Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Argentina

[MINH HUỆ 01-07-2018] Kính chào Sư phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Tám năm đã trôi qua kể từ khi tôi trở thành một học viên Đại Pháp và nhìn lại con đường tu luyện của bản thân mình, tôi muốn được ôn lại và chia sẻ với các đồng tu về điều này.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan, sau gần 10 năm biết về pháp môn này qua mẹ tôi. Bà bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1999, ngay trước khi cuộc đàn áp bắt đầu. Tôi chưa bao giờ chú ý đến những gì mẹ nói về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nghĩ nó là tốt, nhưng đó là mối quan tâm của mẹ chứ không phải của tôi. Một lần tôi đến thăm bà khi tôi đang học đại học, bà bật cho tôi xem video về loạt bài giảng chín ngày của Sư phụ. Tôi đã xem để làm hài lòng bà, nhưng đã ngủ ngay lập tức trên ghế sofa. Tôi có một giấc mơ. Sư phụ đã đến chỗ tôi và lấy ra thứ gì đó giống như một đống giun đen ra khỏi tai tôi. Khi tôi thức dậy, tôi cũng có những triệu chứng bệnh cúm và nó đã biến mất vào ngày hôm sau. Mặc dù đó là một giấc mơ rất rõ ràng, tôi chỉ đơn giản lờ nó đi và trở lại cuộc sống của một người bình thường, tốt nghiệp đại học và tận hưởng cuộc sống.

Nhiều năm sau, tôi đưa hai cô con gái đến Đài Loan, quyết định cho các cháu học tiếng Trung. Khi ở Đài Loan, tôi thường xuyên liên hệ qua lại với các học viên Đại Pháp qua trường mẫu giáo của con gái tôi, Minh Huệ Dodoyuan, nhưng quá bị cuốn theo cuộc sống đời thường để có thể ngừng lại và xem xét một cách nghiêm túc về Pháp Luân Đại Pháp. Một vài tháng trước khi rời Đài Loan đến Đức, điều phối viên của buổi trình diễn Hán phục Đài Loan, cũng là mẹ của một học sinh Dodoyuan, đã đề nghị tôi tham gia làm người mẫu vì họ thiếu người mẫu nữ có đủ chiều cao để trình diễn trang phục truyền thống Trung Hoa. Vì hạng mục này, tôi đã dành rất nhiều thời gian để trình diễn và luyện tập cho buổi trình diễn với các học viên Đài Loan. Trước buổi diễn tập, họ luôn học Pháp cùng nhau. Trên chuyến xe buýt đến các buổi diễn, các học viên đã đọc Luận Ngữ. Tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân một lần nhiều năm trước nhưng rồi cũng để qua một bên, nghĩ rằng việc tu luyện là quá khó và tốn mất nhiều thời gian. Lần này, tôi đã nhanh chóng đọc Chuyển Pháp Luân, muốn đọc hết lần này đến lần khác và biết rằng cuối cùng tôi cũng đã tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi về cuộc sống và ý nghĩa nhân sinh của đời mình. Sau rất nhiều năm luôn có Đại Pháp xung quanh mình, cuối cùng tôi đã trở thành một đệ tử Đại Pháp vào giây phút cuối cùng ở Đài Loan. Đó thực sự là một phép mầu.

Chân chính hướng nội

Do công việc của bố, gia đình tôi đã di chuyển nhiều lần giữa các quốc gia trong suốt thời thơ ấu của tôi. Lớn lên, tôi đã theo học 7 trường ở 5 quốc gia khác nhau. Do đó, từ khi còn nhỏ, tôi cảm thấy như mình luôn phải tỏ vẻ này khác để bảo vệ bản thân khỏi bị cự tuyệt hay bị tổn thương. Việc luôn muốn được người khác chấp nhận và yêu mến cũng có nghĩa là phải luôn tính toán. Tôi đã cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người để họ thích tôi. Sự bất an đã ngăn cản tôi hình thành tính cách mạnh mẽ mà có thể kiên định và kết quả là tôi đã đối đãi với nhiều thứ, bao gồm cả các vấn đề về đạo đức, một cách dễ dãi. Để giữ được vẻ bề ngoài và nhận thức nhất định về bản thân mình, tôi cũng phải nói dối và che đậy mọi thứ. Tất cả những thứ đó đã ảnh hưởng đến tính cách của tôi và tạo ra những chấp trước. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, do những khiếm khuyết về tính cách này, tôi đã mắc phải những sai lầm nghiêm trọng trong tình cảm và các mối quan hệ. Mỗi lần điều này xảy ra, thay vì nghiêm túc hướng nội, cảm thấy xấu hổ và thực sự hối hận, tôi lại cố gắng bỏ qua những sự việc này một cách nhẹ nhàng, rũ bỏ trách nhiệm và vai trò của mình trong những vấn đề này. Vì vậy, tôi đã bị khảo nghiệm hết lần này đến lần khác.

