Bài viết của Trương Vận, phóng viên báo Minh Huệ
[MINH HUỆ 7-12-2013] Tháp CN (Tháp Quốc Gia Canada) là một địa điểm du lịch chính ở Toronto, nơi tiếp đón một lượng lớn du khách Trung Quốc quanh năm. Mỗi ngày, các học viên Pháp Luân Công đều tình nguyện đến đó để giúp các du khách nâng cao nhận thức về môn tu luyện này cũng như về cuộc đàn áp trong suốt thập kỷ qua.
Trong quá khứ, rất nhiều du khách Trung Quốc thăm quan địa điểm này từ chối nhận các tài liệu về Pháp Luân Công vì sợ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tuy nhiên, cùng với những nỗ lực không ngừng của các tình nguyện viên Pháp Luân Công ở cả trong và ngoài Trung Quốc, ngày càng có nhiều người Trung Quốc bắt đầu đặt câu hỏi về cuộc đàn áp. Kể từ đó, họ trở nên sẵn sàng, và đôi khi còn háo hức, chấp nhận các tài liệu thông tin. Nhiều người đã tham gia vào phong trào thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Các tình nguyện viên tại địa điểm du lịch này đã chứng kiến nhiều quan chức ĐCSTQ hoàn toàn thay đổi thái độ của họ ngay khi họ biết được sự thật về Pháp Luân Công. So với khi mới đến, biểu hiện của các quan chức sau khi ra khỏi toà tháp là đặc biệt khác. Ngay cả các quan chức tham nhũng của ĐCSTQ cũng đang cân nhắc lại những lựa chọn của họ và thoái xuất khỏi Đảng.
Dưới đây chỉ là một vài câu chuyện được chia sẻ bởi các tình nguyện viên, những người thường xuyên có mặt tại Toà tháp CN để giúp đỡ cho đồng bào của họ.
Toà tháp CN ở Toronto thu hút hai triệu lượt khách du lịch mỗi năm, nhiều người trong số họ đến từ Trung Quốc.
Các học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng về Pháp Luân Công và dạy các bài công pháp của Pháp Luân Công bên dưới toà tháp CN mỗi ngày không quản nắng mưa.
Các quan chức ĐCSTQ nhanh chóng thay đổi thái độ của họ
Bà Chu Truyền Anh đã chia sẻ một câu chuyện gần đây về phản ứng của một nhóm quan chức ĐCSTQ ngay khi họ biết được chân tướng của cuộc đàn áp. Bà nói: “Ngay cả khi tôi chỉ có thể giúp được một người, nó cũng thật đáng giá.”
Một ngày nọ, có một nhóm du khách người Trung Quốc xuống xe tại điểm du lịch. Bà Chu đã chào đón họ bằng tiếng Trung Quốc: “Chào mừng các bạn đến Canada!” Lúc đầu nhóm du khách cố gắng tránh bà, nhưng bà đã nói chuyện với họ một cách thân thiện cho đến khi bà thu hút được sự chú ý của họ.
Bà nói: “Nếu các bạn làm việc trong ngành công an, xin hãy dừng cuộc đàn áp Pháp Luân Công lại. Giang Trạch Dân đã bị kiện ở nhiều quốc gia vì những tội ác chống lại người dân vô tội. Các bạn cũng gặp nguy hiểm nếu các bạn không chấm dứt đàn áp Pháp Luân Công.”
Cả nhóm bắt đầu lắng nghe một cách chăm chú. Bà Chu tiếp tục: “Các bạn nên dùng tên thật của mình để thoái xuất khỏi ĐCSTQ và giúp phơi bày cuộc đàn áp. Địa vị của Bạc Hy Lai rất cao. Ông ta là một người giàu có và có người chống lưng cho ông ta. Không ai có thể làm gì ông ta, nhưng Thần có thể trừng phạt ông ta. Ông ta đã tham gia vào tội ác mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống, và có một nhà máy sản xuất thi thể người ở Đại Liên. Các bạn có thể không biết về tất cả những điều khủng khiếp mà ông ta đã làm, nhưng các bạn biết kết cục của ông ta. Tài liệu này có thể trả lời rất nhiều câu hỏi của các bạn. Hãy cầm lấy một bản.”
