Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc

[MINH HUỆ 26-7-2018] Tôi là một học viên phương Tây đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được bốn năm. Hàng ngày tôi đều học Pháp, nhờ vậy tôi có thêm nhiều thể ngộ về Pháp, cũng như tín tâm vào tu luyện của tôi càng ngày càng tăng.

Trước khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, không những tình trạng sức khỏe của tôi rất kém, mà tôi còn có nhiều thắc mắc, hoài nghi về cuộc sống, ý nghĩa của kiếp nhân sinh. Chính những điều này đã khiến tôi nhanh chóng nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp chính là những điều mà bấy lâu nay tôi hằng tìm kiếm.

Khi còn là thanh niên, tôi bị chấn thương sau khi bị một xe ô tô đụng phải khi đi ngang qua đường. Tôi gãy hai xương phía bên vai phải, tạm thời mất ý thức và mất khả năng nhìn.

Xương của tôi được nối lại, nhưng trạng thái tâm lý lại trở nên rất tệ, tôi thường xuyên ở trong trạng thái lo âu. Tôi luôn luôn cảm thấy khó chịu khi đứng, ngồi hoặc thậm chí cả khi nằm nghỉ và thường xuyên thấy khó cử động như thể khớp và cơ của tôi không có chút liên kết nào.

Không lâu sau đó tôi xuất hiện trạng thái lo lắng bồn chồn quá mức. Tôi không hiểu được điều gì đang diễn ra với mình và cảm nhận thể chất thay đổi ngoài tầm kiểm soát. Những trạng thái này đến rồi đi, thậm chí ngày càng trở nên thường xuyên và gay gắt hơn.

Tôi đã thử mọi phương cách chữa trị, kế hoạch trị liệu, cũng như nghe theo lời khuyên của nhiều chuyên gia, nhưng kết quả là bệnh tình chỉ được cải thiện đôi chút trong giai đoạn rất ngắn rồi lại trở về trạng thái cũ.

Trong vòng 10 năm trở lại đây, tình trạng bệnh trở nên ngày càng tệ hơn, và tôi trở nên chỉ lo lắng đến sức khỏe, tính mạng của bản thân.

Tôi nhớ đến cảm giác lần đầu tiên xem các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý. Tôi cảm giác chắc chắn rằng mình đã tìm được chân Pháp và đã có câu trả lời rõ ràng minh xác cho toàn bộ những thắc mắc bấy lâu về sinh mệnh, và hiểu được mục đích chân chính của đời người

Tôi dần dần hiểu được thế nào là chân chính đề cao từ việc loại bỏ các chấp trước, quy chính các quan niệm sai lầm, cũng như nghiêm khắc đề cao tiêu chuẩn tâm tính.

Tôi quyết định sẽ bước vào tu luyện. Ba tháng sau, tôi uống bia và hút thuốc lá lần cuối trước khi bước vào tu luyện.

Nâng cao sức khỏe, tìm thấy những chấp trước ẩn sâu

Khi học Pháp, tôi không chấp trước vào bất kỳ điều gì. Tôi hiểu rất rõ phải ức chế bản thân nên tôi không cho phép bất kỳ những suy nghĩ nào về sức khỏe cũng như truy cầu tri thức xuất hiện trong tâm trí. Tôi chỉ chú tâm vào luyện công và học Pháp.

Bốn năm trôi qua và cho đến một ngày, tôi cảm thấy mình không còn bất kỳ băn khoăn lo lắng nào và cơ thể tôi cảm thấy vô cùng thoải mái khi đứng, ngồi hoặc nằm. So sánh với cuộc sống của bản thân trước bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi nhìn thấy sự thay đổi thần kỳ một cách minh xác.

Sự đề cao của bản thân tôi rất rõ ràng và mọi việc dường như trở nên tốt hơn. Tuy nhiên, trong khi mục đích khi bước vào tu luyện là thuần tịnh, thì tôi lại có những chấp trước ẩn giấu rất sâu và những chấp trước này nổi lên thông qua quá trình học Pháp.

