Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-03-2019] Thị trấn của chúng tôi nằm giữa thành phố và vùng nông thôn. Chúng tôi có một chợ chính quen thuộc với dân cư của cả hai vùng.
Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999, các học viên bắt đầu treo biểu ngữ, phân phát tờ rơi, và nói chuyện với mọi người trong các chợ về sự thật đằng sau cuộc bức hại và thuyết phục họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Trong 2 năm qua, các học viên địa phương cũng đã phân phát Cửu Bình và báo, lịch cùng đĩa DVD có thông tin về Đại Pháp và cuộc bức hại.
Ban đầu, mọi người không dễ tiếp nhận và không chấp nhận tài liệu của chúng tôi. Một số người mua hàng thậm chí còn báo chúng tôi cho chính quyền. Thời gian trôi qua, thái độ của mọi người trong chợ đã thay đổi, và thậm chí nhiều người còn giúp đỡ và bảo vệ chúng tôi.Dưới đây là một số những câu chuyện thực tế của chúng tôi.
Mọi người muốn có lịch
Chúng tôi tới khu chợ chính và các thị trấn, làng mạc xung quanh hằng ngày bất kể thời tiết ra sao. Vì vậy nhiều người đã biết đến chúng tôi. Chúng tôi đặc biệt liên tục gặp một người. Chúng tôi đã giảng chân tướng cho ông ấy và nhiều lần đưa tờ rơi cho ông ấy. Ông ấy nói: “Tôi đánh giá cao các bạn. Tất cả các bạn đều là người tốt.”
Ông ấy thường hay giúp chúng tôi phân phát lịch để bàn và thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ. Ông ấy thường hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”
Một ngày nọ, khi ông ấy gặp chúng tôi, ông ấy thốt lên: “Cuối cùng tôi đã gặp được các bạn!”
Ông ấy đã phát hết lịch để bàn và muốn có thêm. Tôi chỉ còn lại vài quyển và không muốn đưa chúng. Nhưng ông ấy khẩn khoản nài xin: “Tôi đã hứa với nhiều người là tôi sẽ mang lịch cho họ. Tôi không muốn để họ thất vọng.” Tôi thông cảm và đưa cho ông ấy mấy quyển tôi còn.
Sức khỏe cải thiện sau khi đọc cửu bình
Chúng tôi đã hỏi một cụ ông bán rau rằng liệu ông đã từng đọc cửu bình chưa. Ông ấy nói rằng ông vẫn đọc nó thường xuyên. Ông ấy nói với tôi rằng ông ấy bị bệnh tim và nhận thấy càng đọc cửu bình, ông ấy càng cảm thấy khỏe hơn. Kể từ đó, bất cứ khi nào tôi nói chuyện với mọi người, tôi thường kể với họ trải nghiệm thực tế của cụ ông này. Nhiều người chấp nhận thông tin của chúng tôi và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Thay đổi tính khí
Có một cặp vợ chồng sống ở phía Bắc và quanh năm bán khoai lang nướng ở khu chợ chính. Người vợ hay nói chuyện, vì vậy tôi quyết định nói chuyện với bà về Pháp Luân Đại Pháp. Bà coi thường tôi và bắt đầu lặp lại những lời vu khống mà bà đã nghe trên truyền hình của nhà nước về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi biết bà hiểu lầm sâu sắc và nói với bà rằng thông tin mà bà thấy trên truyền hình là sự tuyên truyền. Tuy nhiên, bà không nghe bất cứ điều gì tôi nói.
Trong nhiều tháng, tôi không muốn nói chuyện với bà ấy nữa. Một ngày, tôi nhận thấy rằng không có ai ở quầy hàng của bà và bước tới để nói chuyện. Bà bình tĩnh và vui vẻ như thể bà đã hoàn toàn quên cuộc trò chuyện trước đó giữa chúng tôi. Chúng tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp, và bà háo hức thoái Đội (một tổ chức liên đới của ĐCSTQ). Chồng bà chưa từng gia nhập bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ, và ông ấy đồng ý với những gì tôi nói. Bây giờ bà vui vẻ chào hỏi tôi mỗi khi bà nhìn thấy tôi và thậm chí sẽ hỏi xin tạp chí để bày trong gian hàng của bà và đưa cho khách hàng.
Gương mặt sầu thương đã nở hoa
Tôi thấy một bà cụ bán rau ở chợ. Nhìn gương mặt của bà, tôi có thể nói rằng bà đã chịu nhiều đau khổ trong cuộc đời. Người học viên đi cùng tôi bắt đầu nói chuyện với bà về Pháp Luân Đại Pháp, và bà vui vẻ thoái ĐCSTQ. Khi học viên đó đưa cho bà một dây chuyền có dòng chữ về Pháp Luân Đại Pháp, gương mặt khắc khổ của bà rạng rỡ với nụ cười.
Sau đó bà mở lòng chia sẻ với chúng tôi về cuộc đời của bà. Nhà bà ở một làng miền núi xa xôi. Bố của bà là trưởng làng, và bà là quản lý. Sau đó bà bị bọn buôn người bán cho người địa phương ở đây. Bà chưa bao giờ trở về nhà hay gặp điều tốt lành trong cuộc sống cho tới khi bà gặp chúng tôi.
Một người bán hàng đến chợ để nghe chân tướng
Một ngày lạnh giá, khi không có nhiều người trong chợ, tôi thấy một ông cụ bán ngô. Tôi bước tới và nói chuyện với ông. Ông nói rằng ông sống ở làng cách đó 5 dặm và tới chợ để bán ngô. Tôi nói với ông về vẻ đẹp của Đại Pháp và ông lắng nghe chăm chú. Ông nói với tôi rằng ông có thể đọc, vì vậy tôi đưa cho ông hai tờ báo và ông cẩn thận cuộn lại, bỏ vào trong túi ngô của ông. Tôi thấy ông rời khỏi chợ khi chúng tôi rời đi và nhận ra rằng ông đã đi cả một quãng đường dài vào ngày lạnh giá này để nghe chân tướng!
Kết luận
Với việc các học viên Đại Pháp kiên trì giảng chân tướng trong nhiều năm qua, ngày càng có nhiều người hiểu được sự thật và lựa chọn một tương lai tốt hơn cho họ. Một số người nói với chúng tôi: “Tôi là một người ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp.” Một số nói: “Trong tương lai, xã hội này phải đi theo con đường của các bạn”. Chúng tôi cũng nghe thấy: “Bạn có thể nói chuyện với gia đình tôi không? Họ vẫn chưa được biết sự thật.” Không may là vẫn còn có nhiều người chưa được nghe chân tướng. Cho dù thời gian là bao lâu và môi trường thay đổi ra sao, chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục cho mọi người biết “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/7/382706.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/12/176471.html
Đăng ngày 27-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.