Một người đàn ông đã chụp lấy cuốn sách nhỏ từ tay bà Chu và nói: “Tất những thứ này là bịa đặt.” Sau đó, ông ta bỏ cuốn sách nhỏ vào trong túi của mình. Sau đó, nhóm du khách rời đi và tiếp tục chuyến thăm quan toà tháp.
Sau khi nhóm du khách quay trở lại từ chuyến thăm quan, thái độ của họ đã hoàn toàn khác. Họ cẩn thận lắng nghe bà Chu nói chuyện và có một cuộc trò chuyện rất vui vẻ với bà. Bà Chu đã khuyên họ ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và tất cả họ đều đồng ý.
Sự thay đổi của một quan chức tham nhũng
Cô Vương Tấn Châu nhận thấy ngay cả các quan chức tham nhũng của ĐCSTQ cũng đang cân nhắc các lựa chọn dưới ảnh hưởng của phong trào thoái xuất khỏi ĐCSTQ, trong đó có hơn 150 triệu người Trung Quốc đã quyết định từ bỏ vị trí thành viên của họ trong ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Một người đàn ông Trung Quốc, người tự nhận là “một quan chức tham nhũng”, đã hỏi cô Vương: “Tại sao tôi nên thoái xuất khỏi đảng? ĐCSTQ đã mang lại cho tôi nhà lầu, xe hơi, và thậm chí cả một ngôi nhà ở Mỹ. Bạn có thể cho tôi điều gì? Tại sao tôi phải thoái xuất khỏi đảng?”
“Ông tham nhũng không phải là lỗi của ông, đó là lỗi của ĐCSTQ. Những người không tham nhũng thì không thể giữ được vị trí của họ,” cô Vương đáp: “ĐCSTQ công khai giết người tại Quảng trường Thiên An Môn trong cuộc đàn áp phong trào dân chủ, và cũng công khai phủ nhận việc giết người của mình. Cái gọi là ‘tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn’ là một màn kịch được ĐCSTQ dàn dựng để vu khống Pháp Luân Công. Đằng sau những cánh cửa đóng kín, họ mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công. Thiện ác hữu báo. Khi ĐCSTQ bị trừng phạt, ông sẽ đi về đâu và ông sẽ làm thế nào?”
Cô nói tiếp: “Ông hỏi tôi có thể cấp cho ông điều gì. Tôi có thể cấp cho ông cách cứu mạng”. “Nếu ông không có mạng sống thì liệu nhà lầu, xe hơi có ích chi? Vì thế đừng chậm trễ, hãy cho bản thân một sự lựa chọn. Nếu ông không dính vào cuộc đàn áp Pháp Luân Công, ông có thể sử dụng một biệt danh để thoái xuất khỏi Đảng. Nếu có, thì ông nên sử dụng tên thật của mình.”
Vị quan chức giữ im lặng một lúc và nói: “Tôi sẽ nghĩ về những điều mà cô đã nói.” Ông đã xin số điện thoại của cô Vương và những tài liệu về cuộc đàn áp Pháp Luân Công.
Quan chức cao cấp thoái xuất khỏi ĐCSTQ
Một dịp khác, có một người đàn ông Trung Quốc bước xuống từ xe hơi, theo sau ông ấy là hai người mang vác hành lý. Người đàn ông dừng lại và có vẻ suy tư ngay khi nhìn thấy các biểu ngữ và những bức ảnh trưng bày của Pháp Luân Công. Học viên Pháp Luân Công Vương Hoành Dân chào ông ấy: “Ông trông giống một quan chức của đảng. Tôi có lẽ không có được cơ hội gặp ông ở Trung Quốc, nhưng tôi rất vui vì chúng ta có được cơ hội gặp nhau hôm nay!” Người đàn ông trả lời bằng một nụ cười: “Tôi chỉ là một giám đốc quèn.” Ông ấy ra hiệu cho người phục vụ của mình lui ra chỗ khác.