Trong khi trả lời một câu hỏi trong buổi Giảng Pháp cho các phụ đạo viên thành phố Trường Xuân Sư phụ có giảng:

“Còn có người khi bái Phật thì họ nghĩ —họ ở trong tâm và trong tư tưởng của mình thì không phải là bái Phật đốt hương với mục đích rất là minh xác đâu. Nhưng họ đều biết vậy khi họ làm như thế hàng ngày— ‘Mình [làm] vậy chính là tôn kính Phật rồi, mình [làm] vậy chính là tu Phật rồi. Đức Phật, Ngài thấy con thành tâm thành kính với Ngài như thế.’ Bản thân họ đang nghĩ, ‘mình thật là thành tâm thành kính trước mặt Phật, Đức Phật nhất định sẽ nhìn thấy’. Loại tư tưởng ấy ở trước Phật thì Phật cũng không tiếp thụ nổi, Ông nhìn nhận rằng người kia quá bất hảo rồi.” (Giảng Pháp cho các phụ đạo viên thành phố Trường Xuân )

Thần Phật chỉ nhìn vào tâm chúng ta. Mặc dù tôi cảm thấy dường như mình không truy cầu bất kỳ lợi ích cá nhân nào, trong khi thật ra tôi chính là người được đề cập đến trong đoạn Pháp trên. Tôi nghĩ rằng chừng nào tôi vẫn còn luyện công và học Pháp, tôi sẽ được chăm nom.

Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi được chẩn đoán có triệu chứng của bệnh lý thực quản phức tạp, đã tạo thành sẹo tại đáy thực quản làm cho tôi có những cơn đau nhẹ và khá khó chịu tương tự như bị ợ nóng.

Tôi nhẫn chịu các cơn đau khi nó đến. Khi cơn đau trở nên gay gắt, toàn thân tôi đổ mồ hôi như tắm và tôi tự nhắc nhở bản thân rằng khi con đau qua đi, tôi sẽ hoàn trả lại được một phần nghiệp lực.

Gần đây, trong khi đang lái xe về nhà sau khi thăm bố mẹ, cơn đau dường như trở nên không thể chịu nổi và tôi gần như đã khóc. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và coi nó như là một khảo nghiệm về đức tin, để xem tôi có thể giữ vững bản thân như một người tu luyện hay không.

Tôi biết là chúng ta phải chịu một vài thống khổ bề mặt, tuy nhiên tôi nhận ra rằng đây thật ra là điểm hóa của Sư phụ nhắc nhở tôi phải hướng nội và phải thực sự đề cao.

Thông qua học Pháp, tôi nhận thấy rằng mình có rất nhiều chấp trước ẩn sâu. Sau khi hướng nội, tôi đã tìm ra bản thân mình có các chấp trước như vị tư, đố kỵ và dục vọng.

Tôi có thói quen bảo vệ bản thân bằng cách tránh những xung đột và với cách làm như vậy vô hình chung chính là đang bảo vệ những chấp trước của mình khỏi bị phơi bày.

Tôi cần phải thanh lý những chấp trước, quan niệm hậu thiên và giữ vững chính niệm.

Thông qua việc kiên trì học Pháp và với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã được điểm hóa rằng tu luyện là trực chỉ nhân tâm bằng cách đề cao từ căn bản.

Từng ý niệm của chúng ta phải thay đổi một cách căn bản, trở nên tốt đẹp và phải tuân theo đặc tính Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ. Nếu không có sự thay đổi căn bản này, thì bất kỳ sự đề cao nào chỉ là bề mặt, ngắn hạn và các chấp trước sẽ quay lại, nổi lên.

Thật sự thay đổi tâm tính

Bởi vì tu luyện trong Đại Pháp và thông qua kiên trì học Pháp và luyện công, cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Tôi có mối quan hệ tốt trong gia đình, một công việc tốt, cũng như thường xuyên dẫn đầu trong lớp học và tôi có thể gặp rất nhiều thử thách đến cùng một thời điểm trong khi vẫn giữ tâm trí sáng suốt và bình tĩnh.

