Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Mỹ
[MINH HUỆ 23-11-2017] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện về hành trình tu luyện của bản thân và cảm ơn sự từ bi cứu độ của Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.
Bắt đầu tu luyện
Tôi đã may mắn được học Pháp Luân Đại Pháp ở bên ngoài Trung Quốc, và bỏ hút thuốc cùng với rượu bia không lâu sau khi học. Sư phụ đã tịnh hoá thân thể tôi. Đại Pháp đã ban cho tôi năng lượng và trí tuệ, khiến tôi đạt được hạng xuất sắc và hoàn tất bằng Thạc Sĩ và Tiến Sĩ chỉ trong 4 năm. Tôi cũng xuất bản 2 chuyên khảo và nhiều luận án.
Tôi học Pháp và luyện công hàng ngày với các học viên khác. Chúng tôi mua thiết bị âm thanh và biến ký túc xá thành nơi học Pháp. Không có gì có thể khiến chúng tôi bỏ lỡ học Pháp hàng ngày, kể cả các kỳ thi.
Sau khi tốt nghiệp, tôi đã đi làm nghiên cứu tiến sĩ và tiếp tục sống trong ký túc xá sinh viên quốc tế trong khuôn viên trường. Chúng tôi luyện các bài công pháp theo nhóm và học Pháp mỗi ngày. Chúng tôi cũng đi ra ngoài công viên để luyện công và hướng dẫn động tác. Các học viên mới tham gia cùng chúng tôi hàng tuần.
Vào một lần trong khi chúng tôi đang hướng dẫn các bài công pháp trong một hiệu sách, một người trông thấy và nói: “Các bạn trông có vẻ khác với những người khác. Bạn phát ra ánh sáng mạnh mẽ từ cơ thể mình.”
Một lần khác, một cô gái trẻ cũng học Pháp Luân Đại Pháp ngồi đối diện tôi trong công viên nói: “Trong lòng bàn tay của anh có một Pháp Luân đang xoay.”
Đôi khi có nhiều học viên mới đến nỗi chúng tôi buộc phải hướng dẫn các bài công pháp trên một bục cao để tất cả họ có thể nhìn thấy tư thế động tác. Thậm chí ngay cả các tờ báo và đài truyền hình địa phương cũng đến để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sư phụ từng giảng:
“Đại Pháp hồng truyền, người nghe thấy sẽ tìm, người đắc được sẽ thích, người tu tăng lên hàng ngày, nay không đếm xiết.” (Bái Sư, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Trở thành một người tốt
Sư phụ giảng các học viên nên làm người tốt trong mọi hoàn cảnh. Trong giao tiếp hàng ngày của tôi với mọi người, tôi luôn cố gắng tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.
Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi đã xin nghỉ phép để tham gia cuộc thỉnh nguyện bên ngoài toà nhà Quốc hội Hoa Kỳ.
Lúc đó tôi chỉ vừa mới tốt nghiệp và bắt đầu làm việc trong một phòng thí nghiệm. Hai tuần sau khi tôi xin nghỉ phép, giám đốc đã tăng lương cho tôi, và tôi đã nhận được học vị sau tiến sĩ khi trở lại trường.
Tôi có nhiều cấp trên, họ đều biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và rất tạo điều kiện khi tôi xin nghỉ phép để dự Pháp hội, các sự kiện Đại Pháp và hạng mục Shen Yun.
Để tiếp tục được các cấp trên ủng hộ, tôi cần phải triển hiện vẻ đẹp của một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều bạn bè nói rằng tôi khác nhiều so với những người Trung Quốc khác. Trong một lần hội trường, một người bạn cùng lớp nói với mọi người rằng: “Tôi sẽ là người đầu tiên không đồng ý nếu ai đó nói những điều xấu về Pháp Luân Đại Pháp. Người này là học viên Pháp Luân Đại Pháp, và không ai trong số các bạn có thể sánh được với anh ấy.”
Mặc dù nhiều năm qua tôi đã tham gia vào nhiều sự kiện và hoạt động Đại Pháp, nhưng các cấp trên chưa bao giờ phải lo lắng về chất lượng công việc của tôi. Pháp lý của Đại Pháp dạy tôi luôn nghĩ cho người khác trước. Trước khi giao công việc cho ai, tôi luôn luôn cân nhắc xem liệu người đó có thể xử lý được công việc đó không, và tôi nhận về mình phần công việc nặng nhất. Đại Pháp cấp cho tôi trí huệ siêu thường, điều này được chứng minh thông qua sự hiệu quả và sáng tạo của tôi trong công việc. Tôi thường được chọn là nhân viên gương mẫu, người có nhiều đóng góp và sáng tạo đổi mới trong công ty.
