Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Pháp
[MINH HUỆ 10-05-2018] Tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp ở một điểm du lịch tại Paris gần bốn năm nay. Trong quá trình này, tôi đã có nhiều cuộc gặp gỡ quý giá và muốn chia sẻ một chút trải nghiệm.
Một cử chỉ ủng hộ
Một ngày, tuyết rơi đầy trời, một số học viên và tôi vẫn phân phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Dù những ngón tay của chúng tôi tê cứng, chúng tôi vẫn muốn nói với du khách đến từ Trung Quốc về chân tướng Đại Pháp.
Chúng tôi nhận thấy các du khách xuống xe và tiến đến một nhà hàng. Khi một số người trông thấy vài học viên đang ngồi đả tọa luyện bài tĩnh công của Pháp Luân Đại Pháp, họ kêu lên: “Ồ! Nhìn kìa. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp vẫn đang ngồi trên mặt đất mặc cho tuyết rơi rất dày!”
Một trong số họ nói: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) e sợ họ, chẳng dám công khai phản đối những người này. ĐCS cho cảnh sát mặc thường phục đến bí mật bắt giữ họ. Tôi biết rõ điều này bởi ở nơi làm việc của tôi cũng có những người tu luyện.”
Một vị khách khác đồng tình và nói: “Chúng ta thấy họ ở khắp nơi trong chuyến đi này.”
Tôi nói với họ: “Đúng rồi. Người dân khắp thế giới biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn mà họ chiểu theo là rất tuyệt vời. Chỉ có ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Đại Pháp”.
Họ chăm chú lắng nghe tôi nói về Đại Pháp, về các phong trào chính trị, về cuộc bức hại và về gần 80 triệu cái chết mà ĐCSTQ đã gây ra. Tôi cũng đảm bảo rằng họ hiểu tầm quan trọng của việc thoái ĐCSTQ, và một số người cả già lẫn trẻ đã cười và đồng ý thoái.
Sau đó tôi đưa họ các tài liệu thông tin Đại Pháp và bảo: “Nếu các bạn đi ra nước ngoài các bạn có thể thấy những điều mà không thể thấy được ở Trung Quốc quê nhà.” Một số người cười với chúng tôi, giơ ngón cái lên ủng hộ và nói: “Hoan hô, Pháp Luân Đại Pháp!”
Cần mẫn phân phát các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp
Một cặp đôi trẻ dừng lại và hỏi xin tôi một số quyển tài liệu nhỏ về Đại Pháp. Họ muốn đem chúng về Trung Quốc.
“Những gì cô nói với cháu về Pháp Luân Đại Pháp,” cô ấy nói, “Là khác với những gì cháu học được từ sách giáo khoa ở trường phổ thông, đó là những thứ rất tiêu cực. Nhưng những gì cô nói với cháu khiến cháu cảm thấy Đại Pháp rất tốt. Cháu thấy đây là một môn tu luyện tuyệt vời.”
Tôi đưa cho cô ấy một số tài liệu và phần mềm đột phát phong tỏa Internet để cô có thể truy cập được những tin tức chính xác bên ngoài Trung Quốc.
“Cô khuyên cháu hãy lên mạng,” tôi nói, “và tải về cuốn sách quý giá mà các học viên vẫn đọc hàng ngày, gọi là Chuyển Pháp Luân. Cuốn sách này chứa đựng câu trả lời cho rất nhiều điều băn khoăn của cháu. Cháu cũng sẽ hiểu được tại sao các học viên không từ bỏ đức tin của họ và tại sao họ lại nói với mọi người chân tướng”.
Tiếp đó, sáu sinh viên Trung Quốc dừng lại khi trông thấy tấm biểu ngữ của chúng tôi mang dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp là tuyệt vời.” Một người nói: “Dì ơi, khi cháu trông thấy những Hán tự này trên tấm biểu ngữ, cháu cảm thấy có một luồng năng lượng ấm áp chạy qua thân thể.”
Hướng dẫn viên ủng hộ Đại Pháp
Một hướng dẫn viên du lịch đưa một nhóm người tới tháp Eiffel để chụp ảnh. Sau đó anh ấy hô to để hẹn với họ rằng họ sẽ gặp nhau tại đại lộ Pháp Luân Đại Pháp. Các du khách bật cười, vì vậy anh ấy nói: “Tại sao các bạn lại cười? Điều đó là đúng mà. Cách mà các học viên xếp đặt các tấm biểu ngữ Pháp Luân Đại Pháp khiến nó giống như một đại lộ!”
