[MINH HUỆ 10-4-2018] Trong suốt 18 năm qua, ngày nào tôi cũng đi giảng chân tướng về Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với pháp môn tu luyện này. Tôi chưa bao giờ bỏ lỡ dù chỉ một ngày, thậm chí cả trong kỳ nghỉ Tết. Tôi đã hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ học Pháp tốt, tu luyện bản thân tốt, làm ba việc hàng ngày, và đặt việc cứu độ chúng sinh lên hàng đầu. Dù tầng thứ tu luyện của tôi cao hay thấp, tôi vẫn dụng tâm dùng trí huệ của bản thân để cứu độ chúng sinh. Nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã bước đi vững vàng trên con đường tu luyện của mình.

Sự thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Trước khi tu luyện, tôi có nhiều vấn đề về sức khỏe. Tôi không thể đi bộ được xa, bị hen suyễn và luôn cảm thấy khó chịu trong suốt những tháng mùa đông. Sau khi tôi về hưu, một người bạn đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi và chỉ nửa năm sau khi tu luyện, mọi bệnh tật của tôi đều biến mất. Gia đình tôi đã chứng kiến sự hồi phục kỳ diệu này và hoàn toàn ủng hộ tôi tu luyện. Ngoài ra, tôi còn được Sư phụ khai mở thiên mục, tôi được nhìn thấy nhiều màu sắc rực rỡ, tiên nữ nhảy múa, và ánh quang phát ra từ bức tượng mà tôi cầu xin Sư phụ khai quang. Một buổi sáng, tôi nhìn thấy Phật quang phát sáng khắp căn nhà của mình, và buổi tối khi đang học Pháp, tôi nhìn thấy nhiều Pháp Luân giăng như hoa tuyết rơi từ trên nóc nhà.

Trong suốt 18 năm qua, tôi luôn cảm thấy hạnh phúc vì hàng ngày được trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Năm ngoái, cháu trai tôi phải làm phẫu thuật ở bệnh viện. Bác sỹ đã lấy bệnh phẩm của cháu đi xét nghiệm nhưng nửa tháng sau vẫn không có kết quả. Gia đình tôi rất lo lắng, nhưng tôi vẫn giữ được bình tĩnh và bảo cháu trai niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Cả cháu và gia đình tôi đã nghe theo lời khuyên của tôi. Và sau một cuộc xét nghiệm bổ sung, bác sỹ nói cháu không có vấn đề gì và đã cho cháu xuất viện.

Cứu độ chúng sinh

Nhờ Sư phụ gia trì, tôi luôn giữ được trạng thái ổn định trong tu luyện. Tôi luyện công hàng ngày vào sáng sớm trước giờ phát chính niệm toàn cầu. Tôi thường đi ra ngoài giảng chân tướng vào buổi sáng và học Pháp vào buổi trưa và tối.

Khi đệ tử Đại Pháp càng minh bạch Pháp lý, chúng ta càng bước đi vững vàng trên con đường tu luyện của bản thân. Tôi ngộ ra rằng chỉ cần tôi có chính niệm mạnh, có Sư phụ và Đại Pháp ở bên thì không tà ác nào dám bức hại tôi. Tôi luôn ghi nhớ Pháp trong tâm, và hàng ngày trước khi ra ngoài giảng chân tướng, tôi đều cầu xin Sư phụ gia trì để tôi có thể cứu được nhiều chúng sinh hơn. Tôi luôn đối xử với những người tham gia vào cuộc bức hại như những người thân và không hề thù ghét họ. Sau khi hiểu chân tướng về Đại Pháp, họ đều đối xử tốt với tôi. Họ còn nói: “Chị đúng là một người tốt.” Họ đã minh bạch chân tướng và được cứu.

Khi gặp những phụ nữ lớn tuổi, tôi nói với họ rằng chúng ta đều có con dâu, khi gặp mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, chúng ta cần xem nhẹ mọi thứ. Xã hội bây giờ không còn giống như trước kia, hiện nay, người trẻ tuổi biết quan tâm đến người khác không còn nhiều. Tôi hỏi họ nghĩ thế nào về Chân – Thiện – Nhẫn, và giải thích với họ rằng khi gặp chuyện không vừa ý, nếu như chúng ta có thể nhẫn chịu và không tức giận, chúng ta cũng sẽ ít bị bệnh hơn. Nếu chúng ta biết tìm lỗi sai ở chính mình, chúng ta sẽ không tức giận; còn nếu cứ luôn tìm lỗi sai ở người khác, thì chẳng phải chúng ta sẽ tức giận hay sao? Mọi người nghe xong đều gật đầu. Tôi cũng nói với họ rằng nếu chúng ta không tức giận, chúng ta sẽ ít bệnh hơn và cũng sẽ đem đến ít phiền toái hơn cho con cháu. Hơn nữa, nếu chúng ta khỏe mạnh, chúng ta có thể đi bất cứ nơi nào chúng ta muốn.

Giảng chân tướng cho người dân

Cuộc bức hại Pháp Luân Công do Giang Trạch Dân phát động là hoàn toàn sai trái. Pháp Luân Công là chính đạo, các học viên Pháp Luân Công luôn tu tâm hướng thiện để trở thành người tốt. Khi giảng cho người dân những thông tin này, tôi thường hỏi họ: “Anh/chị có biết rằngTrời sẽ diệt Trung Cộng vì những tội ác mà nó đã gây ra hay không? Nó còn cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công còn sống. ĐCSTQ đã quá hủ bại và độc ác, sự diệt vong của nó chính là Thiên ý. Hiện giờ, nhiều quan chức chính phủ làm điều xấu đều đang bị quả báo. Do vậy, những người đã từng gia nhập các tổ chức của ĐCSTQ nếu không thoái xuất khỏi nó thì sẽ không tránh khỏi bị liên lụy.” Sau đó, tôi nói với họ rằng chúng ta nên lựa chọn thiện lương và thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi cũng bảo họ chia sẻ lại với người thân rằng bất kỳ ai cũng có thể dùng hóa danh để làm tam thoái, vì thế sẽ không có nguy hiểm gì cả. Sau khi nghe tôi nói, hầu hết mọi người đều đồng ý với tôi và cảm ơn tôi.

