Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-08-2024] Tôi đã bán nhu yếu phẩm hàng ngày tại một khu chợ nhộn nhịp trong nhiều năm. Những gian hàng chen chúc nhau, mỗi người bán hàng đều bán những mặt hàng giống nhau. Xung đột thường xuyên xảy ra. Những người bán hàng giành khách hàng, đánh nhau và chửi bới. Trong một thời gian dài, tôi cũng bị cuốn vào đó, làm mọi thứ để bảo vệ lợi nhuận của bản thân.

Nhưng đó là trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện tinh thần cổ xưa.

Một ngày không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện môn này, một khách hàng đến gian của tôi, chỉ vào các mặt hàng và hỏi giá. Trước khi tôi kịp trả lời, người bán hàng kế bên đã nhanh chóng đẩy hàng của anh ấy lên phía trước và bán. Anh ấy liếc nhìn tôi, chờ đợi cuộc đối đầu không thể tránh khỏi. Nhưng tôi đã không nổi giận như trước đây. Tôi bình thản nhìn anh ta, nhớ lại lời của Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp:

Từ bi năng dung thiên địa Xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân

(Pháp Chính Càn KhônHồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

Pháp Chính Càn Khôn

Từ bi có thể hoà tan trời đất thành mùa Xuân
Chính niệm có thể cứu con người ở thế gian

Có lẽ một suy nghĩ tốt đẹp của tôi đã chạm đến tâm của anh ấy. Anh ấy nói: “Tôi xin lỗi. Tôi đã lấy khách hàng của anh. Hãy để tôi đưa lại tiền mà đã kiếm được.”

Tôi mỉm cười và lắc đầu: “Anh không cần làm thế. Chúng ta đều chỉ cố gắng kiếm sống. Anh cũng không dễ dàng gì.”

Từ ngày đó, giữa chúng tôi đã có gì đó thay đổi. Anh ấy ngừng lấy khách hàng của tôi. Thật ra, khi tôi không có ở đó, anh ấy còn bán hàng giúp tôi. Những người bán hàng khác cũng chú ý đến sự thay đổi của tôi. Họ thấy rằng tôi không còn tranh đấu như trước đây nữa và bắt đầu tin tưởng tôi hơn. Họ nhờ tôi trông chừng gian hàng của họ hoặc giúp bán hàng khi họ phải đi ra ngoài, tôi đã luôn vui vẻ thực hiện và bán hàng một cách trung thực.

Một buổi sáng yên tĩnh trước khi chợ đông lên, một người đàn ông đến mua một ít sợi. Anh ấy đưa tôi 1 nhân dân tệ và đặt lên quầy. 10 phút sau, anh ấy xông lại, hét lên rằng tôi chưa trả lại tiền thừa cho anh ấy. Anh ấy tuyên bố rằng đã đưa cho tôi 10 nhân dân tệ và tôi đã chiếm lấy 9 nhân dân tệ. Tôi bình tĩnh chỉ ra rằng một nhân dân tệ vẫn ở trên quầy. Tôi nói: “Anh đã đưa tôi số tiền này”. Những người khác đứng xung quanh bắt đầu giận dữ, nói rằng anh ấy đang cố gắng lừa tôi. Mọi chuyện sắp trở nên căng thẳng. Tôi nhanh chóng đưa anh ấy 9 nhân dân tệ và nói: “Cầm lấy và đi đi. Nhưng hãy nhớ, nếu tôi nợ anh số tiền này trong tiền kiếp, thì giờ chúng ta hoà. Nếu không phải, thì anh đang mắc một sai lầm khủng khiếp mà sẽ khiến bản thân gánh nghiệp lực. Đừng làm điều này nữa – nó không tốt cho anh”.

Mọi người xung quanh đều sửng sốt trước phản ứng của tôi. Họ đã thấy tôi thay đổi từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và họ có thể nói rằng nó không chỉ là sự thay đổi bề ngoài. Tôi đã thay đổi, từ tâm tính, sức khoẻ và toàn bộ thế giới quan. Một số người thậm chí còn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và những người khác, khi thấy chân tướng thông qua hành động của tôi, đã chọn cắt đứt liên hệ với Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi nói với họ hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Với tôi, rõ ràng là họ đã chọn một tương lai tươi sáng cho chính mình.

Sau đó vào năm 2013 có sự việc xảy ra để khảo nghiệm tâm tính của tôi. Có toà nhà hai tầng với mặt tiền chỉ cách nhà tôi bảy đến tám mét. Tuy nhiên, chủ nhà đã xây dựng trái phép thêm một tầng nữa, hoàn toàn che lấp tầm nhìn ba cửa sổ nhà tôi. Những người hàng xóm rất tức giận và muốn tố giác ông ấy vì xây dựng trái phép.

Một ngày nọ, ông ấy đến gặp tôi. Trông ông ấy bồn chồn, gần như muốn xin lỗi: “Nhà tôi không chắn tầm nhìn của ai cả, ngoại trừ nhà anh. Anh muốn bao nhiêu tiền để cho qua việc này?”

Tôi có thể yêu cầu bồi thường, nhưng sau đó nhớ lại lời giảng của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói: “Tôi hoàn toàn không muốn tiền. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì tôi tố cáo ông từ lâu rồi, và nhà ông sẽ bị đập xuống. Nhưng Sư phụ Lý dạy chúng tôi phải thiện và luôn nghĩ đến người khác”.

Sư phụ giảng:

“Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nói: “Phá dỡ toà nhà sẽ khiến ông gặp tổn thất lớn, và đó không phải là điều mà tôi muốn chịu trách nhiệm”.

Ông ấy sửng sốt và tôi có thể thấy sự cảm kích trong ánh mắt của ông. Ông ấy nói: “Cảm ơn anh rất nhiều”. Nhưng tôi không mong được cảm ơn, tôi nói: “Đừng cảm ơn tôi. Là Pháp Luân Đại Pháp đã dạy tôi thành một người tốt. Hãy nhớ rằng những câu chuyện về Pháp Luân Công mà ông nghe được từ Đảng Cộng sản Trung Quốc là sai sự thật – chúng là những lời dối trá để lừa người. Cái đảng này đã làm những điều khủng khiếp, ông Trời bảo đảm rằng công lý sẽ được thực thi. Nếu ông đã gia nhập Đảng và các tổ chức của nó, tôi đề nghị ông hãy thoái đi.”

Ông ấy gật đầu và nhờ tôi giúp ông ấy thoái Đảng. Tôi nói ông ấy hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và rằng biết chân tướng sẽ mang đến phúc lành cho bản thân ông.

Ngày hôm đó, tôi có thể có một cơ hội để có được lợi ích cá nhân, nhưng tôi đã đạt được một điều giá trị hơn nhiều. Nhờ bỏ đi chấp trước vào lợi ích, tôi đã có thể giúp người khác biết chân tướng. Và điều đó đối với tôi là vô giá.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/10/480124.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/22/220966.html

Đăng ngày 30-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share