Bài viết của chồng một học viên Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 10-06-2019] Tôi may mắn được chứng kiến đoàn diễu hành có trên 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp, những người từ khắp nơi trên thế giới đã đến Manhattan, New York, vào ngày 18 tháng 5 năm 2019. Họ đến đó để kỷ niệm 27 năm Pháp Luân Đại Pháp được giới thiệu ra công chúng và kỷ niệm 20 năm Ngày Pháp Luân Đại Pháp. Đó là một sự kiện đáng nhớ.

Họ cho thế giới thấy sự mỹ hảo của Đại Pháp một cách ôn hòa và thanh bình, và cũng cho thế giới biết về cuộc bức hại tàn bạo các học viên Đại Pháp hiện vẫn đang diễn ra ở Trung Quốc ngày nay. Là người nhà của một học viên Đại Pháp, tôi hoàn toàn ủng hộ họ và tôi biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp vì đã phổ truyền môn tu luyện tuyệt vời này cho công chúng.

Dưới đây tôi xin chia sẻ một vài hiểu biết của tôi về Pháp Luân Đại Pháp dựa trên những trải nghiệm của cá nhân.

Chứng kiến uy lực của Đại Pháp

Vợ tôi có thai lần hai khi con của chúng tôi được hai tuổi. Cô ấy bị ép phải phá thai vì chính sách một con của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tình trạng sức khỏe của vợ tôi giảm đi đáng kể sau khi phá thai đến mức cô ấy không thể đi lại và gặp khó khăn khi nói và thở. Cô ấy rất hay bị chóng mặt và bất tỉnh thường xuyên; thỉnh thoảng môi cô ấy bị tím lại và khuôn mặt thì tái xanh.

Tôi đã đưa cô ấy đến tất cả bệnh viện nổi tiếng ở Bắc Kinh, nhưng không bác sĩ nào có thể giải thích được rõ ràng cô ấy mắc bệnh gì.

Một bác sĩ tại Bệnh viện Đại học Y Liên kết Bắc Kinh nói rằng vợ tôi bị “bệnh nhược cơ.” Một bác sĩ khác tại Bệnh viện Đại học Bắc Kinh nói rằng vợ tôi đang bị “bệnh lao tái phát.” Nhưng bác sĩ thứ ba tại Bệnh viện Y học Cổ truyền Trung Quốc lại nói vợ tôi “mất cả máu và sinh lực.”

Tuyệt vọng, chúng tôi để cô ấy uống tất cả các loại thuốc từ các bác sĩ khác nhau đã kê đơn, nhưng thay vì cải thiện, thì cô ấy càng trở nên yếu hơn. Cô ấy đã thì thào với tôi vài lần rằng thời gian còn lại của cô ấy không nhiều, và yêu cầu tôi hứa phải chăm sóc tốt bản thân và con trai của chúng tôi.

Trong hoàn cảnh như vậy, chúng tôi bắt đầu tìm kiếm các giải pháp thay thế. Chúng tôi bắt đầu tìm hiểu và tu luyện nhiều môn khí công khác nhau, hy vọng sẽ tìm ra một môn có thể giúp vợ tôi hồi phục sức khỏe, nhưng không có môn nào có tác dụng.

Lần đầu khi nghe về Pháp Luân Đại Pháp thông qua một người bạn, chúng tôi đã không để tâm nhiều, nghĩ rằng có lẽ môn này cũng giống như những môn khác mà chúng tôi đã thử. Tuy nhiên, vợ tôi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp mà bạn của cô ấy đưa cho. Cô ấy thích nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” và muốn cải biến tâm tính để trở thành một người tốt hơn.

Cô ấy quyết định bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Sau một thời gian, tôi nhận thấy sức khỏe của cô ấy dần dần cải thiện. Cô ấy lấy lại sinh lực và có thể tự mình đi lại và nói chuyện.

