Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 08-05-2019] Không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi được nghe các đồng tu chia sẻ về việc đến Hồng Kông tham gia giảng chân tướng cứu người và tôi nghĩ mình cũng nên đi.

Lần đầu tiên đến Hồng Kông, tôi cảm thấy sốc trước những tuyên truyền dối trá của Trung Cộng về Sư phụ Lý và tôi đã nhìn thấy một lượng lớn các biểu ngữ với lời lẽ phỉ báng được trưng bày ở rất nhiều nơi. Tôi đã rất buồn. Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy Trung Cộng thực sự không thể đắc cứu được nữa.

Trong khi phát chính niệm, tôi nghe thấy những lời dối trá được phát ra từ những chiếc loa gần đó. Trong thâm tâm, tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ để tôi có thể tiêu diệt những nhân tố tà ác hiện hữu trong thời điểm đó. Vì lúc đó chưa có kinh nghiệm nên tôi đã phát chính niệm với trạng thái căm phẫn đối với Trung Cộng, vì vậy việc phát chính niệm không phát huy tác dụng.

Sau đó, tôi tiếp tục tham gia vào cuộc diễu hành của Pháp Luân Đại Pháp tại Hồng Kông và tôi hy vọng có thể trợ giúp Sư phụ giảng thanh chân tướng cho người dân nơi đây.

Đề cao trong khi phát báo

Ở Hồng Kông, việc phát báo để giảng chân tướng được làm rất tốt. Quy trình phát báo ở Hồng Kông khiến tôi có cảm giác như thể đó là quá trình đi khất thực của một hoà thượng. Đây là một cơ hội tốt để đề cao tâm tính.

Thái độ của một số người bị đầu độc bởi những tuyên truyền dối trá của Trung Cộng thực sự khiến chúng tôi lo lắng. Một số người thì la hét vào mặt chúng tôi, số khác thì ném báo xuống đất và thậm chí có một người phụ nữ còn muốn đánh và đá tôi. Người đàn ông phía sau bà ta ngăn mãi cũng không ngăn được. May thay, xe buýt của bà ta đến, nhưng bà ta vẫn không ngừng miệt thị chúng tôi. Mỗi lần đối mặt với loại phản ứng như vậy, tôi đều hướng nội và giữ một tâm thái ôn hòa. Vì thế, tôi hy vọng những người như thế này có thể thấy được sự tốt đẹp của đệ tử Đại Pháp và buông bỏ được sự hận thù trong lòng họ.

Khi tôi phát Tuần báo Minh Huệ ở một giao lộ, tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho một người về Đại Pháp. Ngay khi anh ta nhận ra tôi đang nói về Đại Pháp, anh ta liền nguyền rủa tôi. Thân thể tôi ngay lập tức cảm thấy không thoải mái giống như tôi đang bị những cái kim châm chích. Một vài năm trước, tôi đã có trải nghiệm tương tự ở một điểm du lịch giảng chân tướng nhưng tôi không biết tại sao tôi lại có trải nghiệm này. Tuy nhiên, vài năm sau, tôi hiểu rằng mọi thứ chúng ta gặp trên con đường tu luyện đều là liên quan đến sự tu luyện của chúng ta. Vì thế, tôi bắt đầu hướng nội để tìm ra gốc rễ của vấn đề.

Thực ra, tôi đã không biết cần phải bỏ đi chấp trước nào nhưng tôi nghĩ rằng đó là tâm tật đố. Còn về việc bị nguyền rủa, tôi nghĩ rằng đó là do tôi còn tâm sợ hãi. Vì thế tôi lập tức phát chính niệm để loại bỏ hai chấp trước này và cảm giác châm chính kia lập tức biến mất.

Trang bìa của Tuần báo Minh Huệ ngày hôm đó là về buổi xếp hình quy mô lớn ở Đài Loan. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp xếp thành ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn trên Quảng trường Tự do nhìn trông thật đẹp và hùng tráng. Tôi nói: “Chào mọi người. Mọi người hãy nhìn này. Các học viên Đại Pháp đang cố gắng trở thành người tốt bằng cách tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Sư phụ Lý đã dạy chúng tôi phải cố gắng trở thành người tốt, bất luận ở đâu thì đều nghĩ cho người khác trước”.

