Bài viết của một học viên ở Tề Tề Cáp Nhĩ, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 1-3-2017] Một công việc tạm thời hóa ra lại là một cơ hội tu luyện tuyệt vời. Trong ba tuần làm việc, tôi đã giữ vững tâm tính của mình và nói với ông chủ tất cả về Đại Pháp. [Dưới] Đây là câu chuyện của tôi.

Ông chủ có thể khẳng định tôi là một học viên Đại Pháp

Thông qua một đơn vị môi giới việc làm, tôi tìm được công việc nấu nướng và dọn dẹp bán thời gian cho ông chủ của một công ty xây dựng. Ông ấy là người gốc miền Nam, và ở Tề Tề Cáp Nhĩ vì có một dự án xây dựng ở đây.

Lúc đó là ngay trước Tết Nguyên đán và tất cả người lao động đã nghỉ lễ. Ông ấy lưu lại để lo liệu một số công việc kinh doanh và cần có người giúp dọn dẹp nơi làm việc và nấu ăn hai bữa một ngày cho ông.

Trong buổi phỏng vấn, tôi hỏi ông ấy về yêu cầu công việc.

Ông nói: “Điều quan trọng nhất là hàng ngày đánh rửa bộ ấm trà sạch sẽ. Mọi việc khác thì tùy vào cô. Tôi sẽ đưa tiền để cô mua nhu yếu phẩm nhưng đừng hỏi tôi cần mua những gì hay tôi muốn ăn món gì. Tôi không quan tâm. Cô cũng ăn cùng luôn đi.”

Tôi nhận lời và bắt đầu làm việc. Một ngày trong khi dọn dẹp, chúng tôi nói chuyện với nhau một chút. Ông ấy hỏi chồng tôi làm nghề gì và tôi trả lời rằng mình đã ly hôn. Ông ấy tò mò và hỏi thêm một vài câu hỏi.

Tôi trả lời những câu hỏi của ông và sau đó lịch sự nhắc nhở ông rằng những chuyện riêng tư của mình không có chút quan hệ gì đến công việc. Ông ấy dừng lại và không nói gì nữa.

Sáng hôm sau, trong khi đang lau dọn bàn, ông khiến tôi ngạc nhiên khi hỏi tôi xem có biết Sư phụ là ai không.

Tôi nghĩ: “Sao ông ấy biết được mình là một học viên nhỉ?”

Tôi trả lời có, và hỏi tại sao ông muốn biết.

Ông nói: “Hôm qua cô nói với tôi rằng cô có tín ngưỡng của mình. Qua quan sát, tôi thấy cô không giống với người của bất cứ tôn giáo nào khác. Tôi có thể nói rằng cô là một người rất thông thái. Tôi đã gặp nhiều hạng người, cả những học viên Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy tôi kết luận rằng cô cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp.“

Tôi hỏi có phải ông ấy có họ hàng là học viên không, nhưng ông nói mình biết một số học viên khi ở trong tù.

Tôi ngạc nhiên: “Tại sao ông lại phải vào tù? Ông bị kết án vì tội gì?”

Ông ấy không nói gì. Cuộc nói chuyện của chúng tôi kết thúc trong im lặng.

Chuyên tâm làm việc và giữ khoảng cách với ông chủ

Ông chủ luôn yêu cầu tôi dùng bữa cùng ông sau khi chuẩn bị xong đồ ăn. Tôi có thể nói rằng ông ấy thích tôi. Tôi [luôn] giữ tiêu chuẩn của Pháp trong tâm và mỗi lần đều từ chối lời mời của ông. Là một người đàn ông và phụ nữ độc thân, chúng tôi cần giữ khoảng cách. Ông ấy là ông chủ và tôi không muốn ăn cùng ông ấy.

Thường thì tôi dọn dẹp và chuẩn bị bữa trưa trong hai giờ đồng hồ; sau đó, tôi về nhà nấu bữa trưa cho mình trước khi quay lại vào buổi chiều. Nếu không có thời gian về nhà, tôi sẽ bỏ bữa trưa. Tôi chỉ ăn ở nhà bếp của ông ấy một hoặc hai lần gì đó.

Ông chủ của tôi rất thông minh và có đầu óc kinh doanh. Ông không quá cầu kỳ về đồ ăn hay [yêu cầu phải] dọn dẹp nơi làm việc phải sạch như thế nào. Thường thì ông ấy chỉ ngồi trên ghế đi-văng và nhìn chằm chằm vào máy vi tính hay điện thoại di dộng, nhưng thỉnh thoảng ông quan sát tôi làm việc từ chỗ ngồi của mình. Mỗi ngày một lần, tôi dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ nơi làm việc, dù vậy [nhưng] tôi biết ông ấy không quan tâm đến điều đó.

Khảo nghiệm

Một ngày, tôi mất chìa khóa chỗ làm việc và ngay sau khi nhận ra điều đó, tôi đã nói với ông ấy. Tôi đề nghị thay ổ khóa nhưng ông ấy bảo không cần thiết. Tôi đã hỏi một vài nơi để thay ổ khóa và được báo giá 150 nhân dân tệ. Với tôi, nó không phải số tiền nhỏ, nhưng tôi biết đó là việc đúng đắn phải làm, vì vậy tôi đã thay ổ khóa. Nhưng tôi không cầm chìa khóa.

Ngày thứ hai khi quay lại, tôi gõ cửa. Ông ấy mở cửa khi chỉ đang mặc đồ lót và bắt đầu nói chuyện với tôi.

Tôi không nhìn ông ấy và nói: “Ông vui lòng mặc đồ vào trước đi.”