Chúng tôi rất vui mừng khi nhìn thấy sự cải biến của cô ấy. Chúng tôi cũng ngạc nhiên khi không một bệnh viện hay phương thuốc nào mà chúng tôi thử qua khởi được tác dụng đối với tình trạng bệnh của vợ tôi, thì chính Pháp Luân Đại Pháp đã chữa khỏi cho cô ấy.

Vợ tôi hoàn toàn hồi phục và tâm tính của cô ấy trở nên điềm đạm và hòa ái hơn. Sau sáu năm nằm liệt giường, cô ấy đã đi làm trở lại.

Tò mò để biết làm cách nào mà Đại Pháp có thể chữa lành bệnh cho vợ tôi, tôi cũng tham gia cùng cô ấy và các học viên khác đọc các bài giảng của Đại Pháp. Từ các cuốn sách, tôi biết được rằng Đại Pháp dạy con người trở nên tốt và đề cao đạo đức. Các học viên Đại Pháp tu luyện tâm tính và chiểu theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn.” Tôi có thể nói rằng Đại Pháp là tốt cho xã hội, nhưng tôi vẫn chưa quyết định tu luyện Đại Pháp vì quá bận rộn với gia đình và công việc.

Lần đầu hiểu được bản chất xấu xa của ĐCSTQ

Uy lực chữa bệnh kỳ diệu của Đại Pháp đã nhanh chóng lan rộng qua cách khẩu truyền từ người sang người, và không lâu sau số người tập Đại Pháp đã lên đến hơn 100 triệu, nhiều hơn số đảng viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lúc bấy giờ. Không lâu sau, Giang Trạch Dân lãnh đạo ĐCSTQ lúc bấy giờ vì sự ghen ghét đố kỵ cá nhân đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999.

Từ chối tuân theo sự đàn áp vô lý của chính quyền, vợ tôi tiếp tục tu luyện Đại Pháp. Cô ấy thường nói với mọi người rằng, nếu bác sĩ chữa lành cho bệnh nhân, thì người đó sẽ mang ơn bác sĩ đến suốt đời; bởi vì Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng cô ấy, nên cô ấy sẽ không bao giờ từ bỏ Đại Pháp.

Bởi không chịu từ bỏ tu luyện Đại Pháp, nên vợ tôi đã bị cảnh sát bắt giữ vào năm 2014 và nhà cửa của chúng tôi bị lục soát. Khi bị giam giữ, cô ấy bị ép phải uống một số thuốc không rõ nguồn gốc. Lính canh buộc cô ấy lao động, đổ nước lạnh lên người và sỉ nhục cô ấy cả về thể chất lẫn tinh thần.

Vợ tôi bị kết tội “phá hoại thực thi pháp luật.” Đây là một tội danh hoàn toàn bịa đặt – làm sao mà một người chỉ đơn giản tập các bài công pháp của Đại Pháp, vốn đã chữa khỏi bệnh cho cô ấy và đọc sách để trở thành người tốt lại có thể “phá hoại thực thi pháp luật” được ?

Dưới sự cai trị của ĐCSTQ, không nơi đâu là có được sự công bằng. Sau khi mọi thủ tục pháp lý đều thất bại, tôi không còn sự chọn lựa nào khác mà đành phải hối lộ để bảo lãnh vợ tôi được ra tù. Tuy nhiên, các camera giám sát đã được lắp đặt khắp nơi bên ngoài căn hộ của chúng tôi để giám sát vợ tôi và cô ấy vẫn không được tự do thực sự.

Cuộc bức hại mà vợ tôi chịu đựng đã cho tôi hiểu được bản chất xấu xa của ĐCSTQ. Tôi chắc chắn cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với các học viên Đại Pháp nhất định sẽ bị cộng đồng quốc tế lên án trong tương lai gần. Tôi hy vọng ngày càng có nhiều người hơn nữa có thể tìm thấy sự thần kỳ của Đại Pháp và liễu giải chân tướng Đại Pháp và cuộc bức hại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/10/388419.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/6/178341.html

Đăng ngày 13-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share