Bài viết của một học viên cộng đồng Pháp ngữ
[MINH HUỆ 29-05-2019] Năm 2000, tôi tham gia nhóm làm hạng mục Minh Huệ tiếng Pháp. Lúc đó, tôi hoàn toàn không biết hạng mục cần mình làm gì. Một điều phối viên hỏi xem tôi có thể dành một vài giờ đồng hồ mỗi ngày cho trang web được không. Tôi nói rằng mình có thể và hứa sẽ dành hai giờ đồng hồ mỗi ngày cho hạng mục.
Nhưng hóa ra, tôi đã dành thời gian cho hạng mục nhiều hơn mình dự tính. Sau khi hoàn thành công việc người thường của mình, tôi sẽ dành sáu đến bảy giờ đồng hồ trước máy vi tính để phiên dịch bài. Tôi cố gắng không nhìn đồng hồ khi đi ngủ. Nếu không, có lẽ tôi sẽ lo lắng về việc mình bị thiếu ngủ. Nhìn chung, tôi nghĩ rằng mình đã làm tốt và luôn cố gắng hết sức mình.
Hồi tưởng lại, bây giờ tôi đã hiểu ra hạng mục mong muốn tôi làm một biên tập viên, nhưng đã không thành. Tôi không giỏi tiếng Anh, và trách nhiệm chính của tôi là hiệu đính các bài viết đã được dịch từ tiếng Anh sang tiếng Pháp. Tôi từng phải dành hàng giờ đồng hồ để tra từ điển và phiên dịch nội dung từng từ một. Để tìm được từ thích hợp, tôi phải mất rất nhiều công sức. Nhưng, tôi cũng cần đảm bảo giữ lại được những phần đã được phiên dịch tốt.
Bất cứ khi nào đọc đến các bài viết về cuộc bức hại, tôi lại rơi nước mắt.
Gặp khó khăn trong quan hệ với người thân trong gia đình
Lúc đầu, chồng tôi giúp tôi việc phiên dịch, nhưng sau một thời gian anh từ bỏ. Không chỉ vậy, anh còn dừng tu luyện Đại Pháp. Anh không thể hiểu được các học viên ở Trung Quốc Đại lục và tại sao họ lựa chọn chịu nhiều thống khổ như vậy vì đức tin của mình. Anh không thể hiểu tại sao họ làm như vậy, và anh cũng không hiểu được tôi.
Tôi không biết chính xác tại sao tôi lại tiếp tục làm hạng mục Minh Huệ, nhưng vì lý do nào đó mà tôi hiểu được rằng nó hẳn phải có liên quan tới những câu chuyện kỳ tích mà tôi đã đọc. Ví dụ, một lần khi một học viên nữ ngồi đả tọa, hơn 10 cảnh sát cố gắng di chuyển cô ấy nhưng không thể. Trong một tình huống khác, khi một học viên đang ngồi đả tọa trong phòng, những người bức hại cô không thể nhìn thấy cô. Những lời chứng này rất trực tiếp, sống động, cảm động, khiến tôi thấy được hy vọng.
Khi tôi nói cho mọi người biết về sự tàn bạo mà các học viên ở Trung Quốc phải chịu đựng, nhiều người đã từ chối lắng nghe, khiến tôi cảm thấy cô độc. Nhưng khi đó tôi không nhận ra điều đó. Tâm tôi luôn hướng về các học viên bị bức hại ở Trung Quốc. Tôi chỉ không thể hiểu tại sao chồng và các con không thể hiểu tôi.
Không có yêu cầu về thời gian khi làm hạng mục Minh Huệ, nhưng tôi tạo thành công việc hàng ngày. Khi hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, tôi chuyển chiếc ghế từ văn phòng mình sang chỗ máy tính. Sau đó, tôi không có thời gian để ăn hay dành thời gian cho gia đình. Tôi cũng không có thời gian để thể hiện tình cảm, sự quan tâm của mình với họ.
