Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-06-2018]

Trong những năm qua, thể ngộ của tôi về Pháp đã được đề cao lên rất nhiều và tôi thấy rằng con người cũng như mọi thứ xung quanh tôi đều thay đổi.

Tôi nhớ lần đầu tiên khi tôi mới bắt đầu khởi nghiệp trong nghề giáo, tôi không tinh tấn và đã không giảng chân tướng cho các em học sinh bởi tâm sợ hãi của tôi rất lớn.

Vượt qua tâm sợ hãi để biểu đạt suy nghĩ của mình

Tôi đã học Pháp rất nhiều và muốn đột phá tâm sợ hãi của tôi trước khi nói với các em về Pháp Luân Đại Pháp.

Ban đầu các em học sinh này đã không lắng nghe tôi. Một số em cười tôi còn một số em khác thì phản đối một cách dữ dội. Tôi biết đó là vì lời nói của mình chưa đủ mạnh bởi trường năng lượng của tôi không đủ chính và thuần tịnh. Tôi có thái độ rụt rè. Nếu bất cứ ai phản đối tôi, tôi sẽ dừng nói chuyện. Tôi có chấp trước rất mạnh vào “tự ngã” và rất sợ bị mất mặt.

Tôi phải mất ít nhất nửa năm trước khi hoàn toàn có thể biểu đạt được suy nghĩ của mình khi nói chuyện với mọi người về Đại Pháp và tôi đã nói lại với những em học sinh mà phản đối tôi. Trước đây tôi thậm chí còn không dám nghĩ tới có thể làm được việc này.

Sau khi tôi có thể đột phá khỏi tâm sợ hãi, một số em học sinh đã thực sự lắng nghe tôi giảng chân tướng và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tôi đã có một giấc mơ rằng tôi ở một không gian khác, đang bước xuống một con đường rất dài và rộng trong khi đang cầm ba bông hoa. Cảnh đó đẹp vô cùng và tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi.

Sợ bị báo cáo

Tuy nhiên, tôi đã sớm phát hiện ra một tâm sợ hãi khác. Tôi sợ rằng các em học sinh sẽ báo cáo về tôi với cha mẹ của các em. Trong một thời gian, tôi cảm thấy sợ hãi sau mỗi giờ học. Bởi tâm sợ hãi này, một số phụ huynh đã gọi điện thoại và quát mắng tôi trong khi những người khác đến nhà tôi và đe dọa sẽ báo tôi với cảnh sát.

Khi điện thoại của một phụ huynh gọi đến, tôi cảm thấy như thể tim mình ngừng đập. Toàn thân của tôi như hoá đá còn tâm tôi trở nên trống rỗng.

Sau khi học Pháp và phát chính niệm, tôi nhận ra rằng hết thảy những điều này đều là giả tướng. Việc giảng chân tướng cứu người không có gì là sai cả.

Nếu tôi muốn đột phá được trở ngại này, tôi cần phải quên đi “tự ngã” và tâm chấp trước sợ hãi của mình đồng thời không ngừng đề cao tâm tính. Chỉ khi đó tôi mới có thể loại bỏ được vấn đề này từ tận gốc rễ.

Tôi có thể cảm nhận được rất rõ năng lượng thuần chính của mình đã triển hiện ra khi nói chuyện với các em học sinh. Tôi biết rằng mình đang làm điều chân chính nhất trong toàn vũ trụ này vì vậy tôi đã nói chuyện với năng lượng mạnh mẽ. Hầu hết tất cả các em đều đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Học sinh cải thiện cách hành xử

Nhưng tôi bắt đầu sợ rằng các em học sinh sẽ phát hiện ra tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp vì vậy tôi đã nói từ quan điểm của một người thứ ba. Khi các em hỏi thông tin cá nhân của tôi, tôi giả vờ không nghe thấy và không trả lời. Thực ra, chính bởi tâm sợ hãi này mà các em thường hỏi thông tin cá nhân của tôi.

Để tránh câu hỏi của các em, sau khi một em học sinh thoái xuất khỏi ĐCSTQ, tôi sẽ không đề cập lại chủ đề đó nữa.

Thời gian qua đi, một số em học sinh bắt đầu tham gia vào các hoạt động của ĐCSTQ. Tôi tiếc rằng mình đã chỉ tập trung vào việc thoái Đảng của các em mà không giảng chân tướng một cách thấu triệt hơn.

Tôi đã cố gắng để tâm hơn nữa khi tôi nói với chuyện với các em học sinh và lồng những câu chuyện văn hoá truyền thống vào mỗi lớp học. Tôi bắt đầu hành xử theo tiêu chuẩn của Đại Pháp. Khi tôi gặp những em học sinh gặp vấn đề trong quan hệ bạn bè hay những em học sinh hút thuốc hay đánh nhau, tôi không còn cảm thấy rằng vấn đề của các em không quan trọng nữa. Thay vào đó tôi kiên trì và nhẫn nại giải thích thế nào là những hành vi đúng mực và dẫn dắt các em theo một chiều hướng đúng đắn hơn.

