Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-12-2018] Tôi là một nữ học viên Pháp Luân Đại Pháp 23 tuổi được sinh ra trong một gia đình học viên Đại Pháp. Khi còn nhỏ, câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã khắc sâu trong tâm tôi.
Học Đại Pháp khi còn nhỏ
Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997 khi tôi vẫn còn nhỏ. Tôi nói với mẹ rằng: “Mẹ nhớ tu luyện tinh tấn. Con nhìn thấy (có lẽ là bằng thiên mục của tôi) Sư phụ Lý Hồng Chí đã ban cho mẹ rất nhiều thứ tốt!”
Nghe thấy những lời này của tôi, mẹ tôi đã tin chắc rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp chân chính. Mẹ tôi cùng với 12 đồng tu lên thành phố nói với mọi người về vẻ đẹp của Đại Pháp và những thụ ích của việc luyện công, và tôi cũng tham gia cùng mọi người. Khi mọi người đi qua, tất cả bọn họ đều nói: “Nhìn kìa! Cháu bé này cũng luyện công!” Lúc đó, tôi cảm thấy thanh bình trong tâm.
Ly khai khỏi Đại Pháp khi đi học
Tháng 7 năm 1999, cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu. Lúc này tôi đã đến tuổi đi học và tôi được gửi đến trường nội trú. Cuộc đời đi học bắt đầu, và không có mẹ ở bên, tôi rơi vào trong thùng thuốc nhuộm của người thường. Sau đó, tôi lên học cấp ba và trong mắt người thường, tôi đang ở trong “thời kỳ nổi loạn”.
Tôi lười học và gặp phải tất cả những vấn đề của tuổi vị thành niên cùng với những người gọi là “bạn tốt” của tôi. Chúng tôi đã hành xử quá khích. Trong thời gian này, mẹ tôi rất lo lắng cho tôi trong việc đề cao, nhưng bà đã không uốn nắn tôi bằng các pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp.
Cuối cùng, tôi vào một trường đại học, nơi mà cái tình của người thường và các mâu thuẫn giữa các bạn cùng phòng trở nên không kiểm soát nổi. Tôi thậm chí còn yêu một thanh niên, cuối cùng kết thúc chẳng đến đâu. Trải nghiệm này khiến tôi rất buồn và mất ngủ vào buổi đêm. Thêm vào đó, bố mẹ tôi có vẻ không quan tâm đến tôi lắm. Tôi rơi vào trạng thái tồi tệ, cảm thấy mọi thứ u ám.
Hồi đó, một cảm giác tồi tệ bao trùm lấy tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy trầm cảm và băn khoăn “Mình sống vì điều gì?” Dường như tôi đã trải nghiệm mọi thứ và tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Tôi không thể tìm thấy tia hy vọng nào.
Quay trở lại tu Đại Pháp
Có một lần tôi về nhà vào dịp nghỉ đông. Theo bản năng – hoặc có thể là ước nguyện sâu thẳm trong tâm mình – tôi hỏi mẹ, “Mẹ có file Sư phụ giảng Pháp không? Mẹ hãy cho con một thẻ nhớ có các bài giảng để con có thể nghe khi quay lại trường. Con sẽ tự mua một cái đài nhỏ.”
Mẹ tôi rất ngạc nhiên trước lời đề nghị của tôi nhưng bà đã đáp lại ngay tức thì: “Có. Mẹ sẽ đưa cho con!” Sau khi quay lại trường, tôi mua một cái đài nhỏ. Ngay khi tôi bật đài lên, và nghe những lời giảng đầu tiên của Sư phụ, nước mắt tôi đã bắt đầu lăn dài. Giọng Sư phụ nghe vô cùng thân thuộc đến từ một nơi xa xôi nhất, qua từng tầng từng tầng cơ thể tôi thấm vào sâu trong thâm tâm tôi.
Sau đó, tôi đã nghe bài giảng của Sư phụ hàng ngày. Tôi chỉ muốn nghe giọng của Sư phụ, điều này làm tôi cảm thấy thật dễ chịu.
Kể từ đó, tôi không còn lo lắng gì nữa và trở nên tràn đầy năng lượng với cái nhìn tích cực về cuộc sống. Sau đó tôi bắt đầu trạng thái tiêu nghiệp khi đi ngoài ra máu. Tôi không hề sợ hãi vì tôi biết rằng đó là để tiêu nghiệp của tôi. Mối quan hệ với các bạn cùng phòng của tôi đã được cải thiện, vì tôi nghĩ rằng phải chịu thiệt đôi chút thì cũng chẳng sao cả và tôi nên bỏ qua cho những người bạn gái này. Sư phụ dạy chúng ta làm người tốt và coi nhẹ cái lợi cá nhân. Bằng cách này, cuộc sống của tôi trở nên thanh thản hơn.
Kiếp nạn trong tu luyện với bố mẹ
Hè 2015 tôi trở về nhà. Mẹ tôi nói rằng mẹ chuẩn bị viết một đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu Tổng bí thư của chính quyền Cộng sản, và hỏi tôi liệu tôi có muốn viết không và tôi đã đồng ý. Sau đó tôi viết một đơn kiện và ký bằng tên thật của mình và gửi bưu điện thành công.
Vào tháng 9, gia đình tôi gọi điện và nói với tôi rằng: “Cảnh sát địa phương đang tìm con và muốn con trở về nhà.” Lúc đó, các cảnh sát bất lương đã đe dọa bố mẹ tôi rằng: “Con gái ông bà đã viết đơn kiện này, nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai của cô ta. Chúng tôi sẽ báo với đồn cảnh sát gần trường đại học của cô ta và họ sẽ bắt ngay.” Vì muốn bảo vệ tôi, bố mẹ tôi đã rất sợ hãi và bảo tôi về nhà.
