Bài của một học viên ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-05-2018] Tôi từng là một “người sống dở chết dở” bị bệnh tật hành hạ hơn 20 năm. Hàng ngày tôi vô cùng chán nản và khóc trong vô vọng. May mắn thay, tìm được Pháp Luân Đại Pháp, đã mang lại ý nghĩa mới cho cuộc đời của tôi. Nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình với hy vọng rằng có nhiều người có thể hiểu về Pháp Luân Đại Pháp.

Bị bệnh tật hành hạ

Tôi làm ở một nhà máy hóa học điện ở tỉnh Hồ Nam và đã nghỉ hưu. Vào năm 1983, một cái lò ở nơi làm việc của tôi bị nổ tung, toàn bộ cơ thể tôi đã bị bỏng. Sau khi nằm viện ba tháng, tôi bị táo bón nặng. Tôi đã phải sử dụng một cây gậy thụt phân và thường có máu trong dụng cụ.

Các bác sĩ cho biết tôi đã bị nhiễm độc máu và đề xuất tôi tiêm tĩnh mạch thường xuyên. Tôi cũng làm như vậy. Một vài năm sau, cả hai tay tôi đều thẫm lại do tiêm, và tôi bị đau đớn khủng khiếp. Các bác sĩ không có bất kỳ liệu pháp trị liệu nào dành cho tôi và chỉ cho tôi một số loại thuốc có thể tạm thời giảm đau.

Tôi tiếp tục tìm kiếm các loại trị liệu khác nhau, nhưng mọi phương pháp đều vô ích. Sức khỏe của tôi trở nên tồi tệ hơn trong suốt hai mươi năm. Tôi bị viêm xoang và viêm khớp dạng thấp. Tôi không thể đi mà không bám vào thứ gì. Đôi lúc tôi ra ngoài đi bộ. Hàng xóm thường thấy tôi nằm trên mặt đất trong khuôn viên nhà mình.

Các bác sĩ đã bỏ cuộc với tôi, nhưng tôi thì không. Tôi tin có một phương pháp nào đó sẽ chữa lành cho tôi. Để khắc phục táo bón, giải pháp của tôi là ăn ít hơn.

Tôi sống như vậy trong một vài năm với một chút hy vọng cho đến tuổi 50, khi bị ngã và gãy xương bàn chân. Tôi bị liệt và không thể tự chăm sóc. Mọi người xung quanh tôi bắt đầu gọi tôi là “người chết dở sống dở”. Không có ai xung quanh để chăm sóc tôi. Con gái tôi làm việc ở Bắc Kinh, cách quê tôi ở vài ngàn dặm. Chồng tôi có nhân tình và bỏ đi. Tôi khóc ròng mỗi ngày.

Tìm kiếm hy vọng

Khi không có hy vọng có thể cải thiện về sức khỏe, cuộc sống của tôi đã rơi vào vòng luẩn quẩn. Vào tháng 8 năm 2007, tôi tìm thấy một cuốn sách nhỏ giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp ở cửa nhà tôi, một cuốn sách do một học viên Pháp Luân Đại Pháp địa phương đã đặt ở đó. Tôi đọc và không tin một lời nào. Thật quá là ngoài sức tưởng tượng – một người bị bệnh nặng đã được chữa lành sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo?” Tôi ném cuốn sách đó đi.

Hai ngày sau, tôi không thể ngủ vì bị đau răng. Tôi nhớ lại những gì cuốn sách đã viết. “Tại sao tôi không thử nhỉ” tôi nghĩ. Vì vậy, tôi âm thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi ngủ thiếp đi từ lúc nào mà không biết. Khi tôi tỉnh dậy, mặt trời chiếu sáng trong phòng của tôi. Cơn đau răng đã biến mất. Tôi đã bị sốc. Có lẽ cuốn sách nhỏ nói đúng! Tôi quyết định đi tìm một học viên.

Phục hồi sau khi đọc sách trong một tháng

Tôi tìm được một học viên sống trong vùng của mình và mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã dành ba ngày để đọc cuốn sách đó. Tôi chỉ được đi học có một năm và không hoàn toàn hiểu hết nội dung cuốn sách. Nhưng tôi đã tìm thấy những Pháp lý tuyệt vời. Tôi đã dành thêm ba ngày để đọc cuốn sách. Và rồi, một phép lạ đã xảy ra: bệnh táo bón đã dày vò tôi trong hai mươi năm đã biến mất. Tôi rất cao hứng! Không ngôn từ nào có thể mô tả được cảm xúc của tôi.

Tôi đọc sách và luyện các bài công Pháp hàng ngày.

Một tuần sau, trông tôi khá hơn nhiều. Tất cả các bệnh của tôi đều biến mất. Một tháng sau, một vài người bạn rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi: “Trời ơi! Làm thế nào một người sống mà như chết lại trở nên trẻ hơn rất nhiều đến thế? Khuôn mặt của chị trông rất mịn màng và khỏe mạnh.” Vẻ ốm yếu trước đây của tôi đã hoàn toàn biến mất.

Tập Pháp Luân Đại Pháp lại không tốn một xu nào.

Thay đổi thái độ của con gái

Khi tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, con gái tôi phản đối kịch liệt, vì đã bị lừa dối bởi tuyên truyền của Đảng Cộng sản. Cháu gọi cho tôi và nói rằng cháu sẽ không coi tôi là mẹ nếu tôi tiếp tục tu luyện. Tôi đã không động tâm. Thay vào đó, tôi đến Bắc Kinh để gặp cháu và mang theo một cuốn Chuyển Pháp Luân và Cửu Bình về Đảng Cộng sản.

Cháu rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, khi cháu nhìn thấy những cuốn sách trong hành lý của tôi, cháu đã đá túi của tôi ra khỏi căn hộ của mình và hét lên, “Sao mẹ lại dám làm vậy”

Chiểu theo Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp, tôi không tranh luận với cháu. Thay vào đó, tôi kiên nhẫn nói với cháu tôi được hưởng lợi từ việc tu luyện như thế nào. Tôi cũng nói cho cháu biết chi tiết về cuộc bức hại và đề nghị cháu đọc cửu bình.

Vài ngày sau, cháu cười lớn nói với tôi: “Cuốn sách rất tuyệt. Mẹ ơi, đây là tiền mặt. Tại sao mẹ không in cuốn sách này làm nhiều bản để nhiều người hơn có thể biết được lịch sử đồi bại của Đảng và việc nó bức hại Pháp Luân Công? ”

Từ đó trở đi, con gái tôi đã cho tôi 10.000 nhân dân tệ (khoảng 1.600 đô la Mỹ) mỗi năm để tôi sản xuất tài liệu Pháp Luân Đại Pháp.

Thời gian trôi đi thật nhanh! Đã 11 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Từ một người sống dở chết dở, tôi đã trở thành một học viên Đại Pháp vững vàng. Tôi muốn bày tỏ sự cảm kích của mình đối với phụ Lý Hồng Chí (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp), và kính chúc Ngài sinh nhật vui vẻ. Tôi chưa bao giờ gặp Sư phụ Lý, nhưng tôi cảm thấy rằng Ngài bảo hộ và dẫn dắt tôi. Tôi không thể tìm được ngôn từ nào để thể bày tỏ sự cảm kích của mình.

(Hưởng ứng lời kêu gọi “Mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế Giới” 2018 trên trang web Minh Huệ)


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/10/【庆祝513】一个“活死人”的重生-365152.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/11/169896.html

Đăng ngày: 5-6-2018: Bản dịch có thể được thay đổi trong tương lai để sát với nguyên bản.

Share