Dần dần các em học sinh đã từng chút một cải thiện hành vi của mình. Văn hoá Đảng và thuyết vô thần bắt đầu phai mờ dần trong tâm trí của các em và thay vào đó là niềm tin đối với Thần Phật.

Sau đó các bậc phụ huynh đã nhận thấy sự thay đổi ở các con mình và rất nhiều người đã gọi điện để cảm ơn tôi. Tôi biết đó chính là nhờ năng lượng thuần chính của Đại Pháp, vốn có thể chính lại bất cứ trạng thái bất thường nào.

Một vài em học sinh bắt đầu hỏi tôi một số câu hỏi và tôi đã trả lời một cách cởi mở. Khi tôi không còn tâm sợ hãi, chúng sinh đã phản ứng lại với Đại Pháp một cách rất tích cực và nhiều em bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Nhiệm vụ giúp những người khác đắc Pháp

Không lâu sau, một vấn đề mới phát sinh. Bởi lịch học ở trường rất căng thẳng, một số em học sinh bỏ bê việc tu luyện. Bởi tâm ích kỷ của mình, tôi nghĩ rằng, miễn là tôi đã giúp các em thoái xuất khỏi ĐCSTQ, thì nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành. Việc các em có tiếp tục tu luyện nữa hay không thì cũng không phải là một vấn đề lớn vì vậy tôi chẳng bận tâm.

Nghĩ rằng dù sao thì những em học sinh này cũng sẽ từ bỏ việc tu luyện, tôi cũng không để tâm quá nhiều đến việc giúp đỡ các em học Pháp. Sự việc này đã kéo dài cho đến tận vài tháng trước đây.

Sau khi một em học sinh thoái xuất khỏi ĐCSTQ, em đó đã phát hiện ra rằng tôi là một học viên Đại Pháp và bày tỏ mong muốn được học môn pháp này.

Hai ngày sau em đó gọi cho tôi. Điểm kiểm tra của em được đúng 100 điểm. Tôi cảm thấy sững sờ. Tôi nhận ra rằng chính tâm ích kỷ và an dật của tôi đã ngăn trở cơ hội đắc Pháp của một chúng sinh.

Sư phụ giảng,

“Độ nhân mà, [tôi] không nói chư vị đi độ nhân,vì chư vị còn đang tu luyện, chư vị khẳng định không độ nhân nổi, vậy thì chư vị giới thiệu Pháp này cho người khác thì chính là trợ giúp tốt nhất người khác đắc Pháp. Người tương lai sẽ biết trân quý nhường nào, chư vị cho họ bao nhiêu tiền, cho họ bao nhiêu thứ tốt đi nữa, cũng không bằng đưa họ Pháp này.” (Trích “Giảng Pháp tại buổi tọa đàm ở New York” trong Giảng Pháp Tại Pháp Hội Mỹ Quốc [1997])

Tôi nhận ra việc hồng Pháp thật thần thánh biết bao vì vậy tôi đã phát chính niệm để loại bỏ tâm an dật của mình. Tôi tập trung vào việc giúp đỡ em học sinh đó và em đã trở nên tu luyện rất tinh tấn.

Mặc dù gần đến ngày thi chính, em vẫn tranh thủ khoảng thời gian quý báu để học Pháp. Mặc dù em giành ít thời gian cho việc học ở trường nhưng điểm số của em vẫn không ngừng tăng lên. Cách hành xử của em cũng đề cao lên rất nhiều vì em đã biết cách tu luyện tâm tính của mình.

Trong một giấc mơ, hai bàn tay tôi phủ đầy hoa Ưu Đàm trong một không gian khác. Tôi hiểu rằng Sư phụ đang khích lệ tôi. Tôi biết rằng Sư phụ sẽ rất vui khi nhìn thấy sự tinh tấn của một đệ tử Đại Pháp mới.

Nhìn lại việc dần dần trừ bỏ tâm sợ hãi và giảng chân tướng của mình trong suốt hơn ba hay bốn năm qua, điều tuyệt vời là tôi chưa bao giờ bỏ cuộc hay lạc đường. Sư phụ đã dẫn dắt tôi từng bước từng bước, giúp tôi bước đi trên con đường chân chính nhất và giúp tôi loại bỏ tâm chấp trước của mình.

Hơn nữa, tôi đã có thể thấy được uy lực và sự uy nghiêm thù thắng của Pháp và chính niệm. Tôi sẽ không ngừng đề cao bản thân trong Pháp và cuối cùng trở về gia viên thực sự của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/27/370301.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/25/171641.html

Đăng ngày 08-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share