứ không phải là dân tộc mình, nhưng khi tôi đề xuất với người điều phối ShenYun, cô ấy nói rằng cô ấy hy vọng chúng tôi có thể quảng bá ShenYun trong cộng đồng dân tộc của chúng tôi bởi vì không có học viên nào khác có thể nói được ngôn ngữ của chúng tôi.

Thấy vậy, tôi hướng nội và nhận ra chấp trước tự ngã của mình. Thay vì nghĩ tới việc cứu chúng sinh, tôi lại mong ước được cải thiện vốn tiếng Anh bằng cách quảng bá ShenYun cho những người nói tiếng Anh. Sau khi tìm ra chấp trước này, tôi cố gắng tu bỏ nó và bắt đầu tập trung vào việc quảng bá ShenYun trong cộng đồng dân tộc của tôi.

Sư phụ giảng:

“Vi lợi giả lục thân bất thức“

Tạm dịch

“vì lợi chẳng nhận thân nhân

Tố Nhân – Hồng Ngâm

Tôi nhanh chóng dịch nội dung tờ rơi ShenYun sang tiếng Ba Tư và đăng một số bài lên tờ báo của cộng đồng chúng tôi. Khi người dân Ba Tư của chúng tôi có thể đọc tờ rơi ShenYun bằng chính ngôn ngữ quen thuộc của mình, họ sẽ biết được nhiều hơn về ShenYun. Tôi thấy việc này rất hiệu quả vì những người nói tiếng Ba Tư từng nghĩ rằng chương trình này chỉ dành riêng cho người Trung Quốc.

Một vài người nói rằng họ không thích cách mà nhiều người Trung Quốc hành xử, nhưng sau khi nghe được chân tướng, họ hiểu sứ mệnh của ShenYun và thậm chí cảm thông với những học viên Pháp Luân Đại Pháp bị bức hại tại Trung Quốc hơn 20 năm qua. Sau tất cả, nhiều người Ba Tư nhận được tờ rơi ShenYun đã hiểu chân tướng và thậm chí muốn đi xem biểu diễn.

Đối mặt với những chấp trước

Khi gia đình tôi chuyển đến Toronto khoảng ba năm trước, chúng tôi cũng vẫn làm những việc như vậy ở đó. Toronto có nhiều người Ba Tư hơn. Năm đầu tiên khi chúng tôi mới đến, vì thời tiết lạnh giá nên tôi từ chối tham dự hạng mục ShenYun ngoài trời mà chỉ thích làm tại nhà. Khi hướng nội, tôi nhận ra tâm sợ lạnh và tâm an dật. Chấp trước này, được nuôi dưỡng từ hồi bé, đã gây cho tôi biết bao phiền phức khi lớn lên. Khi tôi nhìn những học viên lớn tuổi ra ngoài quảng bá ShenYun trong giá lạnh, tôi xấu hổ vô cùng và tự nhủ đây chính là thời điểm để tu bỏ những chấp trước này.

Sư phụ giảng,

“tâm sợ hãi là một ‘cửa tử’ [trên con đường] từ người trở thành Thần.” (Vượt qua cửa tử – Tinh tấn yếu chỉ III)

“‘Khổ cái tâm chí’ mới là then chốt đề cao tầng thực sự.” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)

“Tu luyện thật khó; khó [là ở chỗ] bất kể khi trời đổ đất sụp, tà ác điên cuồng bức hại, [lúc] liên quan đến sống chết, vẫn có thể vững vàng tiến bước trên con đường tu luyện của [bản thân] chư vị; bất kể sự việc gì ở xã hội nhân loại đều không can nhiễu được đến bước đi đều chân trên con đường tu luyện.” (Lộ{con đường}- Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi cố gắng quên đi cái lạnh, giữ cho tâm mình trở nên kiên cường và đối mặt trực diện với nỗi sợ để tu bỏ chấp trước này. Tôi nhắc nhở chính mình rằng tôi ở đây không phải để thụ hưởng cuộc sống mà là để tu luyện và hoàn thành sứ mệnh. Tôi cần hoàn thành thệ ước trước khi giáng hạ xuống thế giới này.

Ngoài việc quảng bá ShenYun ở quầy thông tin, tôi và chồng tôi còn đi dán poster ở các cửa hiệu tại Toronto. Thoạt đầu, tôi chỉ làm việc này khi có thời gian rảnh. Sau đó người điều phối nói rằng tiến độ công việc của chúng tôi chậm và hiệu quả không cao. Hướng nội và tôi lại nhận ra chấp trước lười biếng và an dật. Tôi đã không nghĩ đến sự cấp bách của việc cứu người.

