Bài viết của một phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 05-08-2019] Hội Giao lưu Tâm đắc Thể hội Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp miền Trung Mỹ quốc năm 2019 đã được tổ chức tại Chicago, Ilinois vào ngày 4 tháng 8 vừa qua. 19 học viên đã chia sẻ về những thụ ích từ việc tu luyện cũng như quá trình phản bức hại trong 20 năm qua thông qua việc nâng cao nhận thức về Pháp Luân Đại Pháp và phơi bày sự tàn bạo của cuộc bức hại ở Trung Quốc.

62c58f39b12438bdf597ebbd7c363bab.jpg

Hội Giao lưu Tâm đắc Thể hội Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp miền Trung Mỹ quốc năm 2019 được tổ chức tại Chicago vào ngày 4 tháng 8 năm 2019

87df19421cbd6df6494c9427fedbf8bd.jpg

fbac0024b5c97717afb48f5751d6ccc0.jpg

851ce572ac6e12cd674f53b7b62c8ac1.jpg

8c8ad000fb8bb4586ad2d51ee938b131.jpg

19 học viên chia sẻ trải nghiệm tu luyện tại Pháp hội

20 năm kiên trì giảng chân tướng

Cô Lô đến từ Ohio đã chia sẻ về cách thức giảng chân tướng cô đã thực hiện trong 20 năm qua. Cô đã liên lạc các quan chức chính phủ, nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và giải thích những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhắm vào môn tu luyện. “Khi cuộc bức hại mới bắt đầu, tôi đã có một giấc mơ, trong đó tôi và các học viên khác đang ở trên một cách đồng rộng lớn với vô số những cái ao lớn đầy bùn. Mỗi người chúng tôi phụ trách một cái ao và chúng tôi đứng ở rìa ao và giúp giải cứu mọi người,” cô kể. Cô đã giúp một nghị sỹ cùng vợ của ông, và cô đã nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp.

“Qua giấc mơ này, tôi ý thức được rằng giảng chân tướng cho các quan chức đắc cử là sứ mệnh của tôi. Tôi cần giúp họ và những người mà họ đại biểu có được một tương lai tốt đẹp,” cô nói thêm. Một lần, cô cần gặp hai Nghị sỹ vì có một vấn đề khẩn cấp. Lúc đó, cô xuất hiện các triệu chứng bệnh và phát sốt, nhưng dù thế nào cô vẫn quyết định đi gặp họ. Trên máy bay tới Washington DC, cô nhận ra rằng hai nghị sỹ mà cô định gặp được xếp chỗ ngồi gần cô – một người ở phía trước và người còn lại ở phía sau. Cô đã đưa bức thư cho họ và hẹn lịch gặp tại văn phòng của họ. “Qua việc này, tôi hiểu được rằng khi tôi có thể vượt qua khó khăn và giữ vững quyết tâm, Sư phụ sẽ giúp chúng ta và an bài tốt nhất cho chúng ta”, cô giải thích.

Cô Thương, sống ở một thành phố nhỏ ở Illinois, quyết định giảng chân tướng cho người Trung Quốc về Pháp Luân Đại Pháp và vạch trần những tuyên truyền phỉ báng của ĐCSTQ. Cô bắt đầu gọi điện thoại về Trung Quốc. “Khi tôi chuẩn bị gọi cuộc điện thoại đầu tiên, tôi cảm thấy lạnh run người. Tôi vô cùng hoảng sợ, tôi nghĩ tim mình chắc sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực,” cô nhớ lại. “Mặc dù đã chuẩn bị trước những gì định nói, nhưng tôi lại không thể nói lưu loát được.” Sau đó, khi thảo luận với các học viên khác cô đã nhận ra rằng can nhiễu này xuất phát từ những chấp trước và quan niệm người thường, chính là những điều mà cô cần tu luyện và tống khứ.