Tôi tiếp tục “Nếu mọi người đều có thể tuân theo các nguyên lý đó và luôn đối đãi với người khác như thế thì phải chăng sẽ không có mâu thuẫn giữa người với người? Tuy nhiên, Trung Cộng lại đấu với trời, đấu với đất và cai quản người dân Trung Quốc bằng sự dối trá. Những hành vi tốt đẹp của các đệ tử Đại Pháp có thể được nhìn thấy rất rõ ràng. Đó là lý do vì sao họ lại sợ hãi và bức hại đệ tử Đại Pháp. Bạn có thể tự đánh giá. Thần đang nhìn và tà không bao giờ thắng chính.

Chỉ có một người nhận tài liệu và nói: “Sợ gì chứ? Cứ nhận đi”. Một vài người khác lập tức làm theo. Dù nhiều người không nhận báo nhưng họ cũng vui vẻ gật đầu đồng ý.

Khi tôi nhìn thấy những người trẻ tuổi không mấy quan tâm đến vấn đề này, tôi thực sự lo lắng cho họ và tôi sẽ cố gắng hơn để thức tỉnh phần biết của họ, đồng thời cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Sau đó, có một số học sinh cấp ba cũng nhận tài liệu giảng chân tướng. Sau khi nghe chân tướng thì các em không chỉ nhận báo mà có một em còn lấy vài tờ và giúp tôi phát chúng. Một cô gái lấy một vài tờ và nói rằng cô ấy đến từ Đại lục và đã thoái Đảng rồi.

Một người khác nhận tài liệu sau khi tôi tiếp cận anh ấy. Anh nói mình đến từ Singapore và đã từng xem báo Đại Kỷ Nguyên và chương trình truyền hình của Tân Đường Nhân. Anh ấy rất thích đọc các tài liệu do các học viên Đại Pháp tặng. Anh cũng nói rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang làm rất tốt và đó chính là hy vọng của Trung Quốc: “Tương lai của Trung Quốc phụ thuộc vào các bạn. Tôi tin chắc rằng tất cả các bạn sẽ sớm thay đổi cục diện ở Trung Quốc và tôi hy vọng các bạn có thể kiên trì. Hãy tiếp tục phát huy nhé!”

Tham gia vào các cuộc diễu hành của Pháp Luân Đại Pháp

Một số cảnh sát Hồng Kông sẽ theo sát để đảm bảo an toàn cho chúng tôi khi chúng tôi diễu hành. Nếu có nhiều học viên thì họ yêu cầu chúng tôi đi sát nhau.

Khi cảnh sát yêu cầu tôi phải đi sát các học viên phía trước, tôi nói với họ rằng: “Chúng tôi phải để mọi người nhìn rõ thông điệp trên các biểu ngữ. Nếu như khoảng cách của chúng tôi quá gần thì những người xung quanh không thể nhìn rõ được biểu ngữ và họ sẽ không hiểu được chân tướng”.

Viên cảnh sát nọ gật đầu và không còn tiếp tục thúc giục chúng tôi nữa. Có một đoạn đường mà đoàn diễu hành chúng tôi dừng lại trong thời gian khá dài. Viên cảnh sát đó đứng bên cạnh tôi vì thế tôi đã hỏi anh ấy rằng anh có biết về nạn mổ cướp nội tạng sống ở Trung Quốc không. Anh ấy nói rằng anh có nghe về việc này qua nhiều cuộc diễu hành của các học viên.

Anh ấy thấy tôi đang đổ mồ hôi nên đã chỉ cho tôi một trung tâm mua sắm có máy lạnh mát mẻ. Tôi đã cảm ơn cử chỉ tốt bụng của anh và cảm thấy cảm kích anh từ tận đáy lòng.

Ở gần điểm cuối cùng của đích đến có một viên cảnh sát chỉ đường cho tôi. Khi tôi đi ngang qua anh ấy, tôi đã nói với anh rằng: “Cảm ơn anh. Anh vất vả rồi”. Anh ấy đáp lại rằng:“Tất cả các cô đều vất vả hơn tôi”. Khuôn mặt của anh toát lên sự ngưỡng mộ dành cho chúng tôi.