Ngày hôm sau, sự việc tương tự lại xảy ra. Vì vậy, tôi lại yêu cầu được cầm một chiếc chìa khóa.

Tôi đã bị kết án sáu năm tù giam, phải chịu đựng tra tấn tàn bạo và tất cả các hình thức ngược đãi. Tôi tự nhủ rằng sẽ không để mình có bất cứ thiếu sót nào trong tu luyện hay bất cứ chấp trước khiến mình phải trở lại nhà tù. Ngay lập tức, tôi nhìn thấu kế hoạch của tà ác là sử dụng người đàn ông thành công, hấp dẫn này để kéo tôi xuống.

Những ngày sau đó, trên đường đi làm, tôi tự nhủ rằng mình cần buông bỏ tất cả những tư tưởng xấu này, trong khi giữ một thái độ thân thiện, ngay chính [với ông chủ]. Tôi phát chính niệm để loại bỏ sắc dục và can nhiễu khác. Dần dần, tư tưởng của tôi trở nên càng ngày càng chính và trường không gian càng ngày càng trong sáng. Tôi từ chối khi ông ấy bảo tôi đi mua sắm cùng ông.

Được ông chủ tin tưởng và giảng chân tướng

Chẳng bao lâu, ông ấy mở lòng với tôi. Ông kể cho tôi nghe về chuyện ông bắt đầu kinh doanh xây dựng như thế nào và về nhiều khó khăn mà ông đã vượt qua. Ông nói trước đây đã cùng anh trai làm kinh doanh, nhưng họ bị thua lỗ và dẫn đến phá sản. Ông đã đi tù thay cho anh trai và đó là nơi ông gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Ông nhận xét: “Các học viên [Pháp Luân Công] là những người tốt, nhưng khi các bạn đối đãi với việc gì đó quá đi thì nó không còn tốt nữa. Các bạn cần thông minh để bảo vệ chính mình.”

Ông cố gắng dạy tôi cách để bảo vệ bản thân.

Tôi nói cho ông Đại Pháp thực sự là gì và bảo rằng một người cần “nhận ân một giọt, báo ân một dòng.” Tôi đã nhận được rất nhiều lợi ích từ môn tu luyện này vì vậy tôi có trách nhiệm phải duy hộ Đại Pháp. Sự kiên định của các học viên là con đường bảo vệ lương tâm, đức tin và chân lý.

Tôi nói với ông về sức ảnh hưởng to lớn của chương trình biểu diễn Shen Yun (Thần Vận) trên toàn thế giới và giúp ông làm Tam thoái. Tôi tặng ông ấy các đĩa DVD Shen Yun và Cửu Bình.

Hoàn thành công việc

Đầu tiên ông ấy bảo sẽ cần tôi giúp trong một hoặc hai tháng, nhưng ông ấy đã hoàn thành công việc trong ba tuần. Vì hoàn thành công việc sớm, ông đã lên đường trở về nhà, cho nên ông có thể ở cùng gia đình của mình trong dịp Tết Nguyên đán.

Ông bảo tôi rằng: “Tôi đã từng gạt bỏ bất cứ ai dám cản đường mình. Với tiền, cô có thể làm được rất nhiều thứ, vì vậy tôi chỉ cần nhìn thôi cũng có thể biết được anh ta hay cô ta là hạng người nào. Cô là một trong những người thật thà nhất mà tôi đã từng gặp. Cô là người hòa ái và thông minh.”

Ông cũng nói: “Cô dọn dẹp rất sạch sẽ và nấu ăn rất ngon. Tôi hoàn toàn tin tưởng tất cả mọi thứ cô muốn làm ở chỗ của tôi.”

Tôi nói với ông rằng: “Thật không dễ để làm việc cho ông. Tôi cố gắng để nấu nhiều món và không lấy một xu tiền mua tạp phẩm mà ông đưa tôi. Nếu tôi làm hỏng cái gì đó mà khiến nó không sử dụng được, tôi sẽ thay nó bằng tiền của mình. Tôi làm vậy bởi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tâm nguyện duy nhất của tôi đó là ông sẽ ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’. Một ngày nào đó, tôi hy vọng sẽ gặp ông trên thiên quốc.“

Ông ấy cúi xuống và tôi thấy ông lau khóe mắt.

Ông nói: “Khi tôi trở lại sau dịp nghỉ Tết, sao cô không vào công ty tôi làm nhỉ?” Ông hỏi tôi xem có kỹ năng gì không, chẳng hạn như kế toán.

Tôi nói: “Tôi không có. Nhưng chúng ta thử xem xem.”

Ngày làm việc cuối cùng, ông bảo tôi lấy hoa quả trong tủ lạnh [mang về]. [Nhưng] tôi đã không làm vậy.

Ông hỏi tôi số điện thoại và nói rằng sẽ thuê tôi khi trở lại sau kỳ nghỉ. Tôi biết ông ấy phải thực sự tin tưởng tôi khi muốn thuê tôi làm việc trở lại. Mọi người luôn cảm thấy an toàn và yên tâm khi ở cạnh các học viên Đại Pháp.

Tôi đưa ông số điện thoại tạm từ một thẻ điện thoại, nhưng sau đó tôi đã thay số khác. Tôi nghĩ mình làm việc cho ông cũng là duyên tiền định, nhưng công việc ở đó đã hoàn thành và tôi không cần quay lại nữa.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã khổ công cứu độ con. Cảm ơn các bạn đồng tu. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/1/343420.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/21/162568.html

Đăng ngày 23-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share