Sư phụ giảng:

“Hễ trong khi luyện công mà xuất hiện can nhiễu này, can nhiễu kia, [thì] chư vị phải tìm xem nguyên nhân [ở] bản thân mình, chư vị còn điều gì chưa vứt bỏ được không.” (Trích Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Sáu)

Trong nhiều năm, tôi không thể tìm ra lý do vì tôi đã không hướng nội đủ sâu. Thay vào đó tôi lờ đi những sai lầm của mình và bỏ qua chúng một cách nhẹ nhàng để bảo vệ bản thân mình. Nếu tôi có thể quên đi những thứ trong quá khứ, thì chúng không thể làm tổn thương tôi, tôi đã nghĩ như vậy. Nhưng điều này cũng có nghĩa là nếu tôi không thừa nhận trách nhiệm của mình trong các vấn đề và tháo gỡ chúng, tôi sẽ không bao giờ có thể thực sự vượt qua chúng trong lần tiếp theo khi tôi ở trong một tình huống tương tự.

Giống như những gì Sư phụ đã giảng:

“Còn nếu có người không vượt qua được, cũng không để ý, thì sau này sẽ càng khó giữ vững hơn; đảm bảo là như vậy.” (Trích Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Sáu)

Tôi luôn nói với mọi người rằng việc gặp được Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tâm tôi luôn bình yên và hạnh phúc và tôi thực sự biết ơn Sư phụ vì điều này. Vậy tại sao tôi vẫn mắc lỗi và chấp trước vào tình hay cảm xúc? Đó là bởi vì tôi đã không loại bỏ các chấp trước được dưỡng thành từ khi tôi còn nhỏ. Tu luyện là một quá trình không bao giờ kết thúc và chúng ta sẽ bị khảo nghiệm cho đến ngày cuối cùng. Trong giai đoạn cuối cùng này, các khảo nghiệm có thể khó hơn và phức tạp hơn. Chỉ có học Pháp và phát chính niệm nghiêm túc mới có thể giúp chúng ta thẳng tiến. Đừng để ngay cả những suy nghĩ nhỏ nhất cũng có thể khiến bạn chệch đường và bạn thậm chí sẽ không nhận ra điều đó cho đến khi bạn vấp ngã. Đặc biệt là giờ đây, khi cuộc sống có vẻ thoải mái và dễ dàng hơn thì thậm chí chúng ta càng phải cảnh giác hơn

Sư phụ đã giảng:

“Tu luyện là vô cùng gian khổ, là nghiêm túc phi thường; chư vị hơi không chú ý là có thể [bị] rớt xuống ngay, huỷ [hoại] chỉ trong một sớm; do vậy tâm nhất định phải chính.” (Trích Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Sáu)

Sư phụ, với lòng từ bi vô hạn của mình, luôn cho chúng ta một cơ hội khác. Tôi hiểu rằng nếu chúng ta không tận dụng cơ hội mới mà Sư phụ ban cho chúng ta một cách nghiêm túc tức là chúng ta không coi trọng sự tu luyện của bản thân, và tệ nhất là đã lạm dụng lòng từ bi của Sư Phụ và trí huệ vô biên của Pháp.

