Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-3-2019] Văn hóa Trung Hoa truyền thống luôn coi trọng gia đình. Nếu một gia đình có bốn thế hệ có thể cùng chung sống trong một mái nhà thì được coi là đắc đại phúc. Được Pháp Luân Đại Pháp ban phúc, nên gia đình tôi là một trong những gia đình may mắn như vậy.
Cha mẹ chồng
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được nhiều năm. Cách đây hai năm, khi gia đình tôi chuẩn bị dọn đi, trong tâm tôi đã cầu xin Sư phụ [Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp] giúp chúng tôi tìm được một căn hộ phù hợp cho gia đình bốn thế hệ của tôi sinh sống. Trong hai ngày, chúng tôi đã tìm được một căn hộ lý tưởng. Nó nằm trên lầu hai, dễ dàng cho cha mẹ chồng tôi đi lại, rộng rãi, sáng sủa và nội thất đã được sửa sang và đầy đủ đồ dùng. Chúng tôi rất vui mừng và hai tháng sau liền mua lại căn hộ này.
Chúng tôi dành phòng ngủ chính, đối diện hướng nam và có nhiều ánh sáng, cho cha mẹ chồng. Cha chồng của tôi hiện đã 92 tuổi. Ông cụ có thể nhìn tốt và nghe rõ, thậm chí còn có thể tự đi mua sắm và nấu ăn.
Cha mẹ chồng của tôi có một thói quen: sau khi ăn sáng, họ sẽ nghe băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ và sau đó đi dạo. Hàng xóm của chúng tôi đều nói rằng hai cụ có một cuộc sống thật tuyệt vời.
Chồng tôi
Chồng tôi đã liễu giải Đại Pháp rất nhiều. Anh ấy thường cầu xin Sư phụ giúp đỡ mỗi khi gặp khó khăn, và mọi việc thường được giải quyết một cách êm đẹp.
Khi mọi người nói điều không tốt về Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy thường sẽ ngay lập tức ngăn họ lại: “Bạn có thực sự hiểu rõ Pháp Luân Đại Pháp hay không? Nếu không chắc thì đừng nói những lời như thế. Bình phẩm ác ý sẽ không tốt cho bạn.”
Anh ấy từng cho một người bạn vay 25.000 tệ (khoảng 4.000 Đô la Mỹ), và người đó đã qua đời vào năm ngoái. Gia đình người bạn đó hứa sẽ trả lại tiền cho chồng tôi, nhưng sau đó họ đã trốn đi. Chồng tôi buồn bực bởi vì đó là một số tiền lớn đối với chúng tôi.
Chiểu theo Pháp lý của Đại Pháp, tôi bảo chồng: “Đừng lo nghĩ nữa. Có thể đó là cách để anh hoàn trả lại những gì anh đã nợ họ trong tiền kiếp. Anh ấy đã mất đi sinh mạng—vậy anh còn lăn tăn về số tiền mà anh ấy nợ anh làm gì?”
Anh ấy bình tâm lại và không bao giờ đề cập lại chuyện này nữa.
Con gái
Con gái tôi cũng tu luyện Đại Pháp. Cháu quen với một thanh niên trẻ thật thà và siêng năng. Lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt cha mẹ của cậu ấy, chúng tôi nói với họ rằng chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Nghe vậy họ rất vui vẻ nói: “Thật tốt khi có tín ngưỡng. Có tín ngưỡng tốt hơn là không có.”
Bởi ảnh hưởng từ con gái tôi, chồng của cháu đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tất cả thành viên trong gia đình con rể tôi đều minh bạch chân tướng Đại Pháp và thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Mẹ chồng của con gái tôi thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”
Tại đám cưới của con gái tôi, một trong những người họ hàng của tôi đã cảm thán: “Hãy nhìn những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đó kìa! Bốn thế hệ chung sống hạnh phúc cùng nhau. Quả là một cuộc sống tốt đẹp!” Cô của tôi quyết định học Pháp Luân Công kể từ đó.