Trong hơn 20 năm tu luyện, tôi học được rằng thậm chí khi chúng ta chỉ đóng góp một chút, Sư phụ cũng tưởng thưởng cho chúng ta rất nhiều. Tôi được tăng lương rất nhiều, nhận được nhiều học bổng và tiền thưởng trong học tập và công việc. Đó không chỉ là sự khích lệ từ Sư phụ, mà cũng là tài nguyên Đại Pháp để sử dụng trong việc giảng chân tướng.
Hạnh phúc trong tu luyện Đại Pháp
Pháp Luân Đại Pháp không chỉ tịnh hóa tâm hồn và thân thể mà còn giảm chi phí y tế nói chung.
Lấy bản thân tôi làm ví dụ. Tôi đã tu luyện Đại Pháp hơn 20 năm nhưng chưa bao giờ xin nghỉ ốm. Theo thống kê từ Bộ Lao động Mỹ, trung bình một người ở Mỹ xin nghỉ phép 7 đến 8 ngày trong năm 2015, trong đó trung bình có 4 ngày nghỉ ốm, chưa kể 1,3 ngày nghỉ để chăm sóc người nhà bị ốm.
Nếu một triệu người có thể giảm bình quân 4 ngày nghỉ ốm bởi vì họ tập luyện Pháp Luân Công, thì sẽ mang lại biết bao nhiêu giá trị cho nền kinh tế? Nói chung các học viên Pháp Luân Công đều khoẻ mạnh, tràn đầy năng lượng và tài năng. Một triệu người tu luyện mang lại bao nhiêu giá trị cho xã hội?
Chi phí phòng bệnh và điều trị tăng đều đang trở thành một gánh nặng ngày càng lớn cho mọi quốc gia. Theo Ủy ban Sức khỏe và Dịch vụ con người của Mỹ, chỉ riêng trong năm 2015 chi phí y tế đã tăng 5,8%, đạt mức 3.200 tỷ USD, chiếm 17,8% tổng GNP của Mỹ, bình quân 9.990 USD/người.
Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, khi bị bệnh tôi cũng phải đi điều trị và thậm chí nằm viện 2 tháng vì bệnh lao và viêm màng phổi. Từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ngoại trừ việc làm trắng răng một năm một lần, tôi không cần đi bác sĩ để kiểm tra, điều trị, tiêm thuốc hay nhập viện.
Nếu một triệu người ở Mỹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mỗi người sẽ tiết kiệm tới 9000 USD cho điều trị y tế mỗi năm, và tổng cộng 900 triệu USD cho quốc gia! Đây là một khoảng phúc lợi lớn cho bất cứ xã hội nào!
Thực tế chứng minh rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp “Đối với xã hội nào cũng chỉ có trăm phần lợi mà không có một phần hại nào hết.” (Tinh Tấn Yếu Chỉ 2).
Sư phụ giảng:
“Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia.” (Luận Ngữ)
Đại Pháp mang lại vinh diệu lớn cho đất nước và khu vực có người tu luyện Đại Pháp. Hạnh phúc và thực sự quá sự may mắn khi được tu luyện Đại Pháp.
Quảng bá Shen Yun ở nơi làm việc
Với trí huệ mà Đại Pháp cấp cho, tôi giới thiệu Đại Pháp, giảng chân tướng về cuộc bức hại và quảng bá Shen Yun với các đồng nghiệp. Nhiều đồng nghiệp của tôi đồng ý rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và chỉ trích cuộc bức hại. Nhiều người học các bài động tác của Pháp Luân Đại Pháp trong khi nhiều người bắt đầu tu luyện.
Có nhiều lần công ty tôi yêu cầu mỗi nhân viên viết bài giới thiệu ngắn về bản thân để đưa vào video tổng hợp để trình chiếu tại cuộc họp thường niên.
