Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-8-2018] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã mắc nhiều loại bệnh như chứng mất ngủ, bệnh tim, các vấn đề về dạ dày, bệnh phụ khoa, và nhiều bệnh khác. Hàng ngày, tôi rất mệt mỏi và phải uống nhiều thuốc. Vào năm 1996, một người đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi.

Trước đây, tôi đã từng đọc Chuyển Pháp Luân một lần, nhưng do công việc bận rộn nên tôi đã không quan tâm đến cuốn sách.

Vào đêm ngày 31 tháng 5 năm 1997, tôi có một giấc mơ: Sư phụ đến nhà tôi, tự giới thiệu và nói: “Con đã không tham dự lớp học của ta. Con có thể đến điểm học Pháp để học.”

Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy giấc mơ rất kỳ lạ. Ngày hôm đó, tôi gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp và nói chuyện với cô ấy về giấc mơ của tôi. Cô ấy rất hào hứng và nói: “Chắc hẳn bạn có mối quan hệ tiền duyên với Đại Pháp. Sư phụ đã đến gặp bạn. Hãy nhanh chóng bước vào tu luyện!”

Tối hôm đó, tôi đến nhà của một phụ đạo viên địa phương để nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Đêm hôm đó, tôi cảm thấy toàn bộ cơ thể của mình đã được thanh lọc, và có thể cảm thấy Pháp Luân đang xoay quanh người tôi! Ngay sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc!

Bởi vì tôi chăm chỉ học Pháp, tôi luôn cảm thấy tinh thần và thể chất rất thuần tịnh.

Tôi bắt đầu học thuộc Pháp trong thời gian rảnh rỗi, và đã ghi nhớ Chuyển Pháp Luân hai lần trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, khi cuộc đàn áp diễn ra.

Kể từ khi cuộc đàn áp bắt đầu, nhà tôi đã bị lục soát, còn tôi thì bị bắt. Tôi cũng đã trải qua quan nghiệp bệnh một vài lần. Nhưng dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ và sự chỉ dẫn của Đại Pháp, tôi đã duy trì chính niệm và vượt qua tất cả các khảo nghiệm. Dưới đây tôi muốn chia sẻ một vài kinh nghiệm về việc vượt qua cuộc bức hại bằng chính niệm.

Bị cảnh sát theo dõi

Một ngày tháng 5 năm 2010, khi tôi đang làm tài liệu giảng chân tướng ở nhà thì có người gõ cửa nhà tôi. Người đó nói rằng anh ta là một sĩ quan cảnh sát và muốn vào nhà xem tôi đang làm gì. Tôi nói với anh ta rằng tôi không bao giờ mở cửa cho người lạ.

Sau đó, tôi gọi điện cho một học viên khác để phát chính niệm. Hôm đó, khi chồng tôi, không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, về nhà sau giờ làm việc, tôi đã nói với anh ấy chuyện đã xảy ra. Anh ấy khuyên tôi không nên ra ngoài và không mở cửa cho bất kỳ người lạ nào.

Hai ngày sau khi vụ việc xảy ra, chồng tôi đi ra ngoài rất sớm để mua đồ, và khi anh ấy trở về, anh thấy bốn người đang đứng bên ngoài khu nhà chúng tôi. Anh không trở về nhà và đi làm luôn. Nhưng, tối hôm đó khi anh về nhà, bốn người vẫn còn ở đó, nên anh đã đứng ngoài cho đến khi họ rời đi.

Tôi tiếp tục phát chính niệm khi tôi phát hiện ra điều này.

Vài ngày sau đó, chúng tôi không gặp lại những người này, và tôi quyết định chuyển tất cả tài liệu Đại Pháp đến nhà một học viên khác.

Ngay sau khi chúng tôi chuyển tài liệu, một học viên địa phương bị bắt trước đó đã được thả ra. Anh ấy nói với tôi rằng khi cảnh sát lục soát căn hộ của anh, họ đã tìm thấy một danh sách liên hệ với tên và số điện thoại của tôi trên đó.