Môi trường tu luyện tốt là vô cùng trân quý

Chúng tôi có một môi trường tu luyện vô cùng trân quý ở Buenos Aires, thủ đô của Ác-hen-ti-na, nơi tôi hiện đang sinh sống. Các đồng tu đã lập một nhóm gắn kết rất mật thiết và chúng tôi đã học cách phối hợp tốt. Đối với một quốc gia ở Nam Mỹ với số lượng học viên tương đối ít, các học viên Ác-hen-ti-na đang tham gia vào nhiều hạng mục để chứng thực Pháp. Từ Shen Yun đến thời báo Đại Kỷ Nguyên và giờ đây là Nhật báo mỹ lệ tiếng Tây Ban Nha, chúng tôi có các học viên hàng ngày đến Đại sứ quán Trung Quốc để chứng thực Đại Pháp; cứ cuối tuần, chúng tôi lại đến Khu phố Tàu để giảng chân tướng cho cả người Trung Quốc và người Argentina; chúng tôi giảng chân tướng cho các quan chức Chính phủ và các Thượng nghị sĩ và Hạ nghị sĩ; và chúng tôi vẫn đang tiến hành vụ kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc, và La Cán, nguyên Bộ trưởng Bộ công an của Trung Quốc, vì vai trò của họ trong cuộc đàn áp tàn bạo Pháp Luân Đại Pháp đang diễn ra tại Trung Quốc. Ngoại trừ điều phối viên, tất cả các học viên ở Argentina là những người phương Tây bản địa. Hầu hết mọi người đều sống ở thủ đô Buenos Aires.

Hai năm trước, mẹ tôi và tôi đã mở một nhà hàng Đài Loan ở Buenos Aires. Chúng tôi cảm thấy rằng đồ ăn ngon là một cách dễ dàng để tiếp cận và gây dựng tình bạn với mọi người. Có một nhà hàng uy tín và chất lượng cao cũng là một cách để thu hút xã hội chủ lưu. Đột nhiên mọi thứ đâu vào đấy. Hai học viên từ một thành phố khác đang học nấu ăn đã chuyển đến Buenos Aires. Ngay sau đó, thêm 3 học viên có hứng thú nấu ăn cũng trở thành đầu bếp. Tất cả họ đều học cách nấu đồ ăn châu Á trong khoảng một tháng. Đây là một điều kỳ diệu, vì trước đó họ không hề biết gì về các món châu Á và chưa từng đến châu Á. Chúng tôi đã nhanh chóng tìm được một địa điểm ở một vị trí trung tâm thành phố nơi tọa lạc nhiều cơ quan. Một học viên là một đại lý bất động sản vào thời điểm đó đã hỗ trợ chúng tôi. Nằm ở trung tâm thành phố hối hả tức là chúng tôi có thể nhanh chóng gây dựng khách hàng. Nhà hàng phát triển khá tốt và đồ ăn cũng như dịch vụ của chúng tôi được khách hàng đánh giá cao. Nhà hàng sẽ không thể thành công nếu không nhờ sự chăm chỉ làm việc và tấm lòng rộng mở của các nhân viên đều là các đồng tu. Nhiều người trong số họ đã bỏ công việc bình thường của mình để làm việc tại nhà hàng và bây giờ có 14 học viên làm việc toàn thời gian. Tất cả họ đều có thể chứng thực Pháp, giảng chân tướng và cũng có thu nhập ổn định. Mặc dù tất cả họ đều là người phương Tây, tiêu chuẩn nấu ăn của chúng tôi cao đến mức ngay cả người Trung Quốc cũng nghĩ rằng các đầu bếp là người Trung Quốc. Đó là một cơ hội vô cùng trân quý để có thể làm được ba việc của một đệ tử Đại Pháp trong khi vừa làm việc để kiếm sống. Chúng tôi có một quy tắc rằng không một khách hàng nào rời khỏi nhà hàng mà không biết về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Đầu giờ làm việc mỗi ngày, các nhân viên sẽ học Pháp cùng nhau. Lúc đầu, chúng tôi vội vã và thường không học hết một bài giảng để bắt đầu công việc sớm. Nhưng hiện nay, các nhân viên nhà hàng đều đọc trọn một bài giảng mỗi buổi sáng, bắt đầu công việc trễ hơn 1 giờ so với bình thường. Điều này cũng không hề ảnh hưởng đến khối lượng công việc. Đây là một minh chứng cho thấy cách mà mọi thứ đều được chu toàn khi người ta đặt Đại Pháp lên trước. Kể từ khi mở nhà hàng, chúng tôi cũng đã bắt đầu mở một điểm luyện công gần đó, tại một địa điểm gần ga xe lửa chính của thành phố. Nó nằm ngay trên con đường mà hàng ngàn nhân viên văn phòng sẽ đi về sau giờ làm việc. Một hoặc hai người chúng tôi luôn đứng giữa biển người để phát tờ thông tin Đại Pháp. Mặc dù hầu hết mọi người đều vội vã đi qua, nhiều người đã lấy tờ thông tin và điều này có nghĩa là họ sẽ có thời gian để đọc nó trên tàu trở về nhà.

