Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-07-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Nhân dịp này tôi xin chia sẻ một vài câu chuyện trên con đường luyện của tôi.

Học Pháp

Thử thách lớn nhất trong tu luyện của tôi là thiếu thời gian. Tôi làm việc toàn thời gian và còn phải lái xe thêm mỗi ngày một giờ. Để không lãng phí thời gian, tôi quyết định nghe bài giảng Pháp của Sư phụ. Trong ba tháng đầu tiên, tôi đã có thể nghe một cách chăm chú nhưng chẳng bao lâu sau tôi thấy khó tập trung hơn. Thậm chí khi bài giảng audio đã được bật lên, tôi chỉ lĩnh hội được rất ít những gì Sư phụ giảng. Việc nghe Pháp đã trở thành hình thức. Tôi biết rằng tâm tôi không thuần tịnh. Tôi mong muốn đột phá điều này, nhưng trạng thái tu luyện của tôi lại quá tệ để có thể tập trung vào việc nghe Pháp.

Một ngày nọ, tôi được truyền cảm hứng khi nghe một học viên kể về kinh nghiệm của anh ấy trong việc học thuộc Pháp. Tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi tu luyện đã nhiều năm như thế, nhưng chưa bao giờ có ý định học thuộc Chuyển Pháp Luân. Điều tốt là tôi đã quen thuộc với nội dung quyển sách Chuyển Pháp Luân nhờ đọc liên tục nhiều năm qua. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: Tôi sẽ học thuộc Pháp trong thời gian đi lại. Tôi nói với vợ tôi điều này, và cô ấy không nhiệt tình lắm. Trên hết, cô ấy mong muốn tôi tập trung vào việc lái xe cho an toàn.

Dù vậy, tôi quyết định thử một phen. Có thể tôi sẽ làm được. Tôi nhanh chóng bắt tay vào việc. Tôi mua một cái giá đỡ điện thoại, gắn nó vào một bên bảng cạnh vô lăng. Như thế tôi có thể nhìn thấy màn hình điện thoại mà không cần phải ngoái đầu. Tôi vào trang falundafa.org tìm sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đặt nó ở chế độ đọc và thế là đã sẵn sàng.

Ngày đầu tiên tôi bắt đầu học Luận Ngữ. Trước đây tôi đã ghi nhớ Bài giảng thứ nhất vì tôi rất quen thuộc với bài này. Lần này, tôi có thể học thuộc phần đầu tiên trong vòng một ngày. Việc tôi học thuộc Pháp không làm ảnh hưởng đến việc lái xe. Ngược lại, đầu óc tôi lại càng minh mẫn hơn vì tôi không nghĩ lọan lung tung nữa. Ngày đầu tiên học thuộc Pháp làm tôi vô cùng hứng khởi. Tôi đã có thể kiên định với nỗ lực lần này. Đôi khi tôi cũng gặp phải can nhiễu ngay khi bắt đầu học thuộc. Tâm trí tôi không thanh tĩnh và trở nên đờ đẫn. Tôi không cảm thấy muốn học thuộc và không tài nào học thuộc dù chỉ một câu sau hơn mười phút cố gắng. Tôi nhận ra rằng tôi không thể bỏ cuộc và trở nên lo lắng. Thực ra, chỉ cần tôi nhớ được vài câu, đầu não náo loạn của tôi trở nên thuần khiết và tôi có thể tiếp tục học thuộc.

Sư phụ giảng,

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ” (Chuyển Pháp Luân)

Miễn là chúng ta nỗ lực kiên trì, Sư phụ sẽ trợ giúp chúng ta.

Tôi cũng ngộ ra rằng bất kỳ trở ngại nào chúng ta gặp trong khi học Pháp đều là do một phần trong thế giới của chúng ta vẫn cần phải đồng hóa với Pháp. Nếu chúng ta có thể đột phá trở ngại này, chúng ta có thể cứu độ chúng sinh trong thế giới của chúng ta.

Dĩ nhiên là việc học thuộc Pháp như thế không thể thay thế cho việc đọc Pháp. Do đó tôi vẫn đọc Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Khi tôi có sự đề cao trong việc học Pháp, chính niệm của tôi cũng trở nên cường mạnh hơn mỗi khi tôi đối diện với can nhiễu.

Làm việc trên website

Minh Huệ Net đã có thể vận hành được trơn tru giữa đủ loại nguy hiểm rình rập trên mạng Internet. Tôi thực sự cảm thấy rằng Sư phụ đang trông nom chúng tôi trong mọi thời khắc.

Từ những ngày đầu thiết lập Minh Huệ Net, chúng tôi đã nhận ra những thử thách sẽ phải gặp trên Internet. Thậm chí ngay khi chúng tôi ở ngoài Trung Quốc, mạng Internet không hề có biên giới quốc gia. Các mối đe dọa từ chính quyền Cộng sản Trung Quốc luôn hiện hữu và ở rất gần. Họ tấn công chúng tôi bằng cách gửi các email kèm virus nhằm đánh sập website của chúng tôi. Đối mặt với những cuộc tấn công được chính phủ Trung Quốc tài trợ, chúng tôi hẳn đã không thể vượt qua nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ.