Trong khi tôi có rất nhiều tiến bộ trong giao tiếp xã hội, gia đình và công việc, những sự thay đổi này dường như có thể đạt được với mọi người hàng ngày và đây chỉ là một sự thay đổi nhỏ.

Ví dụ, tôi thường xuyên nhặt rác nếu tôi nhìn thấy và thường xuyên sắp xếp, dọn dẹp xung quanh khu vực chung cư. Tôi cũng thường xuyên nhường người khác lên trước tôi khi đi qua các cửa ra vào hoặc khi đang trên đường. Nếu như những người khác đang vội tôi sẽ nhường cho họ tại quầy dịch vụ. Cách nói chuyện của tôi nhã nhặn và hành xử có chuẩn mực.

Tất cả những sự thay đổi này đến từ việc học Đại Pháp. Tuy nhiên những sự thay đổi này chỉ ở giai đoạn đầu của tu luyện. Chúng ta cần phải tiếp tục, thực sự thay đổi tâm tính.

Đây là điều mà Sư phụ luôn luôn bàn đến nhưng tôi đã không thật sự hiểu được. Với việc đề cao tiêu chuẩn của bản thân, tôi dần cảm nhận được sự bác đại tinh thâm trong Đại Pháp, cũng như sự thù thắng của Đại Pháp.

Trân quý môi trường tu luyện của chúng ta

Dục vọng và chấp trước của chúng ta sẽ mang ra, hiển lộ trong môi trường tu luyện, cũng như trong công việc xã hội hàng ngày. Từ đó giúp chúng ta nhận ra chấp trước của bản thân.

Trên bề mặt, chính lại những suy nghĩ tiêu cực là tương đối khó khăn và có thể đạt được kết quả nhất định. Tuy nhiên, chỉ khi loại bỏ hoàn toàn dục vọng và chấp trước từ đó, chúng ta mới có thể đạt được sự đề cao chân chính.

Nếu như sau đó chúng ta không cảm thấy hứng thú với những điều này nữa, có nghĩa là chúng ta đã tự chính lại được bản thân và những dục vọng cũng như chấp trước sẽ không còn chút ảnh hưởng nào đến chúng ta.

Chú trọng giữ tâm thái hòa ái trong khi luyện công

Khi chúng ta đang thực hiện các động tác trong bài công pháp, điều này đã được viết trong sách Pháp Luân Công, chúng ta nên giữ “nét mặt mang ý an hòa”. Tuy nhiên điều này lại rất dễ bị bỏ qua và tôi chắc chắn rằng điều này cũng quan trọng như các động tác, cử động trong các bài công pháp.

Tôi nhớ mình đã đọc một bài giảng, tôi ngộ ra rằng khi chúng ta cười, thì cơ thể rất khó có thể căng thẳng hoặc duy trì ở trạng thái cũ. Điều đó có đúng hay không thì tôi nhận ra rằng có sự thay đổi rõ ràng khi tôi mỉm cười và tôi cảm thấy được rõ ràng cơ thể đang ở trạng thái an hòa. Bất kỳ khi nào quay trở lại trạng thái bối rối, thất thần trên khuôn mặt, tôi tự nhắc nhở bản thân phải mang ý an hòa trong quá trình luyện công.

Tu luyện là thù thắng và có nguồn gốc xa xưa. Mặc dù rất nhiều người truy cầu tu luyện nhưng không phải ai cũng có thể tìm ra được con đường đúng đắn hoặc biết được thế nào là tu luyện chân chính. Do vậy chúng ta nên trân quý cơ hội tu luyện vạn năm chẳng gặp này và dùng cả tâm lẫn thân nỗ lực tinh tấn sớm ngày viên mãn.

Xin được gửi tới Sư phụ từ bi vô hạn lòng cảm ân sâu sắc.

Đây là hiểu biết nông cạn tại tầng thứ sở tại trong tu luyện của bản thân. Xin các bạn đồng tu từ bi chỉ ra những điều chưa thỏa đáng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/26/371450.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/1/171349.html

Đăng ngày 21-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share