Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-02-2019] Bà Triệu Quế Diễm đã bị cảnh sát bắt giữ vào tháng 7 năm 2014 vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Sau ba năm bị giam giữ, bà được ra tù và biết rằng chồng mình đã qua đời một tháng trước đó. Các con bà đã yêu cầu nhà tù tạm cho bà về để nhìn mặt người cha đang hấp hối, nhưng đã bị giới chức nhà tù từ chối.

Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đai Pháp, là một môn tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên nguuyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, hiện vẫn đang bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Bà Triệu, một người dân ở huyện Thiên Tây, tỉnh Hà Bắc đã bị một căn bệnh hiếm gặp vào năm 2011. Mọi điều trị thuốc men đều không có tác dụng và bà đành phải chờ chết trong đau đớn. Tu luyện Pháp Luân Công đã giúp bà hồi phục được chỉ trong vài ngày. Sự hồi phục sức khỏe của bà cũng trùng hợp với những sự cải thiện trong gia đình. Cuộc sống của con trai và con gái bà cũng trở nên tốt hơn, công việc làm ăn của chồng bà trở nên thuận lợi.

Khi bà Triệu dùng những trải nghiệm tu luyện Pháp Luân Công của mình để nói chuyện với mọi người xung quanh, bà đã trở thành mục tiêu để bức hại của chính quyền. Ngày 30 tháng 4 năm 2018, bà Triệu bị cảnh sát bắt giữ và bị đưa đến trại tạm giam Số 1 Đường Sơn. Ở đây, bà đã bị tra tấn tàn bạo trong tám tháng trước khi bị chuyển đến Nhà tù nữ Hà Bắc để chịu án ba năm tù giam.

Những ngược đãi ở trong tù

Hòng cưỡng ép bà Triệu phải từ bỏ đức tin của mình, các lính canh đã bắt bà phải đứng liên tục từ 6 giờ sáng tới nửa đêm trong nhiều ngày ròng rã. Các lính canh cùng với các tù nhân đã tát vào mặt bà, chọc vào miệng bà khiến bà bị gãy ba cái răng. Họ cũng treo bà lên và buộc bà phải nghe những lời phỉ báng Pháp Luân Công để hành hạ bà cả về thể xác lẫn tinh thần.

2005-7-15-nanmusi-04--ss.jpg

Minh họa tra tấn: Treo người, trói ngược vào cây to

Sau đó, bà Triệu bị chuyển xuống Đội 5, nơi bà phải làm việc nặng nhọc mà không được nhận đồng tiền công nào. Hàng ngày, bà phải thức dậy từ 5 giờ sáng và phải làm việc từ 6 giờ 30 phút sáng tới tận 9 giờ đêm. Khối lượng công việc nặng nhọc và bà thường xuyên bị thiếu ngủ và bị đói.

Hoàn cảnh của chồng bà

Trong suốt những năm bà Triệu gị giam giữ, chồng bà cũng phải chịu nhiều áp lực. Con dâu họ ở cữ và ông thì không giúp đỡ được gì nhiều. Công việc làm ăn gặp khó khăn vì không thu hồi được nợ và bị mất tiền.

Trước khi vợ ông bị đưa ra xét xử, hàng ngày ông đều đến Phòng 610, trại tạm giam, đồn cảnh sát và các cơ quan khác của chính quyền. Họ đã tống tiền ông nhưng không giữ lời hứa sẽ thả vợ ông ra.

Ông đã bị suy sụp sau khi vợ ông bị kết án ba năm tù. Ông thường uống rượu để giải tỏa sự đau khổ, trong khi vẫn phải vật lộn với công việc làm ăn để nuôi gia đình.

Sức khỏe của ông nhanh chóng xấu đi. Một hôm, ông cảm thấy không được khỏe và đến khám ở một phòng khám trong thôn. Khi ông đến, ông bị ngừng thở và chết không lâu sau đó. Con cái họ đã van xin giới chức nhà tù cho bà về nhìn mặt chồng lần cuối nhưng yêu cầu của họ đã bị nhà tù từ chối.

Bà Triệu được về nhà vào ngày 29 tháng 7 năm 2017 và đau đớn biết rằng chồng bà đã qua đời một tháng trước đó. Bà nhớ lại lời ông nói trong lần tới thăm bà lần cuối: “Hy vọng em nhanh chóng được ra khỏi đây và về nhà, anh không thể chịu đựng thêm được nữa.” Bà không thể ngờ được rằng đó lại là những lời cuối cùng của ông với bà.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/7/382323.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/13/175819.html

Đăng ngày 18-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share