Chỉ trích người khác bắt nguồn từ tâm tật đố

Tôi vội vàng đánh giá những người khác, từng trở nên rất khó chịu và giận dữ với nhân viên của mình khi họ mắc lỗi. Tôi tự nhủ rằng vì việc kinh doanh nhà hàng là ngành dịch vụ và bất kỳ sai lầm nào cũng có thể ảnh hưởng đến kinh doanh của chúng tôi, tôi đã đúng khi chỉ trích họ như vậy. Suy nghĩ của tôi là: “Vâng, tôi là đệ tử Đại Pháp và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, nhưng khi nói đến công việc, tôi phải nghiêm khắc để những người khác không lặp lại sai lầm đã mắc phải.” Tất nhiên, suy nghĩ này chỉ là một cái cớ cho tâm tật đố ẩn sâu mà tôi vẫn đang vật lộn để vượt qua.

Thực ra, mọi thứ chúng ta làm là một phần của quá trình tu luyện và ảnh hưởng đến tu luyện của chúng ta. Khi tôi tìm kiếm nguyên nhân của việc thiếu kiên nhẫn của mình, tôi thấy rằng nó bắt nguồn từ việc coi bản thân mình như một khách hàng và muốn được đối xử tốt. Tôi sẽ cảm thấy bị xúc phạm nếu ai đó đối xử tệ với tôi. Hướng nội sâu hơn, tôi thấy rằng tôi nghĩ mình có những tố chất tốt và do đó tôi chỉ nên được nghe những lời tốt và không thể bị chỉ trích. Cho rằng bản thân là tốt và tuyệt vời chính là dấu hiệu của tâm kiêu căng và ngược lại, nó cũng bắt nguồn từ tâm kiêu ngạo, ngạo mạn và ảo tưởng. Cuối cùng, đây là những đặc tính bắt nguồn từ tâm tật đố. Tật đố làm tôi trượt xuống, tôi không muốn nó. Nhưng thật không may, đó là một trong những chấp trước ăn sâu bám rễ của tôi. Tôi đã bảo vệ tâm tật đố này trong suốt cuộc đời mình. Công việc của tôi đòi hỏi phải có hình thức bề ngoài hấp dẫn, và tôi phải cạnh tranh với những người khác để làm cho bản thân mình nổi bật. Điều này có nghĩa là tôi sẽ soi xét người khác để tìm ra lỗi và thiếu sót của họ. Sau đó tôi sẽ chỉ trích họ để làm cho bản thân mình trông tốt hơn hoặc so sánh bản thân mình với họ và sau đó thấy vui mừng vì tôi tốt hơn so với họ về một điều nào đó.

Gần đây tôi đọc một bài chia sẻ kinh nghiệm trên Minh Huệ. Tác giả là một người có chủ kiến ​​và luôn áp đặt các ý tưởng và quan niệm của mình lên người khác. Anh ấy đã từng đánh con gái mình trong cơn giận vì con gái đã không vâng lời anh ấy, tôi cũng đã làm vậy một vài năm trước với một trong những cô con gái của tôi. Anh ấy là một học viên Trung Quốc sống ở Trung Quốc và bị bắt giữ và giam giữ bất hợp pháp trong 2 năm vì niềm tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi đọc bài chia sẻ này, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Các đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc có thể bị bắt và chịu bức hại vì cùng những chấp trước mà tôi đã coi nhẹ trong tu luyện.

