Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-08-2024] Ngày 6 tháng 8 năm 2024, bà Phó Nhạn Lệ (một cư dân 58 tuổi ở thành phố Thái An, tỉnh Sơn Đông) đã phải hầu tòa vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999. Luật sư của bà đã bào chữa vô tội cho bà.

Bà Phó, một cựu bác sỹ ở Cục Số 14 của Bộ Đường sắt ở Thái An đã bị sa thải vì không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công và bà còn bị tước phúc lợi hưu trí. Bà kiếm sống bằng cách cho thuê bất động sản và mở một cửa hàng quần áo. Vụ bắt giữ gần đây của bà xảy ra vào ngày 26 tháng 10 năm 2023, do cảnh sát của Đội An ninh Nội địa quận Đại Nhạc thực hiện. Ngày 15 tháng 3 năm 2024, Viện Kiểm sát quận Đại Nhạc đã truy tố bà và chuyển hồ sơ vụ án của bà tới Tòa án quận Đại Nhạc.

Khoảng 9 giờ 30 phút ngày 6 tháng 8 năm 2024, khi bà Phó phải hầu tòa sau gần 10 tháng giam cầm, trông bà rất hốc hác, yếu và không thể tự đi lại được. Khi bà ngồi xuống, chấp hành viên tòa án đã không hỗ trợ đủ nhiều cho bà và khiến bà ngã khụy xuống ghế. Thẩm phán hỏi bà cảm thấy thế nào. Bà trả lời rằng bà cảm thấy rất yếu, chóng mặt và buồn nôn.

Phần biện hộ của bản thân bà Phó

Ban đầu, thẩm phán hỏi bà Phó mô tả về vụ bắt giữ. Bà nói rằng ai đó đã tiếp cận bà trong thang máy của tòa chung cư nơi bà sinh sống khi bà đang đi cắt tóc về vào ngày 26 tháng 10 năm 2023. Anh ta hỏi bà có phải là Phó Nhạn Lệ không. Khi bà trả lời là “phải,” anh ta đẩy bà vào tường trong thang máy. Sau đó, mười cảnh sát mặc thường phục khác đã có mặt và họ không trả lời khi bà hỏi họ là ai.

Thẩm phán hỏi bà: “Bà có biết rằng máy tính và máy in của mình ở nhà bị tịch thu không? Bà có nhận được danh sách tài sản bị tịch thu không?”

Bà Phó trả lời rằng bà không biết những đồ vật đã bị tịch thu từ nhà mình bởi bà bị đưa vào xe ô tô màu trắng sau vụ bắt giữ và không có mặt trong vụ lục soát nhà. Cảnh sát cũng không cung cấp danh sách tài sản tịch thu cho bà. Bà nói thêm rằng điện thoại di động, xe ô tô gia đình và chìa khóa xe ô tô cũng bị tịch thu. Bà không biết cảnh sát đã làm gì với điện thoại hay xe ô tô của bà, hay những gì được sử dụng làm bằng chứng chống lại bà.

Tiếp đó, thẩm phán yêu cầu bà giải thích tại sao bà luyện Pháp Luân Công. Bà đã kể lại rằng bà bị bệnh thận nặng vào khoảng năm 1990. Bà bị dị ứng thuốc kháng sinh và bàc sỹ không thể kê đơn thuốc cho bà. Tình cờ là thời điểm đó khí công trở nên phổ biến và rất nhiều người đã cải biến sức khỏe nhờ luyện khí công. Giám đốc bệnh viện liên kết với cơ quan làm việc của bà đã khích lệ bà luyện Pháp Luân Công. Bà đã thử và thấy pháp môn này rất tốt. Bà đã tu luyện kể từ đó và sức khỏe của bà thực sự được phục hồi.

Khi được hỏi bà có muốn nói thêm gì không, bà Phó nói rằng ở Trung Quốc không có điều luật hình sự hóa Pháp Luân Công hoặc dán nhán pháp môn là tà giáo. Pháp Luân Công cũng không có trong danh sách 14 tà giáo do Bộ Công an công bố vào năm 2000.

Bào chữa của luật sư

Luật sư của bà Phó nói rằng Tổng Cục Báo chí và Xuất bản đã ban hành Thông cáo 50 vào ngày 1 tháng 3 năm 2011, bãi bỏ hai thông báo cấm xuất bản sách Pháp Luân Công. Do đó, việc bà Phó sở hữu hay phân phát tài liệu Pháp Luân Công là hoàn toàn hợp pháp và bà không thể bị buộc tội vì điều đó.

