Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-05-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1999, ngay trước khi cuộc bức hại xảy ra. Tôi đã phải trải qua nhiều khổ nạn nhưng vẫn luôn nhắc nhở bản thân phải đối chiếu từng ý từng niệm dựa trên Pháp.
Có công việc ổn định
Tháng 7 năm 2010, tôi bị kết án lao động cưỡng bức vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi ở trong trại giam, mọi người đều nói tôi có thể mất việc làm sau khi quay trở về. Điều này khiến tôi rất chán nản, tôi lo lắng và tự hỏi liệu các học viên có thực sự bị mất việc làm hay không.
Tôi nhớ đến Pháp Sư phụ giảng:
“Con người chúng ta sống thì có quyền lợi duy trì sự sinh hoạt của con người, do đó hoàn cảnh sinh hoạt cũng phải thích ứng với yêu cầu sinh sống của con người.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)
Tại sao các học viên phải mất việc chỉ vì tu luyện Đại Pháp và muốn làm người tốt? Lương của tôi đã rất thấp và không đủ sống. Mất việc có nghĩa là tôi sẽ không thể duy trì cuộc sống bình thường. Điều này khiến tôi thấy khó chịu và nó dường như là do cựu thế lực an bài để phá hoại việc tôi tu luyện.
Ngay lập tức tôi trở nên thanh tỉnh và tin vào an bài của Sư phụ: tu luyện Đại Pháp sẽ không để tôi thất nghiệp. Tôi biết mình cần nhắc nhở bản thân là một học viên nên tôi không còn thấy lo lắng về việc này.
Sau khi tôi được thả vào năm 2012, ông chủ không những vẫn để dành cho tôi chỗ làm trước đây mà còn cho tôi ba lựa chọn về công việc. Ngay khi tôi trở về, lương của tất cả nhân viên trong công ty đều được tăng lên gấp đôi. Một đồng nghiệp còn nói đùa rằng công ty đợi tôi về để tăng lương. Công ty cũng bồi thường cho tôi tiền bảo hiểm xã hội trong thời gian tôi bị giam giữ.
Qua trải nghiệm này, tôi ngộ ra ý niệm và tư tưởng của người tu luyện rất quan trọng. Chỉ khi ý niệm của chúng ta phù hợp với Pháp thì mới thực sự là ngộ Đạo.
Thay đổi công việc
Vài năm sau đó, công ty của tôi thực hiện tái cơ cấu, mọi người trong nhóm làm việc của tôi đều được chuyển đến phòng điều hành hội sở chính, riêng tôi và một đồng nghiệp lớn tuổi lại bị giao một công việc mới và phải làm việc ngoài trời vất vả. Tôi chấp nhận vị trí mới không chút đắn đo.
Nhưng ngày đầu tiên làm việc, có người nói với tôi nhiệm vụ đó giao cho tôi vì tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Rõ ràng ban quản trị vẫn còn định kiến với các học viên. Hôm sau, tôi đã nói chuyện với một người quản lý và giảng chân tướng cho anh ấy về Đại Pháp. Là một người tốt được đồng nghiệp công nhận, tôi nói với anh ấy tôi không nên bị đối xử bất công một cách vô lý. Không lâu sau, tôi được chuyển đến phòng điều hành làm việc cho đến khi nghỉ hưu.
Trải nghiệm này giúp tôi ngộ ra chúng ta nên đo lường mọi việc dựa trên tiêu chuẩn của Pháp.
Một chuyến đi đặc biệt
Trước Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 19 của ĐCSTQ năm 2017, ban quản trị công ty nơi tôi làm việc bị gây áp lực buộc phải giám sát tôi liên tục. Điều này khiến các đồng nghiệp xung quanh không ngừng bàn tán, trong tình cảnh đó tôi phải chịu áp lực rất lớn.
Một hôm, người quản lý đến gặp tôi và yêu cầu phải nộp lại thẻ căn cước của chồng và con trai tôi nhằm gây áp lực và đe dọa tôi. Tôi hướng nội và nhận ra mình vẫn còn tâm sợ hãi nên tôi nhẩm đọc Thơ của Sư phụ để gia tăng chính niệm:
“Nhĩ hữu phạ – Tha tựu trảo
Niệm nhất chính – Ác tựu khoa
Tuy luyện nhân – Trang trước Pháp
Phát chính niệm – Lạn quỷ tạc
Thần tại thế – Chứng thực Pháp”. (Phạ Xá, Hồng Ngâm II)
Tạm dịch:
“Chư vị sợ – Nó sẽ bắt
Niệm được chính – Ác sẽ gục
Người tu luyện – Chứa đựng Pháp
Phát chính niệm – Lạn quỷ nổ
Thần tại thế – Chứng thực Pháp”. (Sợ chi, Hồng Ngâm II)
Tôi nói với người quản lý xin hãy truyền đạt lại với ban giám đốc rằng tôi sẽ mãi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Những gì tôi nói khiến mọi người có mặt trong phòng đều sửng sốt, người quản lý đó rời đi và không nói thêm lời nào.
Ngày hôm sau, chính người quản lý đó đưa tôi đến phòng giám đốc điều hành. Một số quản lý cấp cao đã tươi cười chào đón tôi. Họ nói với tôi rằng công ty đề nghị tôi đến tham quan một trong những chi nhánh của công ty mà tôi muốn trước khi nghỉ hưu. Tôi hiểu đây là cách tốt để giải quyết tình hình hiện tại nên tôi đã chấp nhận lời đề nghị của họ.
Một số đồng nghiệp cùng đi với tôi. Suốt chuyến đi, tôi được tiếp đãi trang trọng như người từ văn phòng chính đến kiểm tra cơ sở. Tôi đã nhân cơ hội này để giảng chân tướng Đại Pháp với các lãnh đạo chi nhánh và các đồng nghiệp đi cùng, trả lời các câu hỏi và giải thích về sự hiểu lầm của họ. Khi những đồng nghiệp khác nghe thấy điều này, họ cũng ngừng định kiến về tôi và đối xử với tôi một cách tôn trọng. Một đồng nghiệp trước đây từng đố kỵ với tôi đã bày tỏ sự quan tâm đến việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Lời kết
Tôi đã nghỉ hưu được nhiều năm. Mỗi lần nhớ lại trải nghiệm tuyệt vời này, tôi vô cùng cảm kích và biết ơn ân từ bi bảo hộ của Sư phụ. Để bước đi thật tốt trên con đường tu luyện của mình, chúng ta phải luôn giữ chính niệm và tu luyện bản thân một cách vững chắc. Điều này đòi hỏi chúng ta phải học Pháp thật tốt và không ngừng tu sửa những thiếu sót của bản thân. Đặc biệt khi đối diện với các mâu thuẫn hoặc trước bất kỳ ma nạn nào, chúng ta phải đo lường mọi ý mọi niệm theo tiêu chuẩn của Pháp để kịp thời phát hiện các chấp trước và quan niệm hậu thiên mà không phải chân ngã của chúng ta. Chúng ta hãy phát chính niệm để thanh trừ chúng, không để tà ác lợi dụng sơ hở của chúng ta, miễn là tư tưởng của chúng ta được chính lại thì chúng ta có thể đi trên con đường đúng đắn.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/12/473839.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/25/218751.html
Đăng ngày 14-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.