Trong khi loại bỏ được những suy nghĩ tiêu cực, cô còn nhận ra được những tâm chấp trước khác như tâm hoan hỷ. Cô tiếp tục tu luyện để loại bỏ chấp trước của mình và đạt được đề cao được một cách đáng kể, cả về tâm tính cũng như kỹ năng giảng chân tướng. Gần đây, cô bắt đầu hướng dẫn mọi người cách gọi điện thoại về Trung Quốc để trợ giúp việc cứu người.

Các học viên trẻ tiến bước trong tu luyện

Cô Annie Chen, 23 tuổi, đến từ Michigan, cho biết cô bắt đầu tu luyện cùng mẹ năm cô 2 tuổi. “Đối với những người trẻ tuổi ngày nay, có rất nhiều cám dỗ như thích ăn đồ ăn ngon hay vui chơi cùng bạn bè. Những cám dỗ này ngăn cản chúng ta tinh tấn tu luyện cũng như tham gia các hoạt động giảng chân tướng,” cô phát biểu. Cô nói rằng những ảnh hưởng tiêu cực này còn tiếp tục xuất hiện ở môi trường đại học, trong đó có uống rượu, nghiện mạng xã hội, tình dục, giải trí và không coi trọng truyền thống. Annie cho biết hầu hết các học viên trẻ sau khi tốt nghiệp đại học, họ đều theo đuổi danh tiếng, mức lương cao và sự nghiệp thành công. Họ quá bận rộn để làm các hạng mục Đại Pháp. Cô cảm thấy buồn khi đọc kinh văn gần đây nhất của Sư Phụ.

Sư phụ giảng:

“Dường như người trẻ tâm hơi nhiều tham vọng42 , không tĩnh xuống được. Đệ tử Đại Pháp mà, muốn làm gì thì cần hết sức thiết thực mà làm cho tốt; chư vị là người tu luyện” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

“Tôi từng tự bao biện cho bản thân,” cô Annie nói. Khi nhận thấy rằng có nhiều học viên trẻ phó xuất hoàn toàn khi làm việc cho Thời báo Đại Kỷ Nguyên hay Truyền hình Tân Đường Nhân, cô biện minh rằng những học viên đó là khác vì họ nhiều tuổi hơn cô. Khi cô nhìn thấy các học viên trẻ biểu diễn trong Shen Yun, cô cảm thấy rằng những học viên đó đã làm rất tốt bởi vì họ có một môi trường thuận lợi.

“Tôi biết rằng Sư phụ không vì tuổi tác hay thời gian tu luyện mà có sự phân biệt giữa các học viên“, cô tiếp tục. “Mặc dù tôi còn khá trẻ, nhưng tôi vẫn là một đệ tử Đại Pháp và tôi không thể biện minh cho mình rằng tôi quá bận rộn hay quá trẻ được. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi phải làm tốt ba việc và đạt được tiêu chuẩn.” Do đó, cô Annie đã đảm nhận nhiều hạng mục hơn và buông bỏ chấp trước vào tâm an dật.

Cô Kelly Gao đến từ Indiana, bắt đầu tu luyện cùng mẹ ở Trung Quốc khi cô 3 tuổi. Sau khi cuộc bức hại nổ ra, dần dần cô dừng tu luyện. Khi ra nước ngoài du học năm 2016, cô đã tiếp tục tu luyện trở lại và cuối cùng đã hiểu được ý nghĩa của việc chân chính tu luyện. Cô chia sẻ về quá trình tìm về chân ngã của mình thông qua việc tiêu bỏ nghiệp lực, đề cao tâm tính bằng cách thực hành Nhẫn và cô cũng chia sẻ về quá trình vượt quan nghiệp bệnh. “Tôi thích nói chuyện với người phương Tây về cuộc bức hại. Tôi tránh né việc nói chuyện với người Trung Quốc bởi tôi có tâm sợ hãi và sợ mất thể diện vì họ bị đầu độc bởi tuyên truyền của ĐCSTQ và có thể từ chối lắng nghe,” cô giải thích. Khi cô nhớ về việc các học viên ở Trung Quốc đã phải chịu đựng thống khổ tột cùng ra sao, trong tâm cô cảm thấy day dứt. Cô đã bắt đầu đến các điểm du lịch và phối hợp cùng các học viên khác để có thể học cách thực hiện tốt hơn việc giảng chân tướng cho du khách Trung Quốc. “Tôi có thể cảm nhận được rằng Sư phụ đang gia trì và khai sáng cho tôi. Khi tôi có chính niệm hoặc nguyện ý muốn làm tốt, Sư phụ luôn giúp tôi làm tốt hơn. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ,” cô Kelly cho biết.