Luật sư cũng chỉ ra một số vấn đề liên quan tới bằng chứng chống lại thân chủ của mình.

Đầu tiên là lời khai của hai học viên Pháp Luân Công là bà Vương Nhiễm Các và bà Trình Quế Phượng bị bắt giữ vào năm 2020 và năm 2021 vì phân phát lịch chứa thông tin về Pháp Luân Công. Bà Vương được trả tự do sau ba tháng giam giữ và bà Trình bị kết án 6 tháng tù cùng với một năm quản chế vào tháng 5 năm 2022. Công tố viên phụ trách vụ án của bà Phó cáo buộc rằng cả bà Vương và bà Trình cùng với con cái của họ đều làm chứng rằng các cuốn lịch họ phân phát do bà Phó cung cấp.

Luật sư nói rằng không có nhân chứng nào có mặt tại tòa để thẩm tra chéo, cảnh sát hay công cố viên cũng không xác minh được lời khai của họ. Bởi có thông tin phổ biến rằng cảnh sát từng giả mạo biên bản thẩm vấn để khép tội các học viên (bao gồm cả vụ án của bà Phó), nên những bằng chứng chưa được xác thực không thể sử dụng làm bằng chứng truy tố hợp pháp. Mặt khác, nếu những cuốn lịch thực sự do bà Phó cung cấp, tại sao cảnh sát không bắt giữ bà ngày lúc đó mà phải đợi đến ba năm sau mới nộp hồ sơ vụ án chống lại bà?

Sau đó, công tố viên đã trình bày lời khai của một nhân viên giao hàng nhớ lại có một người phụ nữ ngoài 50 tuổi đã tới cửa hàng của anh ta hai lần để lấy hai hộp giấy in. Biển số xe mà nhân viên này ghi lại giống với biển số xe của bà Phó.

Bà Phó phàn hổi rằng việc bà mua giấy in là chuyện hoàn toàn bình thường. Điều gì thúc đẩy việc người giao hàng này ghi lại biển số xe của bà. Luật sư nói thêm rằng giấy in không phải là sản phẩm bất hợp pháp và tất cả mọi người đều có thể mua. Ngoài ra, người giao hàng không thể xác nhận rằng bà Phó là người nhận giấy in và đó có thể là người thân đã lái xe của bà đến nhận giấy in.

Công tố viên trình chiếu một đoạn video được quay vào ban đêm cách đây 3 năm với độ phân giải thấp, tuyên bố rằng họ đã ghi hình bà Phó đang phân phát tài liệu. Luật sư nói rằng video rất mờ và không thể nhận diện rõ người được ghi hình trong video. Ông cũng nói thêm rằng nếu số lịch thực sự được thân chủ ông phân phát, cảnh sát đã có thể trích xuất được dấu vân tay trên đó, nhưng không có thông tin nào như vậy được cung cấp.

Công tố viên cáo buộc bà Phó không ký vào biên bản thẩm vấn hay danh sách tài sản tịch thu. Bà Phó làm rõ rằng cảnh sát chưa từng cho bà xem danh sách. Lý do tại sao bà không ký biên bản thẩm vấn là vì thông tin do cảnh sát viết không phải những gì bà nói và tất nhiên bà không thể ký.

Cuối cùng luật sư của bà Phó chỉ ra rằng trong khi công tố viên cáo buộc thân chủ của ông tội “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật,” một cái cớ quy chuẩn được các tòa án Trung Quốc sử dụng để khép tội học viên Pháp Luân Công, ông ấy không chỉ ra được việc bà Phó phá hoại việc thực thi điều luật như thế nào, với động cơ gì. Hơn nữa, công tố viên không thể chứng minh được bà Phó có thể gây hại gì cho bất kỳ cá nhân nào hoặc cho xã hội nói chung với việc tu luyện Pháp Luân Công. Những công dân tuân thủ pháp luật như vậy không thể bị truy tố chỉ đơn giản vì thực hành đức tin để trở thành người tốt và giữ gìn sức khỏe. Luật sư yêu cầu thẩm phán tha bổng cho bà.

Thẩm phán đã hoãn phiên tòa xét xử vào lúc 12 giờ 30 phút chiều mà không đưa ra phán quyết.

Bài liên quan:

Thái An, tỉnh Sơn Đông: Ít nhất 11 học viên Pháp Luân Công bị sách nhiễu trong 2 tháng

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/17/480946.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/21/219610.html

Đăng ngày 20-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share