Cảnh sát quay lại nhà tôi vài ngày sau, và chặn lối ra vào của tòa nhà. Đã đến giờ đi làm, nhưng rất nhiều người bị chặn ở hành lang. Tôi nghĩ rằng tôi không nên gây ra sự bất tiện cho người khác, vì vậy tôi đã mở cửa nhà tôi cho cảnh sát vào.

Bảy đến tám nhân viên cảnh sát xông vào nhà tôi. Họ lục soát khắp nhà gần hai tiếng đồng hồ. Họ tìm kiếm khắp mọi nơi, nhưng rất kỳ lạ, họ không lục tới nơi tôi giấu sách Đại Pháp.

Thay vào đó, họ tịch thu máy tính và đưa tôi đến đồn cảnh sát, họ nói rằng họ nghĩ tôi là một “học viên đứng đầu”. Tôi không sợ hãi và tiếp tục phát chính niệm. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi trở về nhà sau ngày hôm đó.

Khi hướng nội, tôi phát hiện ra mình có nhiều chấp trước. Vì tôi là điều phối viên địa phương, các học viên thường tìm đến tôi, và hàng ngày có người đến gặp tôi.

Tôi cần in nhiều tài liệu Đại Pháp, và không dành nhiều thời gian để học Pháp. Tôi ngày càng tự mãn, thích thể hiện bản thân, và không nghiêm túc trong học Pháp. Kết quả là, cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của tôi.

Cảnh sát chấp thuận đề nghị của tôi

Một đồng tu có kỹ năng công nghệ đã bị bắt vào tháng 12 năm 2013. Học viên này đã bị tra tấn đến chết chỉ sau bốn ngày bị giam giữ. Tôi đã làm việc với người học viên này nhiều lần.

Một ngày nọ vào tháng 12, một số cảnh sát mặc thường phục đến nhà tôi. Họ nói rằng tôi có liên quan tới một “vụ án lớn” do Bộ Công an chỉ đạo, và họ phải đưa tôi đến đồn cảnh sát. Tôi vẫn rất bình tĩnh và không sợ hãi.

Tôi vui vẻ giảng chân tướng cho họ suốt thời gian đó. Họ thấy tôi bình tĩnh và nói chuyện lịch sự nên họ cũng thoải mái.

Họ vẫn cố gắng lục soát nhà tôi, vì vậy tôi nghĩ rằng tôi cần phải ngăn họ lại, bởi vì nếu họ tìm thấy điện thoại di động của tôi, việc này có thể khiến nhiều người khác lâm vào nguy hiểm.

Ngay lúc đó, trưởng phòng cảnh sát nói: “Chúng tôi sẽ không tìm kiếm nữa nếu cô đi với chúng tôi.” Tôi đã đồng ý.

Anh ta yêu cầu cấp dưới của mình lấy một vài cuốn sách Đại Pháp khi họ rời đi. Tôi tiếp tục giảng rõ chân tướng cho anh ta trong khi chúng tôi đi bộ, và tôi nói với anh ấy: “Nếu anh có những suy nghĩ tích cực và đối xử tốt với các học viên Đại Pháp, anh sẽ nhận được phúc báo và bình an.” Viên cảnh sát nói rằng họ sẽ không gây rắc rối cho tôi.

Khi chúng tôi đến đồn cảnh sát, tôi đã có cơ hội trốn đi, nhưng tôi biết nếu tôi trốn thì phải rời nhà để tránh bị bắt.

Tôi cảm thấy tôi nên đàng hoàng rời khỏi đồn cảnh sát, vì vậy tôi đã ở lại và nói chuyện với các nhân viên cảnh sát ở đó về Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người trong số họ đã bày tỏ quan điểm ủng hộ tôi.