Vương nói: “Đừng bao giờ tham gia vào cuộc đàn áp Pháp Luân Công. ĐCSTQ đã tẩy não người dân, đặc biệt là các cán bộ của nó, và đã phạm phải những tội ác khủng khiếp. Nó sẽ bị tận diệt. Tôi hy vọng rằng ông sẽ tránh xa khỏi ĐCSTQ. Tôi có một cuốn sách nhỏ cho ông đọc. Ông sẽ biết được tại sao lại có nhiều người thoái xuất khỏi ĐCSTQ vì sự an toàn của họ. Tôi hy vọng rằng ông cũng sẽ thoái xuất khỏi nó. Gia đình của ông cũng sẽ được hưởng lợi ích từ việc này.” Người đàn ông trông giống quan chức đưa tay ra phía sau và xòe một bàn tay ra. Vương đã đặt một cuốn sách nhỏ vào tay của ông ấy. Và ông ấy đã nhanh chóng đút nó vào túi của mình.
Vương nói: “Đây là cơ hội hiếm có. Tôi có thể dùng biệt danh ‘Phát Đạt’ để giúp ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tên của ông là gì?” Ông ấy đáp: “Trương”. Vương nói: “Được rồi, ông Trương Phát Đạt sẽ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong”. Ông ấy gật đầu đồng ý. Hai người phục vụ cũng cúi chào Vương và đi theo ông ấy.
Quan chức của Bộ An Ninh thoái xuất khỏi ĐCSTQ
Bà Vũ, một học viên Pháp Luân Công 75 tuổi, hầu như sáng nào cũng đi đến toà tháp CN. Một lần nọ, có ba du khách Trung Quốc chụp ảnh các biểu ngữ của bà ngay khi họ vừa bước ra khỏi xe hơi. Bà Vũ chào họ: “Đồng hương, chắc bạn đến từ Trung Quốc.” Người đàn ông cầm máy ảnh trả lời: “Chúng tôi đến từ Bắc Kinh.”
Ông ấy nói với bà Vũ trong khi chỉ tay vào một người đàn ông khác: “Bà có biết ông ta là ai không? Ông ta làm việc cho Bộ An Ninh Quốc Gia.” Bà Vũ trả lời: “Tuyệt! Thật tuyệt khi làm công việc bảo vệ an ninh cho người dân.” Bà Vũ nói tiếp: “Tôi rất vui được gặp các anh. Để tôi nói cho các anh nghe một vài tin tức mà các anh sẽ không nghe thấy ở Trung Quốc.” Bà Vũ đã nói với họ về việc Pháp Luân Đại Pháp được truyền rộng rãi trên khắp thế giới, về màn kịch “tự thiêu ở Thiên An Môn”, và việc ĐCSTQ đàn áp người dân của mình, và bước ngoặt sắp tới trong lịch sử Trung Quốc. Lúc này, người quan chức bắt đầu nở nụ cười với bà Vũ.
Bà Vũ giải thích tiếp: “Có một thiên lý gọi là thiện ác hữu báo. Trần Mang là người sản xuất đoạn video tự thiêu để kích động thù hận của người dân đối với Phật Pháp. Kết cục của ông ta là ra đi ở tuổi 40. Lưu Kinh, người phụ trách việc tuyên truyền chống lại Pháp Luân Công, cũng đã chết ở tuổi 40. Họ đã lừa dối tất cả người dân trên thế giới. Đó không phải là một tội ác khủng khiếp sao?” Trông người đàn ông có vẻ sửng sốt.
Bà Vũ nói với ông ấy: “Chuyến thăm Canada của ông là một cơ hội tuyệt vời. Xin đừng trở thành con dê tế thần của ĐCSTQ. Nó đã giết hại rất nhiều người. Hãy cho mình và gia đình mình một cơ hội. Ông nên nhân cơ hội này mà thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ông thấy sao nếu dùng biệt danh ‘Hảo Vận” để thoái xuất khỏi Đảng, Đoàn thanh niên, và Đội Thiếu niên Tiền phong?” Cuối cùng thì vị quan chức này đã bắt đầu nói chuyện. Ông ấy nói: “Tốt! Rất tốt! Cám ơn bà!” Bà Vũ khuyên ông ấy nên đối xử tốt với các học viên Pháp Luân Công, và ông ấy đáp: “Tôi hứa.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/7/多伦多景点-中共官员明真相退党-283675.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/11/143579.html
Đăng ngày 02-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.