[MINH HUỆ 12-9-2015]

Kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các bạn đồng tu!

Một vài câu hỏi đã vương vấn trong đầu tôi qua suốt 20 năm tu luyện. Ví dụ, tôi tự hỏi tu luyện là gì và làm thế nào mà một người có thể đột phá lớp vỏ của người thường đã hình thành qua hàng ngàn năm. Tôi hy vọng mình có thể tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi này bằng việc liên tục học Pháp và tu luyện, và tôi cũng hy vọng rằng mình có thể thật sự giúp mọi người hiểu về Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1995 ở Trung Quốc. Tôi chuyển đến Anh Quốc vào tháng 9 năm 1997. Tôi đã tu luyện ở Trung Quốc trong một môi trường an hòa. Tôi dành khoảng 5 tiếng mỗi ngày để luyện các bài công pháp và học Pháp.

Vượt qua cơn đau khi ngồi đả tọa đã khiến tôi nhận ra rằng chịu khổ là một phần của tu luyện. Nó là giai đoạn mà các học viên thiết lập nền tảng cho mình. Trong khoảng thời gian tu luyện cùng các học viên Trung Quốc Đại lục trước cuộc bức hại, tôi đã được chứng kiến sự nhẫn nại và tâm huyết mà họ dành cho Pháp. Không lâu sau khi sang Anh vào năm 1997, tôi đã thành lập một hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp ở trường đại học của mình và mở một điểm luyện công miễn phí. Từ đó, tôi đã giảng chân tướng ở ngoại quốc. Tôi đã tham dự Pháp hội Frankfurt vào năm 1998 và may mắn được nghe Sư phụ giảng Pháp. Năng lượng cường đại phóng ra từ Sư phụ giúp tôi buông bỏ được lối suy nghĩ của con người. Đó là lúc tôi nhận ra rằng cách suy nghĩ của con người là một cái vỏ mà người tu luyện cuối cùng phải từ bỏ.

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Chuyển Pháp Luân)

Những quan niệm của con người giống như gốc rễ của cái cây, trong khi các chấp trước là những nhánh cây

Em trai tôi bị chết đuối năm tôi 10 tuổi. Sự ra đi của cậu ấy đã để có tác động sâu sắc đến tôi. Sự bất định và vô thường của số phận khiến tôi bi quan về cuộc sống. Do vậy từ trẻ, tôi đã tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống và các phương pháp tu luyện.

Trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã xem nhẹ nhiều thứ trong cuộc sống này và không có quá nhiều chấp trước. Tuy nhiên, tình cảm là một chấp trước khó buông bỏ.

Một lần, tôi đã không vượt qua được khảo nghiệm về tình và cảm thấy nản lòng.

“Con đã tu luyện một vài năm nhưng vẫn không vượt qua khảo nghiệm về tình. Con phải làm gì đây? Có phải con là một người tu luyện kém cỏi không?” tôi thầm nói với Sư phụ trong tâm mình.

Sau khi chìm vào giấc ngủ, tôi mơ thấy mình bước trên thảm cỏ xanh trong một khu vườn. Bất thình lình, cơ thể tôi nhẹ bẫng như một chiếc lông và tôi bắt đầu chầm chậm bay lên. Khi đang bay, tôi cảm thấy một tầng vật chất vi quan, vốn là một phần của thứ tình bao bọc toàn thân tôi, đã giải thể. Tôi cảm thấy mình được bao phủ bởi một năng lượng ấm áp và thần thánh.

Những suy nghĩ con người đã lìa khỏi tôi. Tôi biết chúng vẫn còn tồn tại ở đâu, nhưng tôi không phải chạm tới chúng. Cuối cùng, tôi đã tới một nơi và tôi thấy một vị thần giống người phương Tây ở đó.

Tôi tỉnh giấc nhưng giấc mơ đó vẫn còn rõ ràng sinh động trong tâm trí tôi. Tôi biết rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi rằng tình là một thứ vật chất có thể loại bỏ thông qua tu luyện.

Tôi cảm thấy biết ơn Sư phụ vì sự tiết lộ của Ngài, điều này đã giúp tôi nhắc nhở bản thân mình liên tục nhìn vào trong để tìm các quan niệm con người.

Thông qua việc liên tục học Pháp, tôi hiểu ra rằng mỗi chấp trước là một thứ vật chất, và mỗi chấp trước đều gắn với một quan niệm con người. Việc loại bỏ các quan niệm con người là đặc biệt quan trọng với một người tu luyện. Các quan niệm con người giống như rễ của một cái cây, trong khi các chấp trước chỉ là những cành, nhánh phía trên.

