[MINH HUỆ 23-02-2019] Tiếp theo Phần 10

Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp (cũng được gọi là Pháp Luân Công) giảng:

“Trong toàn bộ quá trình truyền Pháp, truyền công tôi có bổn ý là có trách nhiệm với xã hội, có trách nhiệm với học viên; hiệu quả thu được thật tốt, ảnh hưởng đến toàn xã hội cũng rất tốt.” (Chuyển Pháp Luân)

Mỗi học viên Pháp Luân Đại Pháp đều được thụ ích cả thân lẫn tâm từ môn tu luyện cổ xưa này. Những người tu luyện pháp môn này đều có một thân thể khỏe mạnh và lối suy nghĩ tích cực. Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn được dạy trong pháp môn này khiến người tu luyện trở thành những người tốt hơn trong xã hội.

Những chia sẻ dưới đây nói về những người có cuộc sống thay đổi tốt hơn sau khi họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi hy vọng rằng những câu chuyện sau đây sẽ giúp ích cho các bạn đọc và giúp mọi người hiểu tốt hơn về môn tu luyện này.

Người công nhân bị tàn tật sau tai nạn lao động đã gặp được đường sống trong cõi chết

Ông Uông Trung Sĩ, 66 tuổi, là người huyện Vấn Xuyên, tỉnh Tứ Xuyên.

Ông bị thương ở lưng và đầu trong một tai nạn lao động nghiêm trọng vào tháng 1 năm 1991. Sau tai nạn đó, ông không thể phục hồi và không thể quay lại làm việc, ông chỉ được trợ cấp mức lương tối thiểu, chỉ bằng 1/10 mức lương cố định của ông. Do đó, cuộc sống gia đình ông rơi vào tình cảnh khốn cùng.

Ông phải dựa vào thuốc để kiểm soát bệnh tình và điều dưỡng, nhưng vì trường kỳ dùng thuốc, nên tác dụng phụ của thuốc đã khiến trí nhớ của ông bị suy giảm và thất thường. Đầu ông sau đó bị phát triển bệnh vẩy nến nghiêm trọng và mất kiểm soát cơ thắt ở hậu môn, nhưng ông không có tiền để điều trị.

Nhà máy nơi ông làm việc tuyên bố phá sản vào tháng 1 năm 1997. Vợ ông, vốn cũng làm ở đó, đã mất việc và chút thu nhập ít ỏi của họ cũng dần cạn kiệt. Con trai ông vừa học xong trung học và lúc đó không có tiền để tiếp tục học lên. Vợ và con ông rời nhà để tìm việc làm ở thành phố khác. Một gia đình yên ổn nay phải ly tán, chỉ còn lại ông Uông ở nhà một mình. Ông không thể tìm một công việc có thu nhập ổn định và cuối cùng phải đi làm các việc vặt để kiếm cơm ăn qua ngày. Ông đã rất tuyệt vọng.

May mắn thay, năm 1998 ông Vương đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Kể từ đó, thâm tâm ông phát sinh những biến hóa to lớn, tất cả mọi bệnh tật của ông đều nhanh chóng biến mất. Ông tràn đầy năng lượng và cảm thấy như thể vừa được tái sinh. Ông cũng tìm được việc làm và cuộc đời ông đã hoàn toàn thay đổi.

Ông chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt hơn. Ông dùng thiện tâm đối đãi với người khác. Pháp Luân Công đã cho ông một cuộc đời mới.

May gặp Đại Pháp khi đang ở tận cùng đau khổ

Bà Bùi Phỉ, 54 tuổi, làm việc tại Nhà máy Dệt Hoa Cẩm Thành phố Cát Lâm. Bà tốt nghiệp đại học năm 1987 và sau đó được phân công về làm cán bộ ở nhà máy dệt. Sự nghiệp của bà phát triển tốt đẹp, nhưng bốn năm sau, bao tử và lưng của bà bắt đầu bị đau. Bà đã thử đến vài bác sĩ nhưng không có kết quả. Cơn đau ngày càng nghiêm trọng hơn.

Bà đã phẫu thuật mở bụng thăm dò và cắt bỏ ruột thừa. Thật không may, dây thần kinh cột sống của bà đã bị tổn thương trong khi bác sỹ gây mê, khiến bà không thể duỗi thẳng lưng.

Sau đó, bà cũng bị bệnh tim, viêm họng, viêm khớp, hạ huyết áp và Meniere (bệnh gây ra chứng ù tai mãn tính). Bà trở nên rất yếu và không thể hoàn thành phần lớn công việc. Bà đã thử tất cả các phương pháp chữa trị nhưng đều thất vọng. Bà rất đau khổ và cả ngày lấy nước mắt trửa mặt. Bà thậm chí đã nghĩ đến tự sát nhưng không thể làm được vì bà biết là mẹ mình sẽ tự vẫn theo.