Tôi gặp gỡ vị hướng dẫn viên này và anh ấy nói rằng anh biết trong tâm chúng tôi mong muốn điều tốt đẹp cho những vị khách này. Anh ấy đã thoái Đảng bằng một bí danh cách đây ít lâu.
“Anh đã mang thật nhiều người đến với chúng tôi,” tôi nói. “Với rất nhiều người thoái Đảng, anh đang tích đại đức. Thần đang quan sát. Anh sẽ được phúc báo!”
Vị hướng dẫn viên đáp lại: “Đức hạnh là tất cả những gì mà tôi cần.”
Bất động tâm khi bị sách nhiễu
Một hôm khi tôi đang trò chuyện với một số du khách thì trời mưa nặng hạt. Một vị du khách nói: “Bà vẫn ở đây dưới trời mưa như trút nước này cơ à. Bà nhận được bao nhiêu tiền mỗi ngày?”
Một vài người khác bắt đầu nói xấu tôi. Họ chỉ vào tôi và nói rằng tôi khiến cho người Trung Quốc bị mất mặt.
Đối diện với sự nhục mạ này tôi cười và nói: “Chúng tôi là tình nguyện viên và muốn tốt cho đồng hương của mình. Chúng tôi không ở đây để kiếm một đồng một cắc nào, mà để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.”
Sau đó một người khác nói rằng anh ta không tin điều tôi nói. Anh cho rằng không ai lại đi ra ngoài giữa trời mưa trừ khi người đó được trả một khoản hậu hĩnh.
“Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện Phật gia,” tôi trả lời. “Chúng tôi chiểu theo ‘Chân – Thiện – Nhẫn’. Vì vậy các học viên phải nghiêm khắc với chính bản thân mình. Chúng tôi cần phải đạt tới tiêu chuẩn đạo đức cao, mới có thể nói cho mọi người chân tướng, bất chấp thời tiết ra sao. Chúng tôi cũng học được cách nhẫn khi bị bắt nạt, hay nghe phải những lời lẽ châm biếm và bị người khác mắng mỏ.“
Tôi nói tiếp: “Tu luyện là việc rất nghiêm túc”. “Chúng tôi cần phải kiên định làm những gì chúng tôi nên làm và sẽ tiếp tục làm cho đến ngày chúng tôi hoàn thành thệ ước của mình. Ở Trung Quốc, dù có nguy cơ bị ĐCSTQ bức hại và bị những người dân địa phương không minh chân tướng báo với công an, các học viên vẫn nói cho mọi người về đức tin của họ và lý do vì sao họ không từ bỏ đức tin ấy.”
Trước khi rời đi, một người đàn ông nói: Tôi thấy tiếc cho những người Trung Quốc có hành vi thất lễ. Đó là vì họ bị ĐCSTQ đầu độc. Những gì chị vừa nói hoàn toàn hợp lý! Tôi muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức Thanh thiếu niên của nó.
Một thanh niên khoảng 30 tuổi kể với tôi về tình huống cậu tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cậu nói: “Cha mẹ của một bạn học của cháu và cha mẹ cháu gặp nhau tại đồn công an. Trước đó cháu đã đánh gãy răng cửa của bạn cháu và công an đang trao đổi về chi phí y tế.”
Cha mẹ của bạn đó nói: ‘Chuyện đã xảy ra rồi, lần tới xin hãy cẩn trọng hơn và đừng để việc đó diễn ra nữa. Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi được dạy là không đánh lại khi bị đánh và không chửi lại khi bị mắng chửi. Chúng tôi sẽ tự chi trả chi phí y tế.’
“Chúng tôi tới thăm gia đình bạn ấy và mang tặng họ một món quà, nhưng họ đã từ chối. Qua việc này, mẹ tôi và tôi, cũng như họ hàng và bạn bè, đã biết được Pháp Luân Đại Pháp thực sự như thế nào. Sau khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, không ai trong gia đình tôi thay đổi quan niệm về môn tu luyện này và chúng tôi vẫn tin môn tu luyện này là tốt.”
Cậu tiếp tục: “Bởi vậy, chứng kiến cách mà các học viên đối diện với sự tấn công và lăng mạ của người khác, cháu cảm thấy tự hào khi có Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/10/-365186.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/18/171154.html
Dịch ngày 05-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.