Một lần, tại một điểm tổ chức họp báo, chúng tôi dựng các biểu ngữ giảng chân tướng bằng hình ảnh và đặt ở các rào chắn quanh đó. Các bức hình trên biểu ngữ trình bày vẻ đẹp và sự thật về Đại Pháp. Trên đó cũng có nội dung vạch trần cuộc bức hại. Khi phát chính niệm trong suốt buổi hội thảo, tôi thấy rất nhiều cảnh sát và người qua đường đều để ý đến các bức hình và thảo luận cùng nhau về các bức hình họ nhìn thấy. Tôi cũng nhận ra rằng nhiều người được thuê đến để phá rối ở điểm giảng chân tướng và họ cũng đang rất chăm chú âm thầm theo dõi chúng tôi. Vì thế, việc nhìn thấy những hình ảnh giảng chân tướng đó đối với các sinh mệnh kia có thể là cơ hội cho bản thân họ hiểu hơn về Đại Pháp.

Vượt qua can nhiễu trong khi tham gia diễu hành

Khi tham gia các hoạt động chứng thực Pháp tại Hồng Kông, chúng tôi cũng phải đối mặt với rất nhiều can nhiễu. Thỉnh thoảng, nó cũng ảnh hưởng đến thân thể của chúng tôi. Một lần, vài ngày trước khi đến Hồng Kông, lưng tôi đột nhiên bị đau. Tuy nhiên tôi đã không quan tâm đến nó và tiếp tục làm những gì cần làm. Sự đau đớn biến mất trong suốt quá trình diễu hành nhưng sau khi diễu hành, khi chúng tôi đến sân bay, lưng của tôi lại đau kinh khủng và tôi đi lại rất khó khăn. Thậm chí, chỉ thở thôi cũng thấy đau. Khi tài xế đề nghị đưa tôi về nhà, tôi nghĩ thầm: “Thế chẳng phải là tôi đang thừa nhận nó sao?” Vì thế, tôi tự đi xe máy về. Ngày hôm sau mặc dù vẫn bị đau nhưng tôi nói với chồng rằng tôi sẽ đi làm. Không lâu sau thì cơn đau biến mất.

Một lần khi ngay trước buổi diễu hành, chân tôi bị chuột rút. Đêm trước đó, khi phát chính niệm tôi có cảm giác dường như bản thân đang bị can nhiễu. Tôi liền nói: “Ta biết ngươi là gì nhưng ngươi không thể làm gì được ta”. Cơn đau biến mất ngay lập tức. Tuy nhiên, khi tôi chuẩn bị bắt kịp đoàn diễu hành thì tôi lại bị chuột rút tiếp. Tôi lập tức nhận ra và nói với cái chân: “Ngươi ở đây là để cùng ta giúp Sư phụ chính Pháp. Người không phải ở đây để làm ta đau”. Cùng lúc đó, tôi cũng phủ định hết thảy toàn bộ an bài của cựu thế lực và phát chính niệm để loại bỏ hết các nhân tố tà ác đang can nhiễu đệ tử Đại Pháp chứng thực Pháp. Ngay khi phát chính niệm xong thì các nhân tố tà ác đã bị loại bỏ và chân tôi không còn đau nữa.

Tôi còn bị can nhiễu buồn ngủ. Một lần trong buổi diễu hành, tôi cảm thấy cực kỳ buồn ngủ và không chịu đựng nổi. Bất luận tôi phát chính niệm như thế nào hay niệm Pháp ra sao đều không khống chế được cơn buồn ngủ đó. Vì thế, tôi đã nhờ các đồng tu bên cạnh đánh tôi để tôi có thể tỉnh táo. Học viên đó không thực sự đánh tôi nhưng có thúc tôi. Khi cuộc diễu hành kết thúc thì tôi buồn ngủ quá và muốn nằm xuống để chợp mắt.