Khi họ đến chỗ máy tính tôi ngồi và thấy tôi đang khóc, một người nói: “Dừng lại đi, việc này thật vô nghĩa.” Họ không hiểu tôi, và tôi không biết tại sao họ lại không hiểu. Nhưng tôi biết rằng đây là việc tôi phải làm. Các học viên ở Trung Quốc đã mất đi tính mạng vì đức tin của mình – cũng là đức tin của tôi, điều mà tôi trân quý. Pháp Luân Đại Pháp cho tôi thấy rằng có một mục đích trong cuộc sống và rằng có những điều tôi có thể đóng góp. Sao tôi có thể ngừng làm việc này? Hồi đó, không có học viên nào khác mà tôi có thể giao tiếp bằng tiếng Pháp.
Gia đình tôi không thấy tôi thay đổi theo hướng tích cực, chỉ thấy dường như tôi không quan tâm đến họ. Tôi cũng không hướng nội. Tôi chỉ nghĩ rằng đây là việc mình phải làm.
Cải biến thông qua hướng nội
Thời gian trôi đi, tôi học cách lùi một bước. Bằng cách này, tôi đã học được cách cân bằng giữa làm hạng mục Đại Pháp và cuộc sống gia đình thay vì đi sang cực đoan.
Bất cứ khi nào chúng tôi đi du lịch, tôi lại mang theo máy tính xách tay. Tôi cố gắng phiên dịch vào sáng sớm để đảm bảo có thời gian dành cho gia đình vào cuối ngày. Tôi cũng cố gắng thay đổi hành xử của mình, bao gồm quan tâm đến những người khác. Họ cũng rất quan trọng và cần được cứu. Một số người trong số họ hẳn đã bị lừa dối bởi những tuyên truyền vu khống Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nếu họ có thể thấy rằng tôi là một người biết quan tâm đến người khác, thấy phía chính diện của tôi thay vì đi sang cực đoan, họ sẽ hiểu hơn rằng Đại Pháp là tuyệt vời và có thái độ tích cực hơn đối với môn tu luyện.
Tôi biết rằng đây là một phần trong tu luyện của mình. Tôi cũng cảm thấy Sư phụ muốn tôi làm hạng mục này. Dù khó khăn đến đâu, tôi phải đối mặt với nó một cách lý trí và tỉnh táo. Đó là, tôi cần hướng nội trước mỗi suy nghĩ, lời nói và hành động.
Làm hạng mục Minh Huệ không khiến tôi còn cảm thấy cô độc nữa. Tôi đã quen với hạng mục và tôi biết đây là cơ hội để dựng lập uy đức cũng như cứu độ chúng sinh. Những học viên khác có cùng sứ mệnh như tôi. Chúng ta đang trên một con thuyền lớn bình tĩnh tiến về phía trước. Mỗi người chúng ta phải đối mặt với những thử thách khác nhau trên con đường tu luyện của mình, nhưng chúng ta đều bình tĩnh và kiên định khi tiến về thế giới thiên quốc của chính chúng ta.
Được tham gia hạng mục Minh Huệ là một cơ hội thần thánh. Tôi hy vọng những học viên khác có thể, như tôi, dần hiểu được tầm quan trọng của hạng mục. Chúng ta hãy trân quý nhau, trân quý nhóm của mình. Không có nỗ lực của mỗi từng thành viên, cũng sẽ không có nhóm. Không có những cống hiến như vậy, chúng ta cũng không thể đạt được những gì Sư phụ mong đợi đối với trang web.
Tôi rất vui khi được ở đây. Tôi nghĩ rằng nhiều người trong chúng ta đã vượt qua nhiều khó khăn để góp mặt trong buổi tụ hội [mang tính] lịch sử và độc đáo này. Tôi rất vui mừng được gặp các học viên khác và hơn hết, tôi rất biết ơn vì Sư phụ đã ban phúc.
(Bài chia sẻ tại Pháp hội kỷ niệm 20 năm Minh Huệ)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/29/387652.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/30/177838.html
Đăng ngày 08-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.