Đến mùa thu năm 1996, bà trở nên yếu đến nỗi không thể tự giặt quần áo. Sau đó bà bị chẩn đoán bị u xơ tử cung và phải xin nghỉ ở nhà dưỡng bệnh. Bà dọn đến ở với mẹ đẻ. Một ngày nọ, bạn của mẹ bà đến thăm và nói với hai mẹ con bà về Pháp Luân Công. Hai người đã đến tham dự lớp học chín ngày của Pháp Luân Công.

Mọi thứ bà nghe được trên lớp đều mới mẻ và bà cảm thấy kinh ngạc về những đạo lý được học. Bà biết được mình đã tìm ra mục đích của cuộc đời và đã quyết định sẽ thành tâm học luyện.

Dần dần, tất cả mọi bệnh tật của bà đều biến mất. Bà không thể tin nổi rằng mình đã lại tìm thấy hạnh phúc lần nữa. Bà cố gắng trở thành một người tốt hơn và học cách khoan dung khi gặp mâu thuẫn. Bà đã không liên lạc với cha và dì trong rất nhiều năm, nhưng bà đã tha thứ cho họ và nối lại mối quan hệ. Pháp Luân Công đã hoàn toàn cải biến bà.

Mắc bệnh nan y chờ chết, may mắn gặp Đại Pháp được tái sinh

Bà Đổng Thục Lan, 70 tuổi, sống tại thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm.

Tháng 4 năm 1996, lúc đó bà Đổng mới 48 tuổi, nhưng đã bệnh liệt giường và cảm thấy sinh mệnh mình đã đi đến hồi kết. Bà mắc nhiều bệnh mãn tính bao gồm bệnh lao, viêm mủ màng phổi, sỏi mật, các vấn đề về đốt sống cổ, sỏi thận và các vấn đề về thận khác,… Tuy nhiên, khi bà phát triển bệnh mô bào ác tính, thì đó là án tử. Bệnh nan y này hiện không có cách chữa trị. Bệnh viện địa phương đã giới thiệu bà đến một viện nghiên cứu huyết dịch quốc gia như một trường hợp nghiên cứu.

Gia đình của bà vì trị bệnh cho bà mà đã nợ nần chồng chất và họ không thể làm gì cho bà thêm nữa. Nghĩ đến việc bỏ lại bốn đứa con thơ, bà đã rất đau khổ khi tất cả những gì bà có thể làm là chờ chết.

May mắn thay, một người bạn giới thiệu với bà về Pháp Luân Công. Sau khi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, bà đã minh bạch ý nghĩa của kiếp nhân sinh. Thông qua việc đọc sách và luyện công, sức khỏe bà được cải thiện mỗi ngày và bà ngày càng trở nên hạnh phúc hơn. Không đến một tháng, toàn bộ bệnh của bà đã khỏi. Bà lại có sức lực và không còn mệt mỏi nữa. Từ tận sâu thẳm trong tâm bà cảm tạ Sư phụ của Đại Pháp đã cho bà một cuộc đời thứ hai.

Chồng bà đã chứng kiến sự phục hồi của bà, ông vô cùng phấn khởi và cũng bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với bà. Ông cũng ngày một khỏe mạnh hơn. Ông dễ dàng cai bỏ thuốc lá và rượu. Ba cô con gái của bà đã thấy những biến hóa ở cha mẹ, nên họ cũng bước vào tu luyện. Một gia đình năm người cùng nhau chiểu theo tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn” tu tâm hướng thiện làm người tốt, từ đó gia đình luôn ấm áp, tường hòa, và hạnh phúc.

Hàng xóm, bạn bè thân thích của họ tất thảy đều kinh ngạc trước những biến hóa của họ, ai nấy đều nói Pháp Luân Công thật thần kỳ, lần lượt đã có hơn mười người bước vào tu luyện Đại Pháp.

Người phụ nữ nông thôn đau khổ thoát khỏi tuyệt cảnh có được cuộc đời mới

Bà Trương Nguyên Hoa, 48 tuổi, sống tại thành phố Lô Châu, tỉnh Tứ Xuyên. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở nông thôn. Từ nhỏ bà đã quanh năm ốm yếu, thiếu máu và khó thở. Sau khi kết hôn, bà thường xuyên bị đau bao tử, bụng và ngực.

Bấy nhiêu đó còn chưa hết, một tai nạn đã xảy ra khiến bà bị tàn phế… Khi ba Trương trèo lên cây để hái quả, bà đã bị ngã và bị gãy xương đùi. Lúc đó bà không có tiền để đi khám bác sĩ, nhưng vì bà quá đau đớn, nên sau đó 28 ngày, em trai bà đã phải đi vay tiền để đưa bà đến bệnh viện. Thật không may, ca phẫu thuật bị sai sót và một dây chằng của bà bị cắt đứt. Không có tiền để điều trị thêm nữa, bà về nhà và nằm liệt giường. Mẹ bà phải đón bà về nhà để chăm cho bà gần cả năm. Cuối cùng bà có thể ra khỏi giường nhưng phải chống nạng để đi lại.