Trong suốt thời gian này, có hai đồng tu đã đồng hành với tôi. Họ chia sẻ thể ngộ bằng cách sử dụng những Pháp lý trong Pháp: “Thứ nhất, chúng ta đã không làm gì sai trong việc viết đơn kiện Giang Trạch Dân. Cảnh sát bảo bạn quay về. Bạn có quay về không? Nếu bạn quay về, chẳng phải bạn đã thừa nhận an bài của họ hay sao? Thứ nhì, vì bạn đã học Pháp, con đường tương lai của bạn là do Sư phụ an bài. Điều họ nói thì không được tính. Chúng ta nên phủ định họ và nghe theo an bài của Sư phụ!” Sau đó tôi nói với mẹ qua điện thoại: “Con không làm gì sai cả, vì thế sao con phải quay về?”
Khi cảnh sát lại sách nhiễu gia đình tôi, bố mẹ tôi đã rất lo lắng và đến trường tìm tôi. Tôi nói với họ: “Bố mẹ về nhà đi, con sẽ không về với bố mẹ đâu. Con chẳng làm gì sai cả.” Khi thấy tôi từ chối về nhà, bố mẹ tôi đã đến gặp Trưởng khoa nhờ giúp đỡ. Nhưng lúc đó không ai có thể tìm thấy tôi hoặc gọi điện thoại được cho tôi. Bố mẹ tôi bất lực trở về nhà và dọa sẽ từ tôi.
Tôi hỏi một đồng tu: “Tôi có làm gì sai không? Tại sao bố mẹ lại đối xử với tôi như vậy?” Cô ấy từ bi nói với tôi: “Thực ra, bố mẹ bạn đã bị tà ác lợi dụng. Không phải là bố mẹ bạn nói với bạn những lời đó đâu mà là bọn tà ác đấy. Đừng để nó trong tâm. Đây là điều mà bọn tà ác muốn thấy nhất, hủy hoại gia đình đệ tử Đại Pháp.”
Những lời của cô ấy đã khiến tôi nhận ra rằng tôi cần nói chuyện với bố mẹ mình. Tôi nhắn tin cho bố: “Con có quyền được tự do tín ngưỡng. Tại sao bố lại không vui khi con muốn trở thành người tốt? Chính Đảng cộng sản Trung Quốc đã đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Bố mẹ đã tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong nhiều năm và họ rất tốt. Con biết rằng cảnh sát thường đến nhà sách nhiễu bố mẹ. Bố chỉ cần nói với họ là bố chẳng biết con ở đâu. Cho dù có bất cứ điều gì xảy ra, bố là bố của con và con tôn trọng bố.”
Sau đó tôi nói với mẹ: “Vì mẹ là một học viên, mẹ không thể nghe theo và tin vào lừa dối của tà ác. Mẹ có nghĩ rằng khi mẹ bảo con về nhà thì là một việc đơn giản không? Điều mẹ đang làm là phạm tội với vô lượng chúng sinh đằng sau mẹ đấy. Mẹ đã bao giờ nghĩ đến việc mẹ sẽ bù đắp thế nào cho những gì mẹ đã làm chưa?” Cuối cùng mẹ tôi hiểu ra và nói: “Đừng quay về cho dù bất cứ điều gì xảy ra.”
Khi đó tôi nhận ra rằng không thể dựa vào bất cứ ai trên đời này và rằng tình là một thứ không đáng tin cậy nhất. Tôi phải dựa vào Sư phụ của tôi. Bằng việc đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và với sự động viên của các đồng tu, tôi đã vượt qua được thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời của mình.
Đại Pháp đã bén rễ chặt trong tâm hồn tôi
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi tìm được ngay một công việc. Trong môi trường làm việc của mình, tôi đã gặp nhiều đồng tu đã coi tôi như con của họ vậy. Chúng tôi cùng học Pháp và chia sẻ thể ngộ. Trong suốt khoảng thời gian này, tôi cũng làm vài điều không đúng, nhưng với sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi đã vượt qua và Đại Pháp đã bén rễ chặt trong tâm hồn tôi. Cho dù đi đâu, tôi sẽ không bao giờ lại để vuột mất Pháp này một lần nữa.
Sau nhiều năm thăng trầm, cuối cùng tôi đã quay trở lại với Đại Pháp, nhưng tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian quý báu của mình. Tôi đã dành quá nhiều năm làm những việc người thường. Nhưng với sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, cuối cùng tôi đã quay trở lại với Pháp Luân Đai Pháp.
Tôi muốn nhắc nhở các đồng tu có con rằng con của các bạn tất cả đều đến đây để đắc Pháp. Đừng chiều con mình như người thường và để kệ chúng thích làm gì thì làm. Một người thường còn có một thể hệ vĩ đại ở đằng sau họ chứ đừng nói là con của đệ tử Đại Pháp. Nếu con của bạn vẫn chưa bắt đầu học Pháp thì hãy lưu tâm đến việc này và giúp con bạn đắc Pháp.
Tôi cũng muốn khích lệ các đồng tu trẻ tuổi hãy tu luyện tinh tấn. Vẫn còn có cơ hội trước khi việc này kết thúc và Sư phụ đang đợi chúng ta. Xin hãy quay trở lại với Đại Pháp ngay khi có thể. Chúng ta cần tu luyện tốt bản thân và làm tốt ba việc.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/2/169562.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/19/361980.html
Đăng ngày: 25-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.