Sư phụ giảng:

“Đại giác bất uý khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ”. (Chính niệm Chính hành, Hồng Ngâm 2)

Diễn nghĩa:

“Bậc Đại Giác không e ngại khổ

Ý chí vốn hun đúc bằng kim cương

Không có chấp trước vào sống và chết

Đi trên con đường Chính Pháp một cách ung dung thanh thản”. (Niệm chân chính hành sự chân chính, Hồng Ngâm 2)

Lúc đó, tôi nhìn thấy một ký tự Trung Quốc được viết trên một tấm bảng bên đường và chữ đó nghĩa là tiếp tục kiên trì. Cả thân thể của tôi đột nhiên thấy ấm lên và các tà ác đang can nhiễu làm tôi buồn ngủ lập tức bị giải thể. Tôi biết là Sư phụ vẫn luôn coi sóc tôi.

Tà ác sẽ lợi dụng các mối quan hệ với gia đình để gây ra can nhiễu. Một lần nọ, trước khi tôi đi Hồng Kông một ngày thì con gái út của tôi – lúc đó đang ở nước ngoài, bị ốm và phải nhập viện. Con gái tôi nói rằng nó bị sỏi thận và lúc đang ở sở làm thì đau quá không chịu được nên phải nhập viện.

Tôi cảm thấy thật khó khăn để quyết định nên làm gì tiếp theo. Một mặt thì không có lý do gì để tôi không bay sang đó để chăm sóc con gái. Nhưng mặt khác thì tôi hiểu rằng đây là can nhiễu ngăn cản tôi đi Hồng Kông. Tôi biết rằng đó chính là tà ác tung hỏa mù và con gái tôi sẽ không có nguy hiểm nào hết. Cuối cùng, con gái tôi nói rằng bạn trai của cháu sẽ đến chăm sóc cháu. Cháu nói rằng mẹ cứ đi Hồng Kông và không cần lo cho con.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi. Sau khi từ Hồng Kông trở về, tôi đã nói chuyện với bác sĩ của con gái về nạn mổ cướp tạng sống của các học viên Pháp Luân Công và khuyên ông ấy không nên gửi bệnh nhân sang Trung Quốc để ghép tạng, điều này tương đương với tội sát nhân. Vị bác sĩ nói ông hiểu chuyện đó.

Tu luyện là nghiêm túc

Trong lúc diễu hành, tôi thường cố gắng hết mức để phối hợp với đồng tu, giơ băng rôn thẳng và đúng theo quy định, bảo trì một khoảng cách nhất định với học viên ở phía trước và liên tục phát chính niệm. Khi tôi nhìn vào mắt những người Trung Quốc đến can nhiễu chúng tôi thì họ không dám nhìn tôi. Thậm chí có một người phụ nữ đang đứng la hét một đồng tu đi ngay phía trước tôi. Khi tôi đi ngang qua, bà ta lập tức la hét vào người đồng tu phía sau tôi nhưng lại không hề làm thế với tôi.

Đương nhiên cũng có những lúc tôi làm không tốt. Có một lần, cuối buổi diễu hành, tôi đã muốn nhanh chóng đến thẳng sân bay. Nhưng khi lên xe buýt thì gặp chút vấn đề. Họ sắp xếp cho những ai về khách sạn và không phải vội ra sân bay lên xe trước. Vì thế, tôi chỉ lên xe khi tôi nhìn thấy những người khác bay chuyến sau cũng lên xe. Khi xe buýt đến sân bay thì tôi bị ngã và đầu gối bị chảy máu. Tôi biết mình đã làm sai. Cuối cùng, máy bay của chúng tôi phải hoãn lại vì có bão lớn và đến 11 giờ đêm máy bay mới cất cánh. Vì sân bay Đài Trung đóng cửa nên chúng tôi phải bay đến Đài Bắc và đi xe buýt về Đài Trung, sau đó là bắt taxi về Vân Lâm. Đến lúc đó trời đã rạng sáng.

Sự việc này giúp tôi hiểu được sự nghiêm túc của tu luyện. Bất kể chấp trước không cần thiết nào cũng có thể gây ra vấn đề cho cả chỉnh thể. Bất luận chúng ta làm tốt như thế nào trong các hoạt động chứng thực Pháp cá nhân thì nếu chúng ta không cẩn thận, chúng ta vẫn sẽ bị các quan niệm người thường dẫn động.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/8/386349.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/3/178302.html

Đăng ngày 10-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share