Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hà Lan

[MINH HUỆ 07-5-2019] Ngày 27 tháng 4 là Ngày lễ Koningsdag (Ngày lễ Nữ hoàng) thường niên của Hà Lan. Đây là ngày lễ truyền thống ở Amsterdam được tổ chức cho cư dân địa phương và khách du lịch. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hà Lan đã tham gia buổi lễ tại Quảng trường Dam bằng việc phân phát các tờ thông tin và nâng cao nhận thức về Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) và cuộc bức hại ở Trung Quốc.

db4584ce8550ba665d632c76a5f820f8.jpg

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp tham gia Ngày lễ Nữ hoàng hàng năm ở Amsterdam

7b2a0c918a6ef030b0a25da899a7b5ec.jpg

Du khách ký tên thỉnh nguyện phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công

Trang trí cho Ngày lễ Nữ hoàng

Ngày lễ Nữ hoàng là một quốc lễ. Gia tộc hoàng gia ngày nay có họ là Oranje, vì thế màu cam đại biểu cho hoàng gia ở Hà Lan. Trong dịp lễ này, nhiều người đã treo quốc kỳ, cũng như một quả cam bên ngoài nhà họ, và mọi người mặc đồ, đội mũ và đeo vòng hoa đều có màu cam.

Ngày hôm đó còn là một ngày miễn thuế, do vậy có nhiều người bán các đồ gia dụng ở các khu chợ trong thành phố.

Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp tại Amsterdam được phép quảng bá Pháp Luân Đại Pháp tại Quảng trường Dam ở trung tâm thành phố quanh năm. Vào ngày lễ này, một học viên đã mua một số vòng hoa màu cam. Các học viên đã dựng một chiếc bàn, các bảng trưng bày, biểu ngữ và trang trí chúng bằng những vòng hoa màu cam. Họ đã phát các tờ rơi giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp, phơi bày sự thật về cuộc bức hại tàn bạo ở Trung Quốc và tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống và những người bất đồng chính kiến khác.

Những lý do của cuộc bức hại

Các học viên đã trình diễn các bài công pháp và phát tờ rơi thông tin. Nhiều người đã ký đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng.

Hai thanh niên đến từ Hoa Kỳ đã hỏi một học viên tại sao chính quyền Trung Quốc lại bức hại Pháp Luân Công. Người học viên giải thích rằng nguyên lý của Pháp Luân Công là Chân – Thiện – Nhẫn. Nó dạy các học viên làm người lương thiện và chân thành. Từ năm 1992 đến 1999, số người tu luyện môn này ở Trung Quốc đã tăng lên gần 100 triệu học viên.

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) khi đó có 60 triệu đảng viên. Nó được thành lập dựa trên sự dối trá và bạo lực để duy trì sự kiểm soát của mình, vì vậy nó không thể cho phép nhiều người tin vào Chân – Thiện – Nhẫn hơn là tin vào chủ nghĩa cộng sản. Sau đó, chỉ vì đố kỵ, lãnh đạo Đảng Giang Trạch Dân đã phát động một cuộc đàn áp trên quy mô toàn quốc nhắm vào Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999.

Từ đó, hàng triệu học viên Pháp Luân Công đã bị bắt, giam giữ, cưỡng bức lao động và bị cầm tù. Một số người đã chết vì bị tra tấn, trong khi ĐCSTQ đã hậu thuẫn cho việc thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống và bán nội tạng để kiếm lời.

Hồi tưởng về các xét nghiệm máu để lấy mẫu mô phù hợp

Một học viên đã nói với hai người Mỹ trẻ: “Tôi là một trong số hơn 2.000 học viên bị giam trong Nhà tù Nữ Liêu Ninh vào tháng 5 năm 2005.”

Cô cho biết: “Một ngày, tất cả các tù nhân phải xếp hàng để xét nghiệm máu. Mỗi người chúng tôi có một số hiệu ghi trên chỗ ngực trái và đi vào tòa nhà quản lý nhà tù từ cửa phía Tây. Trong sảnh là một dãy bàn dài với hơn 30 nhân viên y tế ngồi sau.”

“Chúng tôi bị ép phải lấy mẫu máu. Hai học viên Pháp Luân Công đã cố gắng chống cự, nhưng các cai tù buộc họ phải làm theo.”

Cô nhớ lại: “Tôi không hiểu sao họ lại kiểm tra máu quy mô lớn như vậy vào thời điểm đó ở một nhà tù. Chỉ sau khi tôi được trả tự do, tôi mới nghe đến việc thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công. Rồi tôi nhận ra rằng chúng tôi bị xét nghiệm máu để xây dựng hệ thống dữ liệu mô phù hợp.”

Hai thanh niên này đã bị sốc. Họ ôm chặt người học viên và ký đơn thỉnh nguyện.

Một người trong số họ nói: “Tôi đã thấy một đại lễ diễu hành Pháp Luân Công ở Washington, DC. Các bạn tuyệt vời lắm! Hãy tiếp tục nỗ lực, các học viên Pháp Luân Công!”

Một người Trung Quốc bất đồng quan điểm gây trở ngại

Một chàng trai trẻ đến quầy thông tin và muốn quyên góp. Anh nói: “Tôi biết ĐCSTQ rất tà ác. Tôi tin nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng là sự thật. Tôi muốn làm điều gì đó cho các bạn.” Anh ta lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng.

Một học viên bảo anh rằng họ không nhận quyên góp và chỉ cần anh ký tên thỉnh nguyện mà thôi.

Một người đàn ông trông giống như người Trung Quốc dừng lại trong khi các học viên đang nói chuyện với vài người qua đường, trong đó có một cặp vợ chồng. Người đàn ông Trung Quốc này đột nhiên chen vào và nói: “Đừng nghe Pháp Luân Công.”

Người vợ tỏ vẻ khó chịu và nói: “Mọi người đều có thể nói chuyện ở đây. Chúng tôi có quyền tự do ngôn luận. Sao ông lại ngăn cản chúng tôi lắng nghe việc này?”

Sự cản trở này khiến cặp đôi tò mò hơn về Pháp Luân Công. Theo đó, họ đã biết được nhiều hơn về Pháp Luân Công và cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc hơn là nếu họ không bị làm gián đoạn. Họ cũng đã ký đơn thỉnh nguyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/3/385841.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/7/176753.html

Đăng ngày 10-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share