Tôi luôn viết: “Sở thích: thiền, tình nguyện. Chia sẻ: phương pháp thiền đặc biệt giúp tôi khoẻ mạnh và nhiều năm không hề bị bệnh”
Kết quả lả nhiều người đến tìm hiểu về phương pháp thiền đặc biệt này. Từ đó tôi nhận ra rằng nhiều đồng nghiệp của tôi vẫn còn bị lừa dối về Pháp Luân Đại Pháp bởi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ), vì vậy tôi giảng rõ sư thật trong bầu không khí thân thiện giúp họ dễ tiếp thu chân tướng hơn. Khi các đồng nghiệp người phương Tây hỏi tôi về các công việc tình nguyện, tôi giới thiệu họ về Shen Yun.
Tôi đã sử dụng tất cả các cơ hội có thể để quảng bá Shen Yun trong công ty trong nhiều năm qua, thông qua các tờ tin tức như bảng thông báo bữa trưa, trang web nội bộ trong công ty và các thư tin tức điện tử.
Bảng thông báo bữa trưa được đặt dọc theo lối đi đến nhà ăn, nên chúng tôi thiết lập bảng thông tin, video, và tờ rơi về Shen Yun trên bàn của công ty. Công ty có 7 đến 8 nhà ăn và chúng tôi quảng bá Shen Yun trong một hoặc hai ngày ở mỗi nhà ăn. Kết quả là nhiều cấp trên và nhân viên đã biết về Shen Yun.
Vì công ty tôi cũng cho phép nhân viên tạo các trang cá nhân trong mạng nội bộ của công ty, nên trên trang cá nhân của mình, tôi giới thiệu các thông tin về các buổi biểu diễn, các bức ảnh và vé hàng năm của Shen Yun ở địa phương. Tôi cũng đề nghị các quản trị viên của các tin tức điện tử gắn đường liên kết giới thiệu Thần Vận trong cột quảng cáo, đường liên kết này cho phép người sử dụng truy cập trực tiếp đến trang cá nhân của tôi. Do đó, nhiều đồng nghiệp của tôi đã xem trang cá nhân của tôi và thậm chí liên lạc với tôi để mua vé. Tổng giám đốc và một số nhân viên quản lý của công ty cũng đã xem Shen Yun.
Loại bỏ tâm oán hận, buông bỏ tự ngã và hợp tác với người khác
Vào tháng 10 năm 2010, công ty gửi tôi tham gia hội nghị tâm thần quốc tế tổ chức ở Trung Quốc, do đó tôi cũng nhân cơ hội này để thăm họ hàng ở đó. Vào năm 2013, tôi lại về Trung Quốc khi mẹ tôi qua đời.
Tôi thực sự không nhận ra ảnh hưởng của hai chuyến này đến tu luyện cá nhân của tôi và tới môi trường tu luyện ở địa phương. Tôi cảm thấy rằng tôi sẽ an toàn ở Trung Quốc miễn là tôi có lòng tin vào Sư phụ. Thực tế tôi đã trở về an toàn và thậm chí cảm thấy thoải mái với chính niệm mạnh của bản thân.
Trong các bài giảng trước đây, Sư phụ đã từng khuyên các học viên ở nước ngoài không nên trở về Trung Quốc. Tôi đã không nghe lời Sư phụ và hiện tại tôi rất hối hận.
Mặc dù tôi rất kín tiếng khi ở Trung Quốc và liên tục phát chính niệm, cố gắng phủ định ảnh hưởng của văn hoá Đảng, tôi vẫn không biết rằng hai chuyến đi đó đã ảnh hưởng đến tu luyện của tôi như thế nào. Tôi chỉ có thể tiếp tục học Pháp và tu luyện tinh tấn để tịnh hoá bản thân.
Trong khi điều phối và hợp tác với các đồng tu khác, tôi biết rằng mâu thuẫn sẽ xảy ra nhưng tôi không sử dụng thái độ của một đệ tử Đại Pháp để đối diện với mâu thuẫn. Tôi thường sử dụng Pháp để nhận xét người khác và không hướng nội tìm. Khi tôi thấy được sự thụ động của nhiều đồng tu tôi thực sự đã tức giận họ. Khi một đồng tu đối xử không công bằng và bất công với tôi, tôi đã rất buồn mặc dù bên ngoài rất trầm tĩnh. Khi tôi bị đồng tu nghi ngờ và không hợp tác, tôi cảm thấy rằng tôi bị đối xử bất công.
Khi tôi tham gia các hạng mục Đại Pháp tôi tự nhủ bản thân phải loại bỏ vị tư và hợp tác với mọi người. Tuy nhiên, tôi cảm thấy rất khó làm được được điều này. Thỉnh thoảng các đồng tu đến hỏi tôi và tâm hoan hỷ của tôi nổi lên, cảm thấy rằng mình biết nhiều vì mình rất từng trải. Vì vậy, tôi lấn át trong việc định hướng, lên kế hoạch, và làm theo ý muốn của cá nhân khi tôi không đồng ý với người điều phối.
