Bài viết của Mộng Tỉnh, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-10-2018] Khi đi ngang qua một hội chợ việc làm, tôi thấy có nhiều người đang tụ tập ở đó để tìm việc, cũng có nhiều công ty đến đó để tuyển nhân viên. Tôi nghĩ, đây là cơ hội tốt để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và về cuộc bức hại. Tôi liền dừng xe lại và đi bộ về phía đám đông.

Tôi thấy một cô gái tầm tuổi tôi đang đứng bên đường, tôi bước tới và bắt đầu trò chuyện với cô ấy. Tôi nói với cô về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được hồng truyền trên khắp thế giới, nhưng lại đang bị bức hại tại Trung Quốc. Sau khi nghe xong, cô ấy vẫn còn nghi ngờ và nói: “Ở trong thôn của tôi có một người tu luyện Pháp Luân Công, vợ ông ấy đã ly hôn với ông, ông ấy đi lại bước thấp bước cao, dường như tinh thần của ông ấy không được tốt lắm.”

Tôi nhận thấy nhiều người đứng xung quanh cũng đang lắng nghe chúng tôi. Tôi liền nhân cơ hội này nói cho cô ấy biết rằng đây là cuộc bức hại vô cùng tàn khốc đối với các đệ tử Đại Pháp. Chính những lời tuyên truyền dối trá của chính quyền đã khiến mọi người hiểu lầm và thù địch với Đại Pháp. Cũng chính cuộc bức hại này đã khiến vợ chồng ông ấy ly hôn, và khiến ông ấy bị tàn tật. Những gì các học viên Pháp Luân Đại Pháp phải chịu đựng trong cuộc bức hại này là không thể diễn tả hết bằng lời.

Sau đó, tôi nói với cô ấy sự thật về “vụ tự thiêu giả ở Thiên An Môn”, về sự mỹ diệu của Đại Pháp, và khuyên cô ấy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó.

Cô gái ấy và những người đứng xung quanh đều yên lặng lắng nghe một cách hết sức chăm chú. Cuối cùng, cô ấy rất vui mừng và nhanh chóng đồng ý làm “tam thoái”.

Tôi đã suy nghĩ và tự hỏi tại sao ngày hôm đó tôi có thể giúp cô gái ấy minh bạch chân tướng. Tôi nhận ra rằng, đó là bởi vì khi cô ấy nói chuyện tiêu cực về tình huống của một đồng tu, tôi vẫn bình tĩnh và không cho phép các suy nghĩ phụ diện dẫn động tâm mình. Điều này là phù hợp với yêu cầu của Pháp. Trước đây, mỗi khi người nghe phản hồi lại một cách tiêu cực, tôi liền dễ dàng bị lay động, tôi cho rằng đồng tu không tốt và oán trách đồng tu. Tôi hoàn toàn bị tâm người thường của mình kiểm soát và lôi kéo. Kết quả là, mặc dù tôi giảng chân tướng, nhưng người nghe vẫn không minh bạch.

Trong tu luyện sau này, tôi nhất định phải làm tốt ba việc theo yêu cầu của Sư phụ, không ngừng hướng nội tìm, nhìn vào các điểm mạnh của đồng tu, bớt nhìn vào các thiếu sót của người khác. Tôi cần dùng Pháp để suy xét mọi việc. Nếu thấy đồng tu chưa làm tốt ở điểm nào đó, tôi cần thiện tâm lý giải, lặng lẽ viên dung, chứ không chỉ trích đối phương, càng không chấp trước vào nhận thức của bản thân mà phủ định người khác.

Kỳ thực, mỗi đồng tu đều có thệ ước với Sư tôn, bỏ lại Thần quang, cùng hạ thế trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Các đồng tu đã vượt qua bao khó khăn khổ nạn mà đi đến ngày hôm nay, đều là những người tu luyện kiên định, về bản chất đều là những đồng tu tốt. Chỉ bằng cách khiêm tốn, phóng hạ tự ngã, trừ bỏ tâm hiển thị, thì chúng ta mới có thể làm tốt những gì cần làm, phối hợp tốt với các đồng tu, cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/26/376245.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/7/173538.html

Đăng ngày 16-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share