Buổi trưa mùa hè thời tiết rất nóng bức. Một hôm, tôi cảm thấy cái nóng thật khó chịu, nhưng tôi vẫn cố gắng đi ra ngoài giảng chân tướng. Trước khi ra khỏi nhà, tôi đã đứng trước Pháp tượng của Sư phụ và cầu xin Ngài gia trì cho tôi. Sau đó, tôi đến một nhà hàng, và người chủ ở đó đã mời tôi ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. Cả buổi sáng hôm đó, tôi đã giảng chân tướng cho những người đến nhà hàng và giúp họ làm tam thoái. Sau đó, tôi đến chợ và giảng chân tướng khuyên tam thoái cho người dân ở đây. Tất cả những sự việc này đều là Sư phụ an bài cho tôi để tôi cứu độ chúng sinh.

Các đồng tu thấy tôi khuyên tam thoái khá dễ dàng nên đã nhờ tôi chia sẻ kinh nghiệm. Tôi nói rằng khi khuyên tam thoái, tôi thường không đi thẳng ngay vào vấn đề, mà trước tiên tôi giảng chân tướng để họ minh bạch. Một khi đã minh bạch chân tướng, họ sẽ dễ dàng đồng ý thoái xuất. Trí huệ của chúng ta có được là thông qua quá trình tu luyện, hơn nữa có Sư phụ gia trì, mọi thứ sẽ rất thuận lợi. Chúng ta chỉ cần xuất tâm cứu người, còn tất cả mọi việc đã có Sư phụ an bài.

Tôi bắt đầu xuất tâm đi giảng chân tướng khuyên tam thoái từ sau khi tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Từ đó đến nay, tôi chưa bao giờ dám thư giãn, dù thời tiết có thế nào, tôi vẫn đi ra ngoài, không ngày nào chậm trễ. Một lần, khi đang đứng ở một điểm dừng xe buýt, có người nhận ra tôi và nói rằng trời mưa thế này chị cũng ra ngoài à. Tôi nói rằng trời mưa cũng có người đứng đợi xe buýt và tôi vẫn có thể giúp họ, thời gian là vô cùng quý giá. Nghe vậy, họ liền mỉm cười với tôi.

Một lần, con trai tôi nói với tôi rằng nếu mẹ không thể tu luyện đến viên mãn, có lẽ mẹ sẽ xử tệ với chính bản thân mình. Tôi liền nói với cháu: Sư phụ giảng rằng “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Chuyển Pháp Luân)

Một hôm, khi đang đi bộ trên đường, tôi gặp một số cảnh sát đang tổ chức một buổi hội thảo, và họ đã mời tôi vào tham dự. Tôi nghĩ đây là một cơ hội tốt để khuyên tam thoái, vì vậy, tôi đã nói chuyện với họ, bắt đầu từ chủ đề làm người tốt. Tôi nói rằng cảnh sát các anh đã gặp đủ mọi loại người, nên chắc hẳn các anh đều muốn được bình an. Nếu chúng ta là người tốt, chúng ta sẽ được Thần Phật phù hộ. Sau đó, tôi hỏi họ có gia nhập tổ chức nào của ĐCSTQ hay không, và nói với họ rằng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó thì sẽ được bình an. Tôi cũng khuyên họ không nên nghe theo Giang Trạch Dân mà tham gia bức hại Pháp Luân Công, bởi vì làm như vậy là sai trái. Tôi cũng nói thêm rằng nếu các anh được bình an, người nhà của các anh cũng sẽ được hạnh phúc. Sau khi nghe tôi nói, họ đều gật đầu mỉm cười và đồng ý làm tam thoái. Trước khi tôi rời đi, họ còn nài nỉ tôi nhận một món quà, và tôi đã cảm ơn họ.

Một lần, tôi gặp một nhân viên tòa án về hưu và đã khuyên ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ông nói đùa rằng ĐCSTQ vẫn trả lương cho ông, vì vậy ông không nên thoái. Tôi liền phân tích cho ông rằng nếu ông không làm việc bằng chính sức lao động của mình thì liệu họ có trả cho ông một xu nào không. Ông nói tôi rất thông minh, và sau đó ngỏ ý muốn học Pháp Luân Công. Ông còn nói với tôi rằng thực ra trước khi cuộc bức hại xảy ra, ông đã từng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng từ khi cuộc bức hại bắt đầu, ông đã ngừng tu luyện.

Sức khỏe của tôi có được không phải là để sống một cuộc sống thoải mái. Tôi không sợ vất vả, và sẽ cố gắng tận dụng tốt thời gian của mình để tu luyện và cứu độ chúng sinh. Thời gian là vô cùng quý giá, bằng cách sử dụng nó một cách thông minh, tôi sẽ cứu được nhiều chúng sinh hơn. Vì vậy, khi đại nạn đến, tôi sẽ không phải hối tiếc bởi vì tôi đã không cô phụ sự ủy thác của chúng sinh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/10/363962.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/6/169598.html

Đăng ngày 31-5-2018; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share