Tôi chỉ muốn được người điều phối khen ngợi chứ không phải bị chỉ trích như thế này, nhưng tôi nhận ra rằng cô ấy đang giúp tôi tu bỏ chấp trước và tinh tấn hơn. Tôi hiểu rằng khi tôi chính niệm chính hành và tu luyện tinh tấn, Sư phụ sẽ giúp tôi làm tốt thật sự và thanh lý những chấp trước này. Tôi cũng phát chính niệm để loại bỏ các quan niệm của mình. Tôi học Pháp nhiều hơn để bảo trì chính niệm trong khi giảng chân tướng và dán các tờ poster quảng bá ShenYun tại các cửa hàng khác nhau. Tôi phát chính niệm liên tục trong khi phân phát tờ rơi.

Sư phụ giảng:

“…tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ,” (Bài giảng thứ hai – Chuyển Pháp Luân)

“Chư vị không cải biến cái Lý của con người vốn được hình thành vào tận xương cốt cả trăm nghìn năm ở người thường ấy, thì chư vị vẫn không bỏ đi được cái tầng xác bề mặt của con người, nên không cách nào viên mãn.” (Lời cảnh tỉnh – Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi nhận ra rằng tôi cần thanh lý chấp trước an dật và cần lấy khổ làm vui. Sau khi thay đổi ý niệm, tôi đã có thể chịu được lạnh và cuối cùng đã không còn để ý đến nó.

Thay đổi quan niệm

Khi tôi bắt đầu quảng bá ShenYun tại các cửa hiệu ở Toronto, tôi cảm thấy mình không giỏi trong việc thuyết phục mọi người cho phép dán các poster lên cửa sổ nơi cửa hiệu của họ. Tôi nghĩ rằng chắc chắn sẽ không ai cho phép chúng tôi dán poster lên cửa sổ.

Tôi thích viết bài hoặc nói chuyện với mọi người tại quầy thông tin hoặc trong sự kiện hơn vì tôi cảm thấy thoải mái hơn. Tôi cũng nghĩ rằng dán poster ở cửa hàng là một công việc hạ cấp. Tuy nhiên khi hướng nội, tôi thấy mình đã đánh giá bản thân quá cao và lựa chọn tham gia vào các vị trí cao trong khi quảng bá ShenYun hay trong những hạng mục Đại Pháp khác. Tôi hướng nội sâu hơn và phát hiện rằng chấp trước này đã cắm rễ sâu trong tôi.

Tôi có bằng Tiến sĩ và là Trợ lý Giáo sư tại nhiều trường đại học khác nhau trong nhiều năm. Tôi đã coi trọng bản sự của chính mình và đặt mình cao hơn người khác. Kỳ thực là tôi đang chứng thực bản thân chứ không phải chứng thực Pháp. Tôi hiểu rằng đây chính là cơ hội tốt để tôi tu bỏ chấp trước này cũng như thanh lý tâm vị tư.

Vì thế, mỗi khi một chủ cửa hàng nói chuyện thô lỗ hoặc từ chối cho tôi dán poster lên cửa hàng của họ, tôi sẽ chấp nhận và lịch sự cám ơn anh ấy. Tuy nhiên, tôi cảm thấy buồn vì mọi người đã mất cơ hội được đắc cứu và nghĩ về những thiếu sót của bản thân để lần sau tôi sẽ làm tốt hơn. Tôi hướng nội để tìm ra tôi đã làm sai ở điểm nào khiến mọi người từ chối đề nghị của tôi thay vì đổ lỗi cho họ. Tôi cũng nhận ra rằng, phán xét người khác là rảo cản của việc cứu người. Mặt khác, tôi ngộ được từ Pháp rằng tất cả mọi người đến đây là vì Pháp, nên nếu tôi bảo trì chính niệm chính hành, nhiều người hơn nữa sẽ được đắc cứu.

