Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-11-2009] Tác giả của bài viết này đã nghe được câu chuyện này từ một đồng tu kể về những kinh nghiệm vừa trải qua trong thời gian khó khăn của cuộc đời của bà. Ý muốn của tôi là chia sẻ kinh nghiệm với những học viên lớn tuổi mà vẫn đang phải trải qua nghiệp bệnh.
Đây là một nữ học viên khoảng 60 tuổi. Không lâu sau khi bà trở thành một học viên vào năm 1993, Sư Phụ đã thanh lọc thân thể cho bà. Nhiều bệnh tật mà bà đã phải trải qua trước khi tu luyện đã biến mất, và bà đã rất khỏe mạnh. Sau tám giờ sáng ngày 07/05/2009, bà đã cảm thấy chóng mặt và có một cơn đau đầu nghiêm trọng cùng sự đau đớn ở hai bên thái dương mà không có sự báo trước. Bà nói nó giống như có một cái gì đó đang dùi vào đỉnh đầu của bà. Bà không thể mở được mắt bởi vì bà cảm thấy như thể mọi thứ đang đảo lộn bất cứ khi nào bà mở mắt. Bà không thể đứng và hầu như ngã nhào. Gia đình bà ngay lập tức giúp bà nằm xuống ghế sofa. Sau đó bà đã buồn nôn và ói ra. Bà ói liên tục cho tới khi bà ói ra thứ nước đắng.
Người nhà của bà rất lo lắng, đặc biệt là con trai và con dâu bà, những người mà không tu luyện. Họ muốn đưa bà tới bệnh viện. Bà đã nói với họ, theo cách nhẹ nhàng nhất, rằng họ không cần phải lo lắng, họ có thể đi ngủ, và bà sẽ khỏe lại ngay sau khi những thứ dơ bẩn được đẩy ra khỏi người bà. Đúng như vậy, khoảng 10:30 tối, tất cả các triệu chứng của bà đã biến mất sau khi bà đã ói ra ngoài thứ nước đắng. Bà phát chính niệm và tham gia tập công vào lúc 3:50 sáng. Sau đó bà học một bài giảng Pháp và không bỏ sót chút nào.
Sáng hôm sau, con trai và con dâu bà thấy bà đang nấu bữa sáng. Họ đã rất ngạc nhiên và hỏi bà đã thực sự hồi phục chưa và bà có thực sự khỏe khỏe không. Chính bản thân họ đã chứng kiến được sự kỳ diệu của Đại Pháp.
Người học viên đó nói với tôi rằng khi mà nghiệp bệnh xuất hiện, tâm trí bà rất sáng suốt. Ý nghĩ đầu tiên của bà là tôi là một học viên Đại Pháp, mọi thứ đều được an bài bởi Sư Phụ, và Sư Phụ ở bên cạnh bà. Cựu thế lực không xứng đáng để thử thách bà, và bà sẽ không thừa nhận tà ác và sự an bài của cựu thế lực. Bà sẽ ở lại hay là rời khỏi thế gian này sẽ do Sư Phụ quyết định. Có Sư Phụ và Pháp, và bà sẽ không có vấn đề gì. Khi bà ói ra, bà nhớ rằng Sư Phụ đã nói mọi thứ mà một người tu luyện trải qua, dù tốt hay xấu, tất cả đều tốt. Bà đã đối đãi với cái gọi là “nghiệp bệnh” như một điều tốt. Bà đã đối đãi với nó như là thân thể bà đang trải qua một sự thanh lọc hoàn toàn khác.
Bởi vì bà đã có ý nghĩ đó và tin tưởng mạnh mẽ vào Sư Phụ và Pháp cho nên tà ác không thể lay động bà. Bà đã vượt qua khổ nạn của bà một cách rất thành công và nhanh chóng. Hiện giờ, bà đang dùng hết sức lực để giảng chân tướng, chứng thực Pháp, và cứu độ chúng sinh. Nếu bà không ngộ ra điều đó vào lúc ấy, và thay vào đó nghĩ rằng “bệnh tật là bệnh tật” hay là thắc mắc làm sao mà bà lại “mắc” bệnh hoặc cố tìm ra nguyên nhân tại sao một bệnh nghiêm trọng như vậy lại xuất hiện đột ngột, thì có thể bệnh tật đó sẽ kéo dài một thời gian. Có lẽ những thứ khác đã có thể đã xảy ra. Hậu quả có thể là không thể tưởng tượng được.
“tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau”, “chư vị cầu bệnh, cái bệnh ấy sẽ có thể nhập vào” (Chuyển Pháp Luân)
Qua điều này, tôi cũng được khích lệ và thúc giục bản thân đề cao. Không kể việc gì mà một người tu luyện gặp phải, người đó không được quên rằng họ là một đệ tử Đại Pháp và Sư Phụ luôn ở bên cạnh học viên. Nếu bạn tin tưởng Sư Phụ và Pháp mạnh mẽ và giữ được chính niệm mạnh, thì tà ác sẽ không thể bức hại bạn, và sẽ không có trở ngại nào mà bạn không thể vượt qua, Sau này, người học viên đó đã hướng nội tìm bà phát hiện ra nhiều chấp trước và tiêu diệt chúng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/11/28/213441.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/12/18/113209.html
Đăng ngày 20-12-2009, bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.