Là một người điều phối và phóng viên phụ trách mục biểu diễn Thần Vận (Shen Yun) ở châu Âu của báo Đại Kỷ Nguyên (Epoch Times), tôi đã đi theo Thần Vận quanh châu Âu trong vòng một tháng vào năm 2009. Tôi có một lịch làm việc thất thường trong suốt chuyến đi. Lần đầu tiên trong đời, cơn ho của tôi dữ dội tới mức khiến tôi đau ngực và khó ngủ. Tôi biết rằng đó là can nhiễu của tà ác và đảm bảo duy trì việc luyện công và phát chính niệm hàng ngày. Điều tốt là những biểu hiện này đã biến mất khi tôi đi phỏng vấn.

Những khó chịu liên tục trên thân thể trở nên quá mức. Một tuần trước khi đến lúc gói ghém hành lý và trở về nhà, tôi tự hỏi bản thân liệu mình có nên rút ngắn chuyến đi và về nhà sớm để nghỉ ngơi hay không. Nhưng sau đó, tôi nghĩ rằng mình không thể gián đoạn việc đưa tin về Thần Vận và ảnh hưởng tới chất lượng của việc tường thuật, đặc biệt vì tôi là một trong những phóng viên có nhiều kinh nghiệm nhất.

Ở nhà, tôi nghĩ rằng cuối cùng mình có thể nghỉ ngơi một chút và phục hồi sức khỏe, và vợ tôi cũng đồng tình với điều này. Tuy nhiên, tôi lại nhận được một lá thư điện tử từ người điều phối Thần Vận ở Edinburh. Anh ấy hỏi tôi có thể giúp cho việc điều phối Thần Vận của họ hay không. Mặc dù tôi vẫn còn rất đau, tôi đã không ngại ngần đồng ý.

Khi tới Edinburgh, cơn đau của tôi lại tiếp tục, nhưng tôi không nói cho bất kỳ ai. Mọi triệu chứng đã biến mất trước khi Thần Vận tới Edinburgh. Tôi nhận ra rằng khi trải qua việc tiêu nghiệp, nếu mình không nghĩ rằng nó là bệnh thì có thể chấm dứt được can nhiễu.

Trong suốt những năm qua, tôi luôn tự nhắc bản thân không buông lơi học Pháp và luyện công. Học Pháp là việc mà học viên phải làm hàng ngày để tịnh hóa các tư tưởng của mình. Còn các bài công pháp cũng là một phần quan trọng trong tu luyện của chúng ta. Là một đệ tử Đại Pháp, chúng ta không thể xem nhẹ bất cứ việc gì trong tu luyện Đại Pháp bởi tâm an dật.

Loại bỏ tất cả quan niệm con người

Nhờ sự chăm nom và lòng từ bi vô hạn của Sư phụ, tôi đã có thể loại bỏ những quan niệm con người từng chút, từng chút một sau khi trải qua vô số khổ nạn và khảo nghiệm. Khi phát chính niệm, tôi có thể hoàn toàn tách mình khỏi những suy nghĩ về công việc hàng ngày. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng rằng quan niệm con người là có thể trừ bỏ.

Trong một giấc mơ, tôi đả tọa với một nhóm học viên ở một tầng thứ cao. Tôi nhận được một thông điệp nói rằng đã đến thời Pháp Chính Nhân Gian. Tôi nhìn thấy sấm chớp, mưa gió ở thế giới con người, sau khoảng 20 phút thì nó dừng lại. Một thông điệp khác là đã qua thời Pháp Chính Nhân Gian. Một vài học viên lo lắng về gia đình của họ và nhìn xuống thế giới con người. Tôi nhìn thấy từng người họ đã rơi xuống thế giới con người. Tôi kêu to lên rằng đừng nhìn xuống nữa và choàng tỉnh.

Tôi có thể nhớ lại rõ ràng cảnh tượng đó và hiểu ra rằng Sư phụ điểm hóa các đệ tử Đại Pháp không nên ôm giữ những quan niệm con người. Bởi vì nếu như vậy, họ sẽ bị lưu lại ở thế giới con người thay vì viên mãn. Trong khi đối mặt với các áp lực và khảo nghiệm liên tục, tôi có thể đột phá nó bằng cách nghĩ rằng đây có thể là ngày cuối cùng của Chính Pháp. Trong những tháng gần đây, khi luyện công vào buổi sáng, tôi có thể nhanh chóng nhập tĩnh. Các suy nghĩ hay cơ thể đều không tồn tại, chỉ còn lại tôi và sự tĩnh lặng.

Chính Pháp đang tiến nhanh về phía trước. Các khảo nghiệm và khổ nạn là cơ hội để đề cao. Tôi cảm thấy rằng mình vẫn chưa học Pháp đủ bởi những quan niệm con người của tôi đôi lúc vẫn còn xuất ra.

Tôi hy vọng mình có thể đạt được kỳ vọng của Sư phụ. Tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành sứ mệnh và nhiệm vụ của một đệ tử Đại Pháp thời kì Chính Pháp.

Tạ ơn Sư phụ!

Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được đọc tại Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 2015 ở Anh Quốc)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/12/去除人的观念-找回真正的自己-315531.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/9/16/152550.html

Đăng ngày 08-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share