Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở Pháp

[MINH HUỆ 11-8-2018] Từ ngày 3 đến ngày 5 tháng 8 năm 2018, các học viên Pháp Luân Đại Pháp tập trung ở một trang viên cũ bên bờ sông Loire. Họ học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp, luyện công, thảo luận và trao đổi kinh nghiệm tu luyện. Họ chia sẻ về quá trình đề cao và vượt qua khảo nghiệm bằng cách duy trì chính niệm. Nhiều người tham dự đã xem cuộc hội ngộ này như là một cơ hội quý giá.

Christine đến từ Marseille. Cô cho biết: “Dịp cuối tuần này có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với tôi. Khi học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm với nhiều học viên khác, chúng tôi có thể nói về những khảo nghiệm đã gặp trong tu luyện.”

“Bằng cách hướng nội, tôi đã tìm thấy một số chấp trước, nhưng tôi chưa bao giờ thấy mình có tâm tật đố. Dịp cuối tuần này, một học viên khác kể rằng cô ấy không bị muỗi hay kiến ​​can nhiễu khi thiền định và rằng cô ấy có thể hoàn toàn nhập tĩnh”, Christine nói tiếp.

“Khi nghe vậy, tôi tự hỏi tại sao mình không đạt được cảnh giới đó. Vừa có suy nghĩ đó, tôi liền nhận ra rằng đó chính là tâm tật đố. Tôi nghĩ: ‘Tôi không muốn cái tâm này. Mỗi người có trạng thái tu luyện khác nhau. Tôi nên mừng cho cô ấy.’ Tôi rất vui vì tâm tật đố của tôi đã bị phơi bày và tôi đã có thể loại bỏ nó!”

Evelyne đi từ Nantes. Cô cho biết học hỏi từ kinh nghiệm tu luyện của mọi người rất có ý nghĩa và có thể giúp các học viên cùng đề cao. Cô nhớ lại: “Tôi thực sự hào hứng. Tôi có thể cảm thấy những suy nghĩ tích cực và thuần tịnh của các học viên khác. ”Evelyne nói thêm rằng cuộc sống ở Châu Âu khá nhàn nhã nên các học viên không được buông lơi tu luyện.

Wei Wei từ Paris cho hay khi cô học Pháp với các học viên khác, trường năng lượng rất mạnh mẽ, và cô có thể thấu tỏ từng câu trong Pháp của Sư Phụ. Khi đọc phần “Chủ ý thức phải mạnh” (Chuyển Pháp Luân), cô nhận ra rằng cô phải tăng cường ý thức của mình, kiểm soát suy nghĩ của mình, và không để nó chạy nhảy lung tung.

Sandra, đến từ Paris, chia sẻ cô ấy đã nỗ lực ra sao để có thể ngồi thiền trong một giờ đồng hồ liền. Cô cho biết: “Mặc dù tôi đã tu luyện 18 năm, luyện bài công pháp thứ năm vẫn là khó nhất đối với tôi. Ngay từ đầu, chân tôi đã đau vô cùng, thậm chí ngồi ở tư thế hai chân vắt chéo ba giây thôi mà đã chịu không nổi. Tôi thường ngồi thiền trong nước mắt tới nửa giờ đồng hồ. Tôi không sao thiền được một giờ liền.

“Dần dần, tôi ít chú trọng luyện công mà chú trọng hơn vào việc học Pháp và cảm thấy luyện công không quan trọng nữa. Năm nay, ở thành phố tôi ở có một điểm luyện công mới. Tôi nghĩ mình cần đọc lại cuốn Đại Viên Mãn Pháp để tìm lời giải đáp thắc mắc của học viên mới.”

Sư phụ giảng:

Đại Pháp này cần phải vừa tu vừa luyện, ‘tu tại tiên luyện tại hậu’. Không tu tâm tính, chỉ luyện động tác thì không thể tăng công; chỉ tu tâm mà không luyện Đại Viên Mãn Pháp, thì công lực bị [ngăn] trở, và không cách nào cải biến được bản thể. (Đại Viên Mãn Pháp)

Cô nói tiếp: “Trong cuốn sách này, Sư phụ giảng về chuyển hóa nghiệp và mối quan hệ giữa khổ nạn và nghiệp, và nghiệp được tiêu trong quá trình tu luyện như thế nào. Đọc đến đây, tôi đã ngộ sâu sắc hơn về việc tu luyện Đại Pháp.”

“Tôi thực sự muốn thiền. Đây là lần đầu tiên tôi thích bài công pháp thứ năm, và tôi đã có thể dễ dàng ngồi trong 55 phút. Tôi biết Sư phụ đang gia trì cho tôi. Chân tôi vẫn đau khi ngồi thiền, nhưng giờ tôi đã hiểu nguyên nhân nên tôi rất vui. ”

Antoine từ Colmar cho biết cô đã dần dần trở nên buông lơi trong tu luyện cá nhân. Sau khi gặp các học viên khác, cô hy vọng sẽ trở nên tinh tấn hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/11/372330.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/20/171579.html

Đăng ngày 25-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share