Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Malaysia

[MINH HUỆ 11-1-2019] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Kuala Lumpur, Malaysia. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2005. Tôi tham gia nhóm gọi điện thoại vì tôi muốn học các bài giảng bằng tiếng Anh trực tuyến cùng các học viên. Bởi vì ở đây không có nhiều học viên đọc Chuyển Pháp Luân bằng tiếng Anh, và những người đọc phân tán ở khắp nơi nên chúng tôi đã quyết định học Pháp trên mạng.

Vài tháng trước, tôi bắt đầu thực hiện các cuộc gọi đến Trung Quốc để giảng chân tướng. Đầu tiên, tôi chỉ quan sát và phát chính niệm hỗ trợ nhóm. Sau đó, khi một điều phối viên biết rằng tôi không thông thạo tiếng Trung vì trường của tôi dạy chủ yếu bằng tiếng Anh, cô đã khích lệ tôi thử học. Vì vậy, tôi đã học tiếng Trung. Sau hai tháng quan sát, tôi quyết định tự gọi điện thoại.

Như tôi đã đề cập, trường của tôi dạy chủ yếu bằng tiếng Anh, và tôi cũng nói tiếng Anh ở nhà. Khi tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân bằng tiếng Trung Quốc, tôi không hiểu hàm nghĩa của các từ.

Khi một học viên đưa tôi một tờ ghi chú, tôi phải mất nhiều thời gian chuyển nó sang tiếng Anh để đảm bảo rằng tôi hiểu. Nhưng thỉnh thoảng việc dịch trên mạng không được chuẩn xác. Vì vậy, theo thời gian, tôi phải hỏi những người khác nghĩa của các từ.

Lần đầu đọc Chuyển Pháp Luân bằng tiếng Trung Quốc, tôi phải mất 3 tiếng mới đọc xong một bài giảng. Thời gian đầu, tôi tắt micro và đọc thật to, tôi cũng chăm chú lắng nghe cách các học viên khác đọc các đoạn của họ. Cuối cùng, tôi tham gia đọc với họ, nhưng tôi đọc chậm. Một vài học viên sửa lỗi phát âm cho tôi, những người khác phàn nàn rằng tôi đọc quá chậm, và một số người thậm chí còn lặng lẽ rời đi giữa buổi. Tôi không ngạc nhiên. Tôi chỉ tự nhắc nhở bản thân rằng tôi cần phải kiên trì trong mọi lúc.

Một việc khác tôi cần vượt qua là cân bằng tốt thời gian của bản thân. Làm cách nào để quán xuyến việc kinh doanh của tôi, cân bằng tốt việc gia đình, và làm ba việc mà chúng ta phải làm là một thử thách. Điều duy nhất tôi có thể làm là giảm thời gian ngủ hoặc bỏ bữa trưa hoặc bữa tối. Sau hơn một năm, cuối cùng tôi đã có thể tự đọc cuốn Chuyển Pháp Luân bằng tiếng Trung.

Một lần khi tôi hỗ trợ phát chính niệm, tôi gặp quan nghiệp bệnh. Việc này đã từng xảy ra trước đây. Tôi nhớ lần đầu tiên tôi gặp tình huống tương tự như thế. Khi phát chính niệm, tôi đã có triệu chứng tiêu chảy và đau bụng, những triệu chứng này đã biến mất sau ba ngày tôi hoàn thành công việc. Các dạng can nhiễu khác, như sốt cao hoặc đau nửa đầu, mất điện, mất mạng, và nhiều hình thức khác cũng xuất hiện. Tôi biết Sư phụ đã giúp tôi vượt qua mọi can nhiễu này. Mặc dù thật khó chịu đựng, nhưng tôi đã cố gắng hướng nội và điều chỉnh bản thân từng bước một.

Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên gọi điện thoại đến Trung Quốc. Hai tay tôi ướt đẫm mồ hôi còn đầu óc tôi trống rỗng. Ngay khi có người nhấc máy, tôi nói xin chào và cố gắng nhớ những chi tiết về vụ tự thiêu và nạn thu hoạch nội tạng, nhưng họ nhanh chóng dập máy.

Các cuộc gọi điện không phải lúc nào cũng suôn sẻ vì nhiều số điện thoại không đúng. Chúng tôi đã gọi cho mỗi số ít nhất 5 lần. Thỉnh thoảng chúng tôi gọi cho cùng một số 20 hoặc thậm chí 50 lần. Điều đó thực sự khảo nghiệm tính kiên nhẫn của tôi!

Thỉnh thoảng có viên cảnh sát nghe điện thoại, lắng nghe chúng tôi giảng chân tướng và được cứu. Nhưng có khi họ mắng chửi chúng tôi thậm tệ. Chúng tôi giữ bình tĩnh, duy trì phát chính niệm, và hướng nội. Tất cả những việc đó giúp chúng tôi đề cao tâm tính.

Những gì chúng tôi gặp khi gọi điện thoại phản ánh trạng thái tu luyện của bản thân. Đối với tôi, tôi thấy rằng phản ứng của mọi người phản ánh các chấp trước của tôi. Chẳng hạn, chúng tôi bị động tâm khi một cảnh sát mắng chúng tôi, thiện tâm của chúng tôi biến mất và bắt đầu cãi lại họ. Điều này có nghĩa là chúng tôi cần hướng nội để tìm thiếu sót.

Sư phụ giảng:

“Là người luyện công chúng ta sẽ đột nhiên gặp mâu thuẫn. Xử lý thế nào? Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Từ một góc độ khác, gọi điện thoại là cơ hội tốt cho chúng ta tu luyện bản thân. Đó là lời nhắc nhở không ngừng nghiêm túc đối đãi với tu luyện và sắp xếp thời gian hợp lý. Tôi cảm thấy thật khó để điều chỉnh bản thân theo môi trường xung quanh. Nhưng với thời gian và nỗ lực, tôi cảm nhận được sự tiến bộ của mình. Các học viên tham gia hạng mục cũng rất hỗ trợ và khích lệ tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/11/380214.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/13/175815.html

Đăng ngày 15-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share