Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 26-09-2018] Tôi may mắn trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp và Đại Pháp đã giúp tôi trở thành một người tốt. Trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi là người ích kỉ và chỉ nghĩ đến bản thân mình. Ví dụ, khi bố chồng tương lai hỏi tôi liệu ông có thể để quà xin cưới với mức thấp hơn vì kinh tế khó khăn, tôi đã không thoải mái chấp nhận việc này.

Tôi đã thay đổi sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Một câu tục ngữ khuyên rằng những người làm điều tốt sẽ được hưởng phúc báo, còn những người làm điều ác sẽ bị trừng phạt. Khi con tôi 7 tuổi, tôi bị viêm khớp dạng thấp. Tôi đau khắp cơ thể, và nghĩ mình sẽ chết.

Chồng tôi không chỉ phải làm việc mà còn phải chăm sóc con tôi và tôi, khi tôi nằm liệt giường. Thu nhập của chúng tôi có hạn, và tôi phải tốn nhiều tiền cho thuốc thang, vì vậy chúng tôi gặp khó khăn về tài chính.

Sau đó, một người họ hàng đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Tôi đọc Chuyển Pháp Luân và quyết định bước vào con đường tu luyện.

Sư phụ giảng:

“Chúng tôi cũng giảng, nếu ai ai trong chúng ta cũng đều hướng nội mà tu, ai ai cũng tìm trong tâm tính của bản thân mình cho ra nguyên nhân ở tự mình đã không làm tốt, để lần sau làm cho tốt, khi thực thi đều nghĩ đến người khác. Như thế xã hội nhân loại sẽ biến đổi thành tốt, đạo đức cũng thăng hoa trở lại, văn hóa tinh thần cũng tốt lên, tình trạng trị an cũng tốt.”

“Như mọi người đã biết pháp luật ngày nay đang dần dần kiện toàn, dần dần hoàn thiện, nhưng có người vì sao vẫn làm điều xấu? Có pháp luật mà không tuân theo là sao? Chính là vì chư vị không quản được tâm của họ; lúc không nhìn thấy, họ vẫn làm điều xấu. Nếu ai ai cũng đều hướng vào nội tâm mà tu, thì hiển nhiên sẽ khác hẳn. Cũng không cần chư vị chống đối lại những điều bất bình nữa.”(Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi đọc Pháp của Sư phụ, tôi hiểu rằng Đại Pháp dạy mọi người trở thành người tốt. Tôi muốn học Pháp tốt và trở thành một người tốt. Bên cạnh đó, tôi cũng được hưởng rất nhiều lợi ích từ Đại Pháp – sức khỏe của tôi đã được phục hồi sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, và tôi có thể làm tất cả công việc nhà mà không còn cảm thấy mệt mỏi.

Phản ánh thái độ của học viên

Chồng tôi chứng kiến ​​những thay đổi mà tôi đã đạt được và nói với tôi: “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt, em hãy tiếp tục tu luyện.” Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Đại Pháp, chồng tôi vẫn luôn ủng hộ tôi.

Khi chồng tôi đi làm ở thị trấn, anh gọi cho tôi và hỏi tôi đang làm gì. Tôi nói với anh: “Em đang chuẩn bị một vụ kiện chống lại Giang Trạch Dân.” Anh cười, vì thế tôi đã hỏi: “Anh sẽ tham gia cùng với em chứ?” Anh trả lời: “Chắc chắn rồi! Ông ta chẳng làm gì tốt ngoài việc làm hại người khác.”

Tôi không còn ích kỷ nữa. Bố chồng tôi muốn chuyển đến ở với chúng tôi, vì ông không có lương hưu hay tiền bạc. Tôi nhớ những gì Sư phụ dạy chúng tôi và phải sống theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

Tuy nhiên, đôi khi tôi vẫn nghĩ về ba người con trai và ba cô con gái của bố chồng tôi, không ai trong số họ tự nguyện đóng góp chi phí để chăm sóc ông. Điều này không công bằng. Nhưng, ngay sau khi có những suy nghĩ vậy, tôi đã đọc Pháp của Sư phụ.

“Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến, ích kỷ, nóng giận, mà tự thấy bất công. Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui. Bậc Giác Giả không có tâm chấp trước, tĩnh nhìn thế nhân đang lấy điều huyễn hoặc làm cõi mê.”(“Cảnh giới”, Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi nhận ra rằng tôi không nên oán trách các anh chị em của chồng mình chỉ vì họ không giúp nuôi bố. Tôi phải từ bỏ suy nghĩ này.

Bất cứ khi nào tôi có những suy nghĩ phụ diện về họ, tôi đều nhớ đến Pháp của Sư phụ và cố gắng tuân theo Pháp lý Chân – Thiện – Nhẫn. Dần dần, tôi trở thành một người tốt hơn.

Một trong những người bạn cũ của tôi nói: “Chị dâu của bạn nói với tôi rằng em dâu của cô ấy đối xử rất tốt với cha cô ấy và họ không phải lo lắng về ông nữa. Cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp thật sự dạy mọi người trở thành người tốt.”

Tin tưởng các học viên

Tôi được thuê làm giúp việc cho một gia đình. Họ gọi tôi đi làm bốn lần sau khi tôi phải nghỉ vì lý do bận việc gia đình. Lần đầu tiên, tôi được thuê vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Mẹ tôi ngã bệnh nặng là lúc tôi nghỉ việc lần đầu tiên. Về đến quê, tôi thấy gia đình tôi đã chuẩn bị một chiếc quan tài. Mắt đẫm lệ, tôi nói với mẹ tôi đang nằm hôn mê, rằng “Pháp Luân Đại Pháp rất là tốt”, và xin Sư phụ giúp đỡ bà. Mẹ tôi tỉnh lại nhưng phải nằm liệt giường, vì vậy tôi xin nghỉ việc và chăm sóc bà trong hai tháng.

Khi tôi trở về nhà, tôi chọn công việc dọn dẹp trong bệnh viện. Với công việc này, tôi có cơ hội nói chuyện với mọi người về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Người phụ nữ đã thuê tôi làm việc nhà một lần nữa lại thuê tôi giúp việc cho cô ấy, nhưng tôi từ chối lời đề nghị bởi vì với công việc hiện tại ở bệnh viện tôi có thể giới thiệu về Đại Pháp cho nhiều người. Tuy nhiên, tôi đã làm việc bán thời gian vào buổi tối cho cô ấy.

Ba năm sau, mẹ tôi được đưa đến phòng cấp cứu. Tôi nói với bà hãy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Một lần nữa, sức khỏe của bà đã hồi phục sau đó. Tôi lại xin nghỉ việc tại bệnh viện và chăm sóc bà trong hai năm. Bà đã thanh thản qua đời ở tuổi 85.

Sau đó, tôi đã quay lại làm giúp việc cho người phụ nữ mà tôi đã từng làm trước đây. Cô ấy khá bừa bãi, và đôi khi tôi thấy không hài lòng. Nhưng tôi đã loại bỏ được suy nghĩ này sau khi tôi đọc lời giảng của Sư phụ:

“Những công nhân sau khi học Pháp Luân Đại Pháp của các ông, đến sớm về muộn, làm việc hết sức cẩn thận, lãnh đạo phân công việc gì cũng thực hiện không nề hà; họ cũng không tranh giành lợi ích”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy khá mệt mỏi và nghĩ: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không mệt. Sự mệt mỏi là do tâm ích kỷ, lười biếng và tính toán vì lợi ích cá nhân. Tôi không muốn những chấp trước này. Tôi phải loại bỏ chúng.”

Đột nhiên tôi cảm thấy cơ thể mình vô cùng nhẹ nhõm. Tất cả sự mệt mỏi đều tan biến, và tôi cảm thấy cơ thể tràn đầy năng lượng.

Bà chủ nói với tôi rằng: “Thực ra không khó để tìm một người có thể dọn dẹp nhà cửa như cô, nhưng tôi không thể tìm được người nào mà tôi cảm thấy hoàn toàn tin tưởng như cô. Hầu như lúc nào nhà tôi cũng vắng người. Tôi cảm thấy rất lo lắng nếu không có ai ở nhà. Và tôi cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi không có nhà. Nhưng, tôi biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tử tế và tốt bụng, và tôi hoàn toàn tin tưởng họ.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/26/374939.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/11/173214.html

Đăng ngày 14-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share