Bài viết của một học viên tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-12-2013] Vài năm trước, tôi đến thăm một ngôi làng ở thành phố Lang Phường, tỉnh Hà Bắc. Khi đi ngang qua một nhóm người đang đứng tán gẫu ở một cửa hàng sửa chữa xe đạp bên cạnh đường, tôi bước tới và nói chuyện với họ về Đại Pháp và cuộc bức hại. Một người đàn ông lớn tuổi trông có vẻ tốt bụng, tử tế. Khi nghe tôi nói, ông ấy liên tục gật đầu đồng ý.

Một người bảo vệ của thôn đã theo dõi khi tôi nói chuyện và đã đi báo cho cảnh sát địa phương. Các nhân viên cảnh sát đã đến bắt và đưa tôi về trụ sở ủy ban thôn, tại đây họ đã nhốt tôi vào trong một nhà để xe và thẩm vấn tôi.

Người đàn ông tốt bụng đó đã đợi một lúc nhưng không thấy điều gì xảy ra. Ông ấy đã quyết định đi vào trong trụ sở ủy ban thôn để tìm hiểu. Khi đi vào trong nhà ông ấy không nhìn thấy ai ở trong phòng. Khi bước ra sân quan sát, ông ấy đã phát hiện ra là họ đang thẩm vấn tôi ở trong nhà để xe.

Người đàn ông tốt bụng cắt ngang cuộc thẩm vấn giả tạo trong garage xe

Người đàn ông này đã vào nhà để xe và nói chuyện với các nhân viên cảnh sát, lực lượng bảo vệ công lý: “Các ông đang làm cái gì thế này? Các ông định tiến hành một phiên tòa chiếu lệ đấy à? Các ông đang phạm tội! Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều là những người tốt! Ông ấy nói chuyện như thế có phiền gì đến ai không? Các ông không thể cứ mãi đi và bắt dân lành như thế này được. Có rất nhiều người tu luyện Pháp Luân Công, họ tu luyện ở khắp nơi trên thế giới. Tại sao các ông không đi ra nước ngoài và bắt hết họ đi?” Cử chỉ và lời nói của ông ấy đầy chính trực, chấn nhiếp được những người hành ác.

Những lời chính khí của ông đã khiến những nhân viên cảnh sát giật mình. Người đàn ông quay sang nói với tôi: “Ông bạn, chúng ta đi thôi. Để xem ai dám ra ngăn không cho chúng ta đi!” Tôi nói: “Xe đạp của tôi để ở ngoài kia.” Ông ấy nói: “Ông ra lấy và đi thôi!” Tôi ra lấy xe đạp và rời đi. Các nhân viên cảnh sát đã kinh ngạc trước sự cương trực của người đàn ông và không dám nói câu gì cả.

Được Đại Pháp cứu sống

Một hôm, tôi đến nhà người đàn ông đó. Vợ ông ấy nói với tôi: “Liệu các học viên Pháp Luân Đại Pháp có thể chữa bệnh được không? Chồng tôi đã không ăn uống được gì vài ngày hôm nay rồi, lại còn nói những câu hồ đồ. Chúng tôi đã đến bệnh viện nhưng các bác sĩ nói bệnh của chồng tôi không chữa được và để chúng tôi về nhà. Các học viên Đại Pháp có chữa bệnh được không?” Tôi nói: “Chúng tôi không chữa bệnh, nhưng nếu anh chị thực sự tin và niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và cầu xin Sư phụ tôi giúp đỡ thì mọi việc tốt lành sẽ đến với gia đình anh chị.” Người đàn ông đã nghe thấy tôi nói và ông ấy ngay lập tức đã nói: “Vậy là tôi được cứu rồi!”

Từ hôm đó, hàng ngày ông ấy đều chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Mỗi ngày tôi đều đến thăm ông. Ngày đầu tiên, không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai ông ấy đã có thể ăn được một chút. Sang đến ngày thứ ba, ông ấy đã có thể ra khỏi giường. Da dẻ của ông ấy như được cải thiện hàng ngày. Đầu tiên, nửa người và mặt ông ấy đã bị liệt và không thể cử động được chân tay và chỉ có thể mở được một mắt. Những triệu chứng này nay đã hoàn toàn biến mất. Ông ấy không những đã có thể ra được khỏi giường và đi bộ lòng vòng mà thậm chí còn ăn khỏe hơn cả tôi!

Ông ấy rất vui và biết rằng chính Đại Pháp đã cứu ông ấy, Sư phụ đã cứu ông ấy. Tôi nói với ông: “Ông đã đắc phúc báo bởi đã giúp đỡ một đệ tử Đại Pháp lúc hoạn nạn.”

Khi chứng kiến sức mạnh thần kỳ của Đại Pháp, cả vợ và con người đàn ông này đã minh bạch và tin tưởng rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Gia đình ông nói với tôi, một lần đi xem bói, thầy bói nói năm nay ông ấy có hạn lớn và con cái ông ấy sẽ phải mặc áo tang. Nay ông ấy đã gặp may mắn và vận hạn đó đã được hóa giải bởi lòng tốt và hành động chính nghĩa đó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/13/正义大伯得福报-283935.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/13/144330.html

Đăng ngày 30-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share