Con trai
Con trai tôi từng dành nhiều thời gian cho các trò chơi trên máy tính. Cuối cùng cháu mắc bệnh đốt sống cổ nghiêm trọng, thậm chí ảnh hưởng đến khả năng đi lại. Cháu đến bệnh viện nhưng không một bác sĩ nào muốn nhận chữa trị cho cháu. Một bác sĩ Trung y nói rằng cháu có một khối u ác tính trên cột sống. Một phòng khám tư đề nghị chữa cho cháu bằng phương pháp Trung y và hứa sẽ có hiệu quả trong một tuần. Nhưng sau hai tuần, không thấy có sự cải biến nào. Phòng khám hoàn lại tiền cho con trai tôi và đuổi cháu ra.
Không còn sự chọn lựa, cháu chuyển sang tu luyện Đại Pháp. Cháu đã xóa tất cả các trò chơi trên máy tính. Cháu cũng xóa luôn tài khoản trò chơi trực tuyến, vốn có thể bán được hàng chục ngàn tệ, nhưng cháu không muốn thêm bất kỳ ai khác bị hại.
Cháu học Pháp và luyện công mỗi ngày. Trên đường đến chỗ làm cháu nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ trên xe buýt.
Tại công ty cháu trở thành nhân viên được đồng nghiệp tìm kiếm nhất. Công việc của cháu là hỗ trợ kỹ thuật. Các đồng nghiệp gọi điện nhờ cháu giúp nhiều việc lớn nhỏ khác nhau, dù nhiều vấn đề không nằm trong phạm vi công tác của cháu. Cháu luôn nhận lời giúp mọi người và chạy từ chỗ này sang chỗ khác mà không hề than phiền. Quản lý của cháu đã khen ngợi sự tận tụy của cháu.
Con dâu của tôi trong một lần đi xe đạp ra ngoài đã bất cẩn tông phải một cụ bà đang nhặt ve chai. Cháu đưa cụ vào bệnh viện, và cụ bà không bị thương tích gì. Nhưng gia đình của cụ đến gặp chúng tôi và đòi tiền bồi thường. Tôi trả tiền viện phí cho cụ bà và đưa họ thêm 5.000 tệ. Tôi cũng nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản. Tất cả họ đều thoái Đảng, và hai gia đình chúng tôi đã trở thành bạn bè.
Các cháu
Khi con dâu của tôi có thai được bốn tháng, bác sĩ nói rằng thai nhi có vấn đề và đề nghị cháu phá thai. Vào lúc đó, con trai tôi đang đọc sách Ức Ân Sư, trong đó có nói về việc Sư phụ Lý đã giúp các học viên vượt qua khó khăn ra sao. Cháu nói cảm động nói: “Sư phụ từ bi vô lượng! Con không tin bất kỳ ai ngoài Sư phụ. Con xin được phó thác Sư phụ quyết định số phận của con trai của con.”
Khi con dâu tôi mang thai được tám tháng, bác sỹ nói rằng thai nhi hoàn toàn khỏe mạnh. Cháu nhỏ sinh ra một cách thuận lợi và khỏe mạnh, nặng khoảng hơn ba cân rưỡi. Cháu bé nghe các bài giảng Pháp mỗi ngày. Giờ cháu đã gần ba tuổi và có thể thuộc hơn 50 bài thơ của Sư phụ.
Cháu đã không hề khóc trong suốt năm đầu tiên. Mẹ chồng tôi cảm thán nói: “Mẹ chưa từng thấy một đứa bé nào giống như thế. Như thể cháu bé không biết khóc vậy.”
Con gái và con rể của tôi muốn có con đã lâu nhưng không thể thụ thai. Sau đó con gái tôi bảo chồng của cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Mỗi ngày con rể tôi niệm một trăm lần, và không lâu sau con gái tôi đã có thai.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/30/378044.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/18/176538.html
Đăng ngày 26-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.