“Điều tôi hằng chờ đợi”

Một số học viên đã chia sẻ về lần đầu tiên họ biết đến Pháp Luân Đại Pháp như thế nào cũng như hành trình tu luyện của họ. Anh Rick Campbell đến từ Missouri cho biết anh đã tìm hiểu nhiều giáo phái Cơ Đốc giáo và văn hóa phương Đông. Sau khi nhận thấy một số giáo phái không chân chính, anh trở nên chán nản và quyết định ngừng tìm kiếm.

“Không lâu sau đó, tôi xem một video trong đó các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang tọa thiền. Mặc dù hình ảnh đó chỉ kéo dài khoảng 10 giây thôi nhưng nó thực sự thu hút sự chú ý của tôi,” anh nhớ lại. Anh đã tìm kiếm Pháp Luân Đại Pháp trên mạng và mua một quyển Chuyển Pháp Luân. Vì những kinh nghiệm trước đó, nên ban đầu anh rất thận trọng. Anh luôn có thể tìm ra những sơ hở lớn trong tất cả các tôn giáo hay giáo phái mà anh đã từng tìm hiểu trước đây. Anh đã liên tục đọc các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp và nói rằng: “Sau một năm, tôi nhận ra Pháp Luân Đại Pháp rất đặc biệt – khác hẳn với bất kỳ những gì tôi từng biết trước đây và đó là chân lý.”

Anh Rick giải thích rằng tu luyện không hề dễ dàng. Dù tiến bước chậm, nhưng anh vẫn có đề cao. “Trong vài tháng qua, tôi đã chú ý nhiều hơn đến việc đề cao tâm tính và chuẩn mực đạo đức,” anh nói, “Tôi đã đi một hành trình dài cho đến khi tôi tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp cách đây 4 năm. Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt nhất và có nhiều phương diện tôi cần làm tốt hơn nữa để đồng hóa bản thân với Đại Pháp.”

Cô Inna Shelley, một luật sư đến từ Ohio, lần đầu tiên nghe nói đến Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2007 khi cô còn là một sinh viên luật. “Một hôm, mẹ tôi đi tàu và một học viên đã nói với bà về Pháp Luân Đại Pháp. Bà đã rất ấn tượng trước những lợi ích sức khỏe và đã giới thiệu lại cho tôi,” cô nói. Cô Inna thích đọc sách Chuyển Pháp Luân và đã tự học các bài công pháp trên mạng. Khi cô bị ốm ở nhà và không thể đến trường, cô đã tham gia nhóm học Pháp được một vài lần. Cô thích luyện các bài công pháp, nhưng không hoàn toàn hiểu được tu luyện là gì. “Tôi đã chấp trước vào bệnh tật của mình, nên tôi không hiểu được nội hàm sâu hơn trong Pháp,” cô nhớ lại. Vài tháng sau đó, cô đã ngừng luyện công tập thể.