Tôi hòa hợp với khách hàng và có mối quan hệ rất thân thiện với hầu hết họ. Nhưng có một khách hàng thường xuyên đến nhà hàng cùng với các đồng nghiệp của cô ấy. Cô ấy luôn rất thô lỗ, đặc biệt với tôi. Tôi không rõ tại sao mọi người ở nhà hàng luôn đối xử thân thiện với cô ấy. Dù cho thế nào, cô ấy luôn tỏ ra coi thường tôi. Tôi giữ bình tĩnh và hành xử một cách chuyên nghiệp khi ở quanh cô ấy. Nhưng thái độ của cô ấy đã làm tôi động tâm, tôi cảm thấy bất công. Một lần, khi tôi ra nước ngoài, cô ấy nói với một trong những nhà quản lý rằng cô ấy đã không đến nhà hàng nữa vì cô ấy luôn thấy tôi đối xử tệ với nhân viên của tôi. Khi tôi nghe điều này, tôi nghĩ: “Nhưng cô ấy luôn đối xử tệ với chúng tôi, mặc dù chúng tôi phục vụ cô ấy một cách vui vẻ và chuyên nghiệp, làm sao cô ấy có thể nói về tôi như vậy?” Ngẫm kỹ thì cô ấy đã đúng. Chúng ta là những người tu luyện, do đó bất kỳ lời chỉ trích nào từ một người bình thường có nghĩa là chúng ta có vấn đề trong tu luyện. Ngay cả khi dường như không có lý do rõ ràng. Trong năm qua, tôi đã trở nên bớt nghiêm khắc và kiềm chế được cơn nóng giận. Mặc dù tôi vẫn thấy khó chịu khi một nhân viên không làm điều gì đó theo cách tôi muốn, tôi đã cố gắng không chỉ trích họ dựa trên những chấp trước của tôi mà nói chuyện một cách tích cực về cách cải thiện tình hình vào lần sau.

Quảng bá Thần Vận

Từ năm 2013, chúng tôi đã giới thiệu về Thần Vận thường xuyên ở Argentina. Bởi vì Argentina cách xa phần còn lại của thế giới và không có quốc gia lân cận nào tổ chức Shen Yun, chúng tôi phải có ít nhất 10 buổi biểu diễn hoặc nếu không thì sẽ mất quá nhiều thời gian và công sức để Thần Vận bay đến và biểu diễn ở Buenos Aires. Buenos Aires là một thành phố có hơn 10 triệu dân với đa số dân cư yêu thích văn hóa. Đồng thời, Argentina đang có những bất ổn chính trị diễn ra liên tục ảnh hưởng đến nền kinh tế của đất nước. Mặc dù doanh số bán vé tăng hàng năm, nhưng nó luôn là một quá trình tiếp thị căng thẳng cho đến ngày cuối cùng.

Toàn bộ quá trình bán vé của Shen Yun cũng là một quá trình tu luyện cho các học viên phối hợp cùng nhau và loại bỏ chấp trước. Có lẽ mấu chốt là ở chỗ mọi người mong muốn có môi trường tu luyện thoải mái và chấp trước này phải được loại bỏ nên kết quả là chúng tôi phải làm việc chăm chỉ cho đến ngày cuối cùng. Lo âu và căng thẳng – đây là những trạng thái liên quan đến tình và chấp trước sợ thất bại. Thay vào đó, con đường của một người tu luyện chân chính là bước đi vững chắc trên con đường của mình với tâm kiên định và ngay chính.

Sư Phụ luôn nhắc nhở chúng ta:

“Hơn nữa, chư vị sau này không phải lo lắng, chư vị không có phiền phức gì nữa, thì chư vị tu luyện gì đây? Luyện công một cách quá ư thoải mái chăng? Lẽ nào có chuyện ấy? Đó [chỉ] là chư vị đứng tại góc độ người thường mà [mong] tưởng vậy thôi.