Vì bà không thể ra đồng làm việc, chồng và gia đình đối xử với bà rất tệ bạc. Sau khi bà sinh hạ một bé gái chứ không phải bé trai, chồng bà muốn ly dị. Mặc dù vì lý do nào đó mà cuộc ly hôn bất thành, nhưng cuộc sống của bà vẫn vô cùng khổ sở, sống không bằng chết. Bà đã từng nhiều lần đập đầu vào tường để tự tử nhưng không thành.

Lúc cùng đường bí lối, cuộc đời gần như lâm vào tuyệt cảnh, bà biết đến Pháp Luân Công. Lúc ấy rất nhiều người đều nói Pháp Luân Công rất thần kỳ, nhiều chứng bệnh rất khó chữa, bệnh vận trị không khỏi mà luyện Pháp Luân Công đều khỏi. Bà đem hy vọng cuối cùng của cuộc đời gửi gắm cho Pháp Luân Công. Một học viên đến nhà để dạy bà luyện công. Quả thực là điều thần kỳ đã xảy ra ngoài sức tưởng tượng của bà! Những bệnh tật dai dẳng mà ngay cả bệnh viện cũng bó tay, thì sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, không tốn dù chỉ một xu mà lại có thể hoàn toàn biến mất! Sức khỏe của bà nhanh chóng hồi phục. Bà đã có thể tự đi bộ bằng đôi chân của mình mà không cần dùng nạng, dù còn chút khập khiễng. Bà đã bắt đầu có thể làm hết tất cả việc nhà và chăm sóc cho cha chồng ngoài 80 tuổi. Thậm chí bà còn có thể ra đồng làm ruộng và mang vác vật nặng. Chồng bà yên tâm xa nhà làm việc trên thành phố mà không phải lo lắng cho bà nữa.

Pháp Luân Công đã cứu đời bà khỏi tuyệt vọng, cứu vãn một gia đình sắp sửa tan vỡ trở lại bình thường. Toàn gia đình bà đều biết ơn Pháp Luân Công. Bà đã luôn khỏe mạnh trong suốt mười năm qua mà không cần uống một viên thuốc nào.

Hai vợ chồng bệnh tật được cứu chữa

Ông Long Đình Phan và vợ là bà Chu Bình sinh sống ở thành phố Kinh Môn, tỉnh Hồ Bắc. Ông Long làm việc trong một nhà máy điện và bà Chu là nhân viên của một ngân hàng địa phương.

Trước khi họ tu luyện Pháp Luân Công, sức khỏe hai người đều rất kém. Trong một lần tiêu hủy kíp mìn tại đơn vị công tác đã xảy ra sự cố, ông Long đã bị trọng thương, tuy bảo toàn được tính mạng, nhưng ông bị tàn tật và phải nghỉ việc. Lỗ chân lông của ông tắc và phổi của ông bị thương. Kết quả là ông bị ho ra máu, bị áp xe và ngứa da. Tình trạng của ông tồi tệ đến nỗi ông không thể làm bất kỳ việc việc lớn nhỏ nào trong nhà. Công ty cũng đã chi trả không ít tiền cố gắng giúp ông chữa trị nhưng không hiệu quả.

Bà Chu bị bệnh thận nặng, viêm phế quản mãn tính, viêm xoang, viêm họng mãn tính, thiếu máu và viêm khớp dạng thấp. Một trong những bác sĩ của bà nói rằng bà rất có thể sẽ bị liệt ở tuổi 40. Hai vợ chồng đã dành tất cả thu nhập để đối phó với các vấn đề sức khỏe của họ. Lúc đó hai vợ chồng ông bà sống một ngày dài tựa một năm, không biết lúc nào thì chết.

Khi họ kiệt sức buông xuôi, thì chính là lúc Pháp Luân Đại Pháp truyền đến địa khu Kinh Môn nơi họ sinh sống. Tháng 5 năm 1996, hai vợ chồng họ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Rất nhanh sau đó thân thể họ phát sinh cải biến căn bản, tất cả bệnh tật hành hạ họ bao nhiêu năm liền biến mất, hai người họ tinh thần khoan khoái, cảm thụ sự mỹ diệu của toàn thân vô bệnh. Người nhà vô cùng mừng rỡ. Kể từ đó, họ không còn phải dùng tới một viên thuốc nào nữa, đơn vị công tác cũng không tốn một xu tiền thuốc nào cho họ nữa.

Ông Long đã quay lại làm việc. Cả hai đều rất nổi tiếng tại đơn vị công tác vì không phát sinh bất kỳ chi phí y tế nào. Họ đã chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để yêu cầu bản thân và luôn nghĩ cho người khác trước. Bà Chu đã từ chối nhận các khoản hối lộ của khách hàng, và cấp trên cũng như đồng nghiệp đều khen ngợi bà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/23/382933.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/14/176493.html

Đăng ngày 11-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share