Tháng 2 năm 2014, cô Inna quyết định đọc lại cuốn Chuyển Pháp Luân. “Lần này, tôi cảm thấy như thể một cánh cửa bị đóng trong một thời gian dài lập tức được mở ra và cuối cùng tôi đã nhận ra Pháp Luân Đại Pháp trân quý như thế nào,” cô giải thích. “Chuyển Pháp Luân là chiếc thang dẫn lên trời, và có thể giúp tôi cải biến cả bề mặt lẫn nội tâm.”Cô hiểu rằng bệnh tật là do nghiệp lực và đối với các học viên thì đó là cơ hội để đề cao tâm tính. “Tôi rất biết ơn vì có được cơ hội thứ hai để tu luyện pháp môn này – một điều mà tôi hằng chờ đợi. Tôi cũng hối tiếc về thời gian mình đã lãng phí từ khi ngừng tu luyện vào năm 2007. Tôi quyết tâm nỗ lực chăm chỉ hơn để bù đắp cho khoảng thời gian đã mất”, cô nói thêm.

Điểm ngộ về việc cần hướng nội

Cô Mao đến từ Missouri chia sẻ về việc cô đã được nhắc nhở cần hướng nội như thế nào. “Vì không hướng nội nên tôi đã trượt ngã và có hai vết sưng lớn trên đầu,” cô cho biết. Khi tham gia các sự kiện ở Washington DC vào tháng 7 vừa qua, cô cảm thấy bất an sau khi một học viên nói rằng cô thiếu chính niệm. Cô Mao đã tham gia cuộc diễu hành ở DC năm nay, nhưng tư tưởng cô chứa đầy những phàn nàn và oán hận. Cô đã vấp và ngã một lần nữa, thêm một vết sưng trên mắt.

“Khi bình tĩnh lại để học Pháp và luyện các bài công pháp, tôi biết là một đệ tử Đại Pháp, tôi cần ước thúc bản thân theo nguyên lý của Đại Pháp. Điều này bao gồm cả khi tôi phát sinh mâu thuẫn với các học viên khác. Thay vì hướng ngoại và làm theo quan niệm của bản thân, tôi cần hướng nội và đề cao chính mình. Nếu tôi không thể đề cao bản thân và tiếp tục mắc kẹt trong những quan niệm của con người, thì tôi vẫn là một người thường,” cô Mao nói. Khi tâm tính của cô đề cao, vết sưng trên mắt của cô cũng biến mất.

Ông Dư đến từ Michigan đã chia sẻ về trải nghiệm của mình khi tham gia các sự kiện Đại Pháp tại New York vào đầu năm nay. Ông đã tham gia cùng các học viên khác trong sự kiện xếp hình trên Đảo Governors. Vì tâm tính không tốt và chứng đau khớp gối mãn tính đã làm phiền ông suốt 10 năm, nên việc tọa thiền trong 2 giờ đồng hồ là rất khó khăn. Khi sự kiện kết thúc, hàng ngàn học viên đã xếp hàng và chờ lên phà. Ông sợ rằng gara đỗ xe có thể đóng cửa trước khi ông đến nên thay vì chờ đến lượt mình, ông lại đi lên đầu hàng và lên phà.

Mặc dù ông đã tiết kiệm được một giờ xếp hàng, nhưng ông lại bị kẹt xe, sau đó là việc đặt phòng khách sạn của ông bị hủy. Sau khi gọi điện thoại cho các khách sạn khác trong gần 2 giờ, ông chỉ có thể tìm được một khách sạn cách đó vài dặm, trong một khu vực xa xôi hẻo lánh. Khi ông đến nơi thì trời đã khuya. Ông nói: “Tôi không thể ngủ được và cứ nghĩ mãi về việc có gì sai ở đây. Tôi đã nhận ra rằng tôi đã không hề tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn chút nào ngày hôm đó. Tôi biết đó là một vấn đề lớn và tôi phải quy chính nó.”

Sáng hôm sau, trong hai năm qua, lần đầu tiên ông Dư có thể tọa thiền trong cả một giờ đồng hồ. “Tôi cảm thấy vô cùng khỏe khoắn! Tôi vô cùng cảm tạ vì Sư phụ đã giúp tôi nhận ra rất nhiều tâm chấp trước mà tôi đã bỏ qua,” ông nói.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/5/391071.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/7/178776.html

Đăng ngày 13-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share