Sư phụ giảng:

“Chính Pháp cần [gì], thì chư vị nên làm điều ấy cho tốt, không có gì có thể nói. Cũng không được tự đặt thân phận của bản thân mình cao quá, cũng không được tự cảm thấy mình khác người khác. Chư vị đều là một lạp tử, trong mắt của tôi, không ai giỏi hơn ai, vì chư vị đều là được tôi đồng thời vớt lên.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên tiêu 2003)

“Người luyện công giảng: ‘hữu tâm luyện công, vô tâm đắc công’. Ôm giữ một chủng tu luyện trạng thái ‘vô vi’, chỉ quan tâm tu luyện tâm tính chư vị, thì tầng của chư vị sẽ đột phá, chư vị đáng được gì thì đương nhiên sẽ có.” (Bài giảng thứ hai – Chuyển Pháp Luân)

Tôi tự nhủ rằng mình là một đệ tử Đại Pháp, những gì mình có được hoặc thành tựu trong xã hội người thường là để cho mình có thể sống giữa người thường và bước đi trên con đường của mình. Tất cả những vị trí mà chúng ta đang có trong xã hội người thường là để cho chúng ta tu luyện tại những giai tầng khác nhau, để chúng ta có thể cứu người ở những giai tầng đó. Nó không phải để cho chúng ta hưởng thụ danh lợi. Sau khi thay đổi tư duy và thanh lý quan niệm sai lầm này bằng cách phát chính niệm, tôi cảm thấy tốt hơn. Tôi bắt đầu nhìn những người chung quanh mình đều là chúng sinh cần được cứu.Tôi thấy rằng với mỗi người cơ hội để họ được cứu là vô cùng quý giá.

Sau khi tôi thay đổi quan niệm này, nhiều chủ cửa hàng đã nhận tờ rơi và cho phép chúng tôi dán poster ShenYun lên cửa sổ cửa hàng của họ. Trong khi tôi nói chuyện với mọi người, chồng tôi phát chính niệm và đổi lại, tôi phát chính niệm khi anh ấy nói chuyện. Sau khi dán poster ở một cửa hàng xong, chúng tôi sẽ chia sẻ những thiếu sót của chúng tôi và nói về cách chúng tôi sẽ làm tốt hơn ở lần sau như thế nào.

Tôi khó lòng chấp nhận những chia sẻ của chồng tôi về những thiếu sót của tôi. Tôi nhận ra rằng tôi quá tự tin vào ý kiến của mình mà không coi trọng ý kiến của anh ấy. Tôi đã không trân quý cơ hội tu luyện mà chúng tôi được ban cho. Tôi còn phát hiện rằng tôi thiếu nhẫn và đôi khi, trước khi chồng tôi nói xong về những vấn đề của tôi thì tôi đã bắt đầu phản kháng lại rồi.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta phần lớn là trong khi xung đột tâm tính giữa người với người mà chuyển hoá nghiệp lực; thông thường nó thể hiện tại đây.” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)

Tôi hướng nội và nhận ra rằng phần lớn mâu thuẫn giữa người với người là về vấn đề chuyển hóa nghiệp lực và phát hiện chấp trước để đề cao tâm tính. Một trong những phương diện tâm tính quan trọng nhất mà tôi cần phải đề cao là Thiện.

Sư phụ giảng:

“Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui.” (Cảnh giới – Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi nhận ra tôi đã không từ bi với chồng và tôi đã không chú ý đến năng lực của anh ấy. Tôi sợ rằng nếu tôi lắng nghe anh, tôi sẽ luôn phải phục tùng và nghe lời anh trong cả những việc khác. Khi đó, tôi đã muốn bảo vệ cái danh của mình và bản thân mình thay vì tống khứ tâm chấp trước và đề cao trong tu luyện. Tôi đã sai khi luôn cho rằng mình phải thận trọng và không để người khác quyết định cho mình.

Từ chứng thực bản thân tới cứu độ chúng sinh

Tôi đã thay đổi tư tưởng và hiểu được mỗi vấn đề và khó khăn mà tôi gặp phải đều là cơ hội để thăng hoa trong tu luyện. Đó là lúc để tôi đề cao và bỏ đi tất cả chấp trước và nhân tâm. Mạnh mẽ không đồng nghĩa với không lắng nghe người khác. Ngược lại, mạnh mẽ là chịu được cái khổ trong những cái khổ mà không oán hận.

Tôi nhận ra rằng tốt hơn hết là hãy chỉ tập trung vào cứu người. Chúng ta cần bảo trì chính niệm, học Pháp và nghĩ về những thiếu sót của chính mình.

Sau khi chúng tôi làm được tốt hơn, nhiều người đã cho chúng tôi treo poster ở cửa hàng của họ. Tôi nhận ra tầm quan trọng của quá trình mà chúng ta làm các việc và rằng tôi không nên chỉ chăm chăm vào việc treo poster mà còn nên nói với mọi người và giúp họ hiểu ShenYun là gì. Một vài người nói rằng họ đã thấy poster này trước đây nhưng không hiểu gì về ShenYun.