Tối hôm đó, một sĩ quan đưa chồng tôi và tôi đến một phòng riêng và nói với tôi rằng nếu tôi “nhận tội”, tôi sẽ được trả tự do trong vài ngày tới; nếu không rất có thể tôi sẽ bị kết án 10 năm tù.

Anh ta tiếp tục đe dọa tôi, nhưng tôi vẫn bình tĩnh trong suốt thời gian đó. Tôi biết rằng Sư phụ sẽ an bài những điều tốt đẹp nhất cho tôi.

Một sĩ quan khác đến và yêu cầu chồng tôi giúp họ thuyết phục tôi “thú nhận”. Chồng tôi biết Đại Pháp tốt mặc dù anh ấy không tu luyện, và kết quả là anh ấy bảo tôi không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của họ.

Tối hôm đó, họ thả chồng tôi, còn tôi đã bị giam cùng hai học viên khác. Chúng tôi luyện công cùng nhau, và khi tôi luyện bài công pháp thứ năm, tôi đã ngồi được hai tiếng đồng hồ liền.

Sáng hôm sau, một nhân viên từ sở cảnh sát gọi tôi đến phòng thẩm vấn. Họ hỏi tôi nơi tôi lấy sách Pháp Luân Đại Pháp và tên của những người in sách.

Tôi nói: “Trước hết, tôi sẽ không phản bội người khác. Thứ hai, nếu tôi cho anh biết tên của họ, hẳn là tôi đang làm hại anh.”

Họ không nói được gì.

Sau đó, tôi yêu cầu họ trả lại cuốn Chuyển Pháp Luân cho tôi, và họ đã đưa trả.

Tôi được trả tự do vào ngày hôm sau.

Họ đã trả lại tôi 6 cuốn sách mà họ đã tịch thu trước đó, và họ cũng trả lại máy tính cho tôi.

Nhớ lại tất cả những điều này, tôi biết rằng Sư phụ đã luôn ở bên tôi và bảo hộ cho tôi trong mọi khổ nạn. Cũng bởi tôi học Pháp chăm chỉ và hoàn toàn tin tưởng vào Đại Pháp, tôi biết Sư phụ luôn ở bên cạnh tôi.

Hướng nội

Tôi đã bị bắt lần thứ ba vào tháng 4 năm 2016. Lần đó, tôi đã phát chính niệm và duy trì được chính niệm mạnh mẽ.

Tôi tiếp tục giảng thanh chân tướng cho cảnh sát và phát chính niệm tại đồn cảnh sát. Tôi bị bắt vào lúc nửa đêm, và được trả tự do vào lúc 6 giờ chiều ngày hôm sau.

Tôi biết những việc này xảy ra là không hề ngẫu nhiên. Tôi hướng nội và thấy rằng tôi đã không hành xử dựa trên Pháp trong nhiều khía cạnh.

Ví dụ, tôi rất quý mến các bạn đồng tu, khiến họ hình thành chấp trước ỷ lại vào tôi. Họ đến nhà tôi để nói chuyện với tôi về nhiều vấn đề, dù lớn hay nhỏ, và một số người trong số họ khen tôi và nói rằng tôi có chính niệm mạnh mẽ và minh bạch Pháp lý.

Theo thời gian, tôi đã hình thành nhiều chấp trước như khoe khoang, hiển thị, kiêu ngạo và bảo thủ.

Tôi cũng có chấp trước mạnh mẽ vào tình với các học viên phải rời bỏ nhà để tránh bị bức hại. Tôi đã cố gắng chăm sóc tốt cho họ khi họ ở nhà tôi và cũng thường xuyên nhắc nhở họ về vấn đề tâm tính. Nhưng tôi lại không chú tâm đến việc chia sẻ những thể ngộ của bản thân dựa trên Pháp.

Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn cảm thấy hối hận và có lỗi về điều này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/21/372717.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/17/171932.html

Đăng ngày 19-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share