Những học viên phụ trách kỹ thuật của chúng tôi đã chịu nhiều áp lực to lớn mỗi khi website của chúng tôi bị tấn công. Họ cần phải giải quyết sự cố thật nhanh và nỗ lực kiên định chống chọi những cuộc tấn công. Tất cả những việc này cũng đòi hỏi họ phải có niềm tin kiên định vào Đại Pháp, duy trì tâm thanh tịnh và ý chí vững vàng như thép. Những học viên không phụ trách kỹ thuật thì kiên trì phát chính niệm để bảo vệ website. Có lúc những học viên phụ trách kỹ thuật phải làm việc suốt đêm và không có thời gian học Pháp hoặc phát chính niệm. Người điều phối đã nhận ra rằng họ gần như kiệt sức và yêu cầu mọi người nghỉ một lát. Cô ấy đã tập hợp cả nhóm và cùng nhau học Pháp trong một giờ, việc này đã giúp bổ sung năng lượng và gia cường chính niệm của cả nhóm kỹ thuật. Sau tất cả, chúng tôi là một chỉnh thể.

Sau mỗi vụ bị tấn công, nhóm kỹ thuật chúng tôi ngồi với nhau để tìm xem bản thân có bất kỳ thiếu sót nào có thể chiêu mời can nhiễu của tà ác không. Tu luyện là nền tảng của mọi việc mà chúng tôi làm. Chỉ có tu luyện vững chắc chúng tôi mới có thể thực hiện nhiệm vụ của chúng tôi một cách thiết thực.

Lý giải và khoan dung

Tôi nhận ra rằng ngay cả khi chúng ta đang tu luyện cùng một Pháp, chúng ta vẫn có những thể ngộ khác nhau về nhiều vấn đề. Cách tiếp cận một sự việc hoặc hiểu một vấn đề nào đó của chúng ta có thể khác nhau do hoàn cảnh gia đình, trình độ học vấn hoặc thậm chí là những chấp trước khác nhau. Vậy làm thế nào để có thể phối hợp và cộng tác với nhau? Thể ngộ của tôi là lý giải và khoan dung là rất quan trọng.

Có một câu hỏi đáp trong “Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ Quốc.”

“Đệ tử: … những câu hỏi trình lên Thầy đều bị cái gọi là người sàng lọc loại bỏ đi, điều này khiến đệ tử không hiểu.

Sư phụ:…tất nhiên những học viên sàng lọc cũng là người tu luyện, rất có thể vấn đề quan trọng liên quan đến tu luyện cũng sàng lọc đi mất, cũng có thể.”

Thể ngộ của tôi là những học viên làm công việc sàng lọc khi lựa chọn những câu hỏi là dựa vào giác độ chịu trách nhiệm với Pháp hội. Dĩ nhiên, người đó và cả chúng ta vẫn còn đang tu luyện, và chúng ta có thể chưa thể nhìn bao quát hết tâm tình của những người khác. Như thế, quá trình sàng lọc có thể chưa hoàn hảo, những điều đó hoàn toàn có thể hiểu được. Thậm chí nếu chúng tôi nhờ một người khác sàng lọc câu hỏi, người mới cũng không đảm bảo sẽ thực hiện công việc hoàn chỉnh. Nếu có bất kỳ ai cảm thấy rằng anh ấy hay cô ấy có thể làm đến mức toàn diện, cá nhân đó có thể không hiểu hết về sự phức tạp của vấn đề này.

Kỳ thực với những vấn đề khác trong tu luyện thì cũng tương tự. Thể ngộ của mỗi học viên là từ giác độ của bản thân người đó. Nó có thể tương đồng hoặc bất đồng với thể ngộ của tôi. Nếu tôi là người quyết định, tôi sẽ cẩn thận lắng nghe ý kiến của những người khác. Nếu tôi nghe được những điều khác với ý kiến của mình, tôi sẽ không vội vàng bài xích những ý tưởng đó. Học viên nêu ra quan ngại cảm thấy rằng hiểu biết của anh ấy là đúng; nếu không anh ấy đã không nêu ra vấn đề đó trước. Và nếu như tôi ngay lập tức dập tắt những ý tưởng của người khác, có thể tôi không thể hiểu được những hàm nghĩa sâu xa tiềm ẩn trong ý tưởng của người đó.

Nếu tôi là một trong những người đưa ra đề xuất, tôi mong đặt mình vào vị trí của người ra quyết định. Tôi cố gắng nói rõ ràng những ý tưởng của tôi. Cho dù đề xuất của tôi có thể được chấp nhận hay không, tôi hoàn toàn tin tưởng rằng người ra quyết định sẽ có lựa chọn tốt nhất vì anh ấy cảm thấy anh ấy sẽ chịu trách nhiệm với Pháp.

Nhưng tu luyện cũng có thể rất phức tạp. Tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp, chúng ta cần đề cao tâm tính và có trách nhiệm với nhiều hạng mục Đại Pháp. Cũng không dễ dàng đưa ra những quyết định. Tuy nhiên nếu cơ điểm của chúng ta là sẵn sàng chịu trách nhiệm với Pháp, nếu chúng ta tu bỏ tự ngã và thường xuyên nghĩ đến người khác hơn thì những quyết định của chúng ta sẽ không đi quá xa.

(Bài viết được tuyển chọn từ Pháp Hội Minh Huệ 2018, đã được trích lược)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/9A-370784.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/10/171063.html

Dịch ngày 30-07-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share