Sư phụ giảng
“…Vậy là tính từ nay trở đi, tôi bảo với mọi người, những người phụ trách của các hạng mục chủ yếu, người phụ trách đứng đầu ấy, họ chính là đại biểu cho hạng mục ấy. Kể cả những người phụ trách đứng hàng đầu trong Phật Học Hội, họ chính là đại biểu của việc ấy. Đối với những gì họ làm, đối với những việc mà họ yêu cầu, đối với những việc mà họ làm quyết định, chư vị hãy chấp hành vô điều kiện, là từ nay trở đi.” (Tinh tấn hơn nữa)
Từ đó, tôi đã nghe theo lời Sư phụ và hợp tác với mọi người để làm theo được yêu cầu của Sư phụ.
Sư phụ cũng giảng.:
“Thật ra chủ kiến của cá nhân nào cũng không thể trọn vẹn, cách nghĩ của cá nhân nào cũng đều không thể là cao minh nhất. Về những việc then chốt là chỉ cần chúng ta có người đề xuất vấn đề, có người giải quyết vấn đề, hoặc là chúng ta có người kiến nghị rất hợp lý, xuất phát điểm của họ là tốt, việc làm nhìn chung là tốt, thì chúng ta nên phối hợp một cách tích cực.” (Tinh tấn hơn nữa)
Khi tôi nhận thức Pháp sâu hơn tôi dần dần xem nhẹ tự ngã của bản thân và loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực. Cho dù tôi được giao việc gì, từ dán tờ rơi, bán vé hay gửi số liệu thống kê, tôi đều nỗ lực hết sức cho dù công việc là tầm thường đến đâu.
Tôi đến địa điểm sớm để chuẩn bị quầy bán vé và phát chính niệm để trợ giúp các học viên khác và gia tăng sức mạnh quảng bá. Tôi cũng làm mọi việc theo sự sắp xếp từ người điều phối.
Với tâm thái thuần tịnh và cảm nhận việc cứu người khẩn cấp, tôi cảm thấy rất thoải mái và hoàn thành các công việc Đại Pháp cũng dễ dàng hơn. Khi bất cứ học viên nào gặp khó khăn trong công việc tôi đều cố gắng giúp đỡ họ. Nếu mâu thuẫn tăng lên tôi sẽ lùi một bước và giúp đỡ những người khác.
Hướng nội
Thỉnh thoảng tôi cảm thấy đau khớp, tổn thương da, đau nửa đầu và mụn nhọt. Đau khớp và tổn thương da khiến tôi không cử động được. Tôi cứ định ăn gì đó là đau đầu thậm chí chỉ chạm nhẹ tay cũng đau. Một vùng da lớn xung quanh thắt lưng bị thương tổn, làm tôi ngứa ngáy khó chịu.
Khi tôi hướng nội tìm, tôi nhận ra rằng chúng được tạo ra bởi các chấp trước và nghiệp lực của tôi. Thái độ trong tu luyện của tôi dần buông lơi, và tôi lộ ra nhiều chấp trước như muốn ngủ nhiều, tâm hiển thị, danh, dục vọng và lợi ích cá nhân.
Sư phụ giảng:
“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.” (Chuyển Pháp Luân)
Nhiều tâm chấp trước dễ buông bỏ trong khi nhiều tâm khác là không dễ để loại bỏ mặc dù đã ý thức được chúng trong thời gian dài.
Trong vài năm gần đây, tôi nhận ra sự khẩn cấp cần phải hướng nội tìm và loại bỏ các vật chất chấp trước cuối cùng. Tôi tận dụng thời gian di chuyển khi đi làm để ghi nhớ Pháp và phát chính niệm để loại bỏ các nhân tố, suy nghĩ xấu và nghiệp lực. Tôi suy nghĩ ít hơn về các sai lầm của các đồng tu và trở nên sẵn sàng hơn để làm việc với họ và cùng nhau đề cao.
Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ từ bi, vì tôi quá may mắn để trở thành đệ tử Đại Pháp nên tôi sẽ làm ba việc tốt và sẽ tinh tấn hơn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/23/回顾修炼点滴-颂师救度之恩-351760.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/28/167744.html
Đăng ngày: 20-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.