Khi bắt tay vào dự án này, lúc đầu tôi né tránh đi đến những cửa hàng người Hoa vì sợ bị từ chối. Khi hướng nội, tôi nhận ra tôi có tâm thích được ca tụng và không chấp nhận bị từ chối. Khi còn là một đứa trẻ, tôi luôn đứng đầu lớp, kết quả thi cử tốt và được nhiều giáo viên khen ngợi. Tâm chấp trước này đã làm tôi khó chấp nhận thất bại và khó đối mặt với tình huống không thuận lợi. Khi tôi tập trung hơn vào chính niệm và quá trình chứ không phải là kết quả, tôi đã làm tốt hơn và không còn động tâm mỗi khi bị một người nào đó từ chối poster hoặc tờ rơi.

Lúc đầu, tôi tập trung vào việc treo càng nhiều poster càng tốt và vui mừng khi chúng tôi có thể làm được việc, bất kể chủ cửa hàng hoặc mọi người nghĩ về nó như thế nào. Nhưng sau một giai đoạn thời gian, tôi thay đổi thái độ và nhận ra rằng chất lượng quan trọng hơn nhiều so với số lượng và cứu người là quan trọng nhất. Sau đó, thay vì đếm số lượng poster được dán mỗi ngày và cảm thấy hãnh diện về nhiều poster được dán trong ngày hôm đó, tôi tập trung nhiều hơn vào việc mọi người đã hiểu về ShenYun như thế bào và chúng tôi đã để lại ấn tượng tích cực về chương trình ra sao. Kết quả rất tích cực và chúng tôi đã phân phát được nhiều poster và tờ rơi hơn.

Lúc đầu, nếu một người bán hàng nói với chúng tôi rằng anh ấy không phải là chủ thì chúng tôi sẽ chỉ để lại một poster và sau khi người chủ cho phép thì người bán hàng đó sẽ treo poster lên cửa sổ, chúng tôi đã đồng ý như vậy và rời đi. Nhưng sau đó, tôi cảm thấy rằng tờ poster ShenYun là rất trân quý và chúng tôi cần chắc chắn rằng họ sẽ treo nó lên. Chúng tôi nhờ họ gọi cho người chủ cửa hàng trong lúc chúng tôi vẫn đang ở đó, hoặc hỏi rằng chúng tôi có thể tự treo lên được không.

Một chủ cửa hàng người Nhật nói với chúng tôi: “Nó thật tinh mỹ! Hãy đến và treo lên chỗ đẹp nhất ở cửa sổ nhé!” Một vài người bán hàng từ chối và chỉ nhận tờ rơi. Đa số người bán hàng Trung Quốc từ chối cả hai. Tôi cố gắng giảng chân tướng cho một người đàn ông Trung Quốc, nhưng anh ấy đã bị ĐCSTQ đầu độc quá nhiều. Thay vì tức giận, tôi thấy tiếc vì anh ấy đã bị mất mát quá nhiều và mất cơ hội được đắc cứu.

Trước khi vào một cửa hàng, chúng tôi thường xem chủ cửa hàng có bận rộn không. Khi họ rảnh rỗi chúng tôi sẽ vào và nói chuyện với họ. Tôi rất vui khi một người bán hàng nói với chúng tôi trước khi chúng tôi kết thúc câu chuyện: “Tôi rất thích ngắm nhìn nó. Anh chị hãy đến và treo nó lên cửa sổ nhé.” Đôi khi, chúng tôi được phép treo poster ở những cửa hàng mà chúng tôi không bao giờ nghĩ là họ sẽ để chúng tôi treo.

Tôi đã thực sự chứng kiến điều thần kỳ của ShenYun. Ví dụ như, chúng tôi được biết rằng những chuỗi cửa hàng (cửa hàng mà có nhiều chi nhánh) thường không cho phép treo poster. Tôi nói với chồng tôi rằng tốt hơn là chúng ta nên hỏi họ và để họ quyết định. Khi chúng tôi đến một chuỗi cửa hàng lớn, chủ cửa hàng lập tức nói: “Anh chị cứ tự nhiên, treo nó lên cửa sổ nhé.” Chúng tôi rất vui mừng và tăng cường chính niệm. Chúng tôi biết đó là kỳ tích của ShenYun.

Sư phụ giảng:

“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân)

Vì tầng thứ có hạn, vui lòng chỉ ra những thể ngộ chưa phù hợp của tôi.

Xin cám ơn

Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp Hội Canada năm 2019.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/27/390572.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/30/178648.html

Đăng ngày 21-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share