Tu luyện cần phải tu luyện trong ma nạn, [để] xem [đối với] thất tình lục dục chư vị có thể dứt bỏ hay không, có thể coi nhẹ hay không. Chư vị chấp trước chính vào những thứ ấy, thì chư vị không tu xuất lai được. (Trích Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Tư)

Chúng tôi cố gắng rất nhiều để khuyến khích khách hàng thường xuyên xem Shen Yun. Nhiều người đã mua vé trong những năm qua.

Một trong những khách hàng thường xuyên của chúng tôi nói với chúng tôi rằng ông đã xem Shen Yun cách đây nhiều năm nhưng chỉ mơ hồ nhớ lại những gì ông nhìn thấy. Ông ấy dường như không hiểu được thông điệp của Thần Vận. Sau khi đến nhà hàng của chúng tôi, nghe chúng tôi đã nói rất nhiều về Thần Vận, một ngày kia ông ấy đã đột nhiên ghé qua và đưa tiền cho chúng tôi nhờ mua hộ vé cho ông ấy. Chúng tôi đã mua cho ông ấy một vé của buổi biểu diễn đầu tiên. Do đó khi chúng tôi thấy ông ấy trong nhà hát vào một buổi diễn khác, chúng tôi đã rất ngạc nhiên. Ông ấy nói với chúng tôi rằng ông ấy rất cảm động khi xem Shen Yun đến mức ông ấy không chỉ mua một tấm vé thứ hai cho mình mà còn mời bố và em gái của mình đến xem Thần Vận.

Chúng tôi có nhiều du khách đến từ Mỹ, Úc, Châu Âu và Mexico đến nhà hàng. Nhiều lần những vị khách này nói với chúng tôi rằng họ đã nghe nói về Thần Vận hoặc nhìn thấy các quảng cáo nhưng đã không đi xem vì nhiều lý do. Nhưng sau khi nói chuyện với chúng tôi và nghe chúng tôi nói về Thần Vận, họ nói họ sẽ cố gắng xem ở nước họ.

Trong những năm tu luyện của mình, tôi đã nhiều lần trải nghiệm sự vĩ đại và kỳ diệu của Đại Pháp. Mặc dù tôi đã mắc nhiều sai lầm trong tu luyện của mình, Sư phụ và Pháp vĩ đại luôn luôn cho tôi hy vọng và một cơ hội khác để đề cao bản thân thông qua tu luyện vững chắc. Tôi xin cảm tạ Sư tôn về mọi cơ hội mà Ngài đã cho chúng tôi ở Argentina, nơi chúng tôi đã có thể làm việc, sinh sống và đồng thời chứng thực Pháp, giảng rõ chân tướng và cho mọi người thấy những điều kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Và trong tất cả những cơ hội này, nếu chúng ta làm tốt, chúng ta cũng đang tu luyện, loại bỏ chấp trước và đề cao bản thân mình. Đây là kết quả của lòng từ bi vô tận và xót thương của Sư Phụ không chỉ cứu các đệ tử của Ngài mà là cứu tất cả chúng sinh. Tôi không muốn quên điều này và tôi muốn xứng đáng với lòng từ bi của Ngài và danh hiệu đệ tử Đại Pháp.

Sư phụ đã kéo dài thời gian cho chúng ta để chúng ta tu luyện tốt hơn và hoàn thành thệ ước của mình, cũng là cho nhân loại cơ hội để tránh bị hủy diệt và có một tương lai tươi sáng. Cũng giống như thông điệp hy vọng của Thần Vận, đệ tử Đại Pháp chúng ta có trách nhiệm trợ Sư trong nhiệm vụ cao cả này.

Tôi muốn kết thúc bằng việc chia sẻ đoạn Pháp sau của Sư Phụ:

“Là vì đạo đức xã hội đang bại hoại, đạo đức nhân loại rơi xuống sẽ mang đến nguy hiểm cho nhân loại, do đó Đại Pháp là vì để cứu độ chúng sinh mà truyền ra thế gian, cho nên đệ tử chân tu là có trách nhiệm cứu độ chúng sinh. (Trích Lời chúc gửi Pháp hội Argentina 2016)

Cảm tạ Sư Phụ, cảm ơn các bạn đồng tu.

(Bài trình bày tại Pháp hội Washington DC 2018)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/1/370430.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/2/170969.html

Đăng ngày 20-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share