Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Thiên Tân, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-09-2011] Trong khi đang học Pháp vài ngày trước đây, từ “cảnh giới” đối với tôi dường như đã khác biệt so với trong quá khứ. Sau đó, từ này xuất hiện trong tâm trí của tôi mỗi khi tôi học Pháp. Vì vậy, tôi suy nghĩ kỹ về từ đó. Có phải bởi vì tôi cần phải nâng cao tầng thứ? Có lẽ Sư Phụ đang cố gắng để chỉ ra một điều gì đó với tôi. Hoặc là có một vấn đề liên quan đến tu luyện của tôi?
Tôi cũng suy nghĩ về điều này một cách nghiêm túc dựa trên Pháp. Đệ tử Đại Pháp trong thời Chính Pháp nên có những tư tưởng gì. Có lẽ Sư Phụ thấy rằng suy nghĩ của tôi là thuần chính, hoặc có lẽ tôi thực sự cần thiết phải nâng cao tầng thứ. Một ngày nọ trong khi đang học Pháp, tôi đột nhiên cảm thấy tâm của tôi mở ra vô hạn. Không có từ nào diễn tả được những thay đổi trong tâm trí của tôi, tôi chỉ biết rằng tôi đang nhìn vào vô số những sinh mệnh đang trải dài trước mặt tôi. Tôi nghĩ rằng Đại Pháp có thể đang chỉ cho tôi thấy tầng thứ của mình đang ở đâu. Nhưng tình trạng tu luyện của tôi đã được phản ánh trong không gian đó như thế nào?
Thông qua Pháp, chúng ta biết rằng Tam Giới được tạo ra cho Chính Pháp, các sinh mệnh đến Tam Giới là vì Pháp, và các học viên Đại Pháp có sứ mệnh thần thánh nhằm trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Đó là vì Chính Pháp của vũ trụ mà tất cả các sinh mệnh có kết nối với Pháp và giáng hạ xuống, rồi nhiều mối quan hệ tiền duyên phức tạp đã xuất hiện vì rất nhiều lần chuyển sinh. Khi Sư Phụ chính Pháp và học viên Đại Pháp tu luyện bản thân họ, những sinh mệnh trong vũ trụ đang được phản ánh trong thế giới con người. Các mối quan hệ nhân duyên tiền định phức tạp giữa bản thân các học viên Đại Pháp với nhau, giữa các học viên Đại Pháp với người thường, và giữa bản thân những người thường với nhau, v.v.., phải được hiển lộ ra. Là học viên Đại Pháp, cách chúng ta nhìn vào và hành động theo luật nhân quả, theo thể ngộ của tôi, là rất quan trọng và nên dựa trên nền tảng học Pháp tinh tấn.
Tôi cũng nhận ra rằng khi các học viên có bất đồng hay mâu thuẫn, suy nghĩ đầu tiên của chúng ta là chúng ta là học viên Đại Pháp và tất cả chúng ta gánh vác cùng nhiệm vụ, Đại Pháp đã đưa chúng ta đến với nhau, và để cho tất cả những ân oán của chúng ta trong quá khứ được thiện giải trong Đại Pháp. Bất kỳ trở ngại hoặc thiếu sót đều cần được loại bỏ, và tà ác sẽ không có cơ hội can nhiễu hoặc bức hại chúng ta. Khi có xung đột giữa các học viên và những người không phải học viên, trước tiên chúng ta nên nhớ rằng chúng ta là đệ tử Đại Pháp và những thiện – ác duyên được coi là không đáng kể gì so với việc được cứu độ. Đại Pháp đã đưa chúng ta đến cùng nhau, vì vậy chúng ta sẽ không cho phép bất kỳ nhân tố tà ác nào ngăn cản những chúng sinh được cứu. Khi các học viên bị ảnh hưởng bởi can nhiễu, chúng ta phải ngay lập tức nhớ rằng chúng ta là đệ tử của Sư Phụ Lý Hồng Chí, mà không có sinh mệnh nào xứng đáng quản chúng ta, và rằng họ hoàn toàn không được phép can nhiễu hoặc bức hại chúng ta. Tất nhiên, tất cả những suy nghĩ này chỉ đến sau khi hiểu Pháp tốt và hướng nội. Đại Pháp là viên dung bất phá, và cũng như vậy vũ trụ tương lai là viên dung, vì được tương thông với nhau. Tất cả chúng sinh trong vũ trụ phải phù hợp với các tiêu chuẩn của Pháp trong tầng thứ của họ, viên dung với Đại Pháp và vũ trụ. Sẽ không có rào cản nào. Nó cũng giống như tu luyện nhân thể, bách mạch giai thông và cuối cùng trở thành một thể.
Khi tôi thực hiện những gì tôi nói, bao gồm cả việc đặt Đại Pháp lên hàng đầu khi tôi gặp phải vấn đề, xem Pháp duyên của các đồng tu là thần thánh nhất, và nhìn thấy sự an nguy cũng như việc chúng sinh được cứu là quan trọng nhất, thì những xung đột và các chấp trước người thường dường như không đáng kể. Kết quả là, tầng thứ phản ánh trạng thái tu luyện của tôi, cách tôi nhìn nhận vấn đề, và cảnh giới tư tưởng, tất cả đã trở nên khác biệt so với trước đây.
Ví dụ, một hôm, một đồng tu nói với tôi vài điều về một học viên khác và tôi. Tôi biết những gì nghe được không như những gì đã xảy ra, nhưng tôi đã không nói bất cứ điều gì, chỉ mỉm cười lịch sự. Trong tâm tôi phát chính niệm, “Các học viên Đại Pháp là một chỉnh thể. Tôi sẽ không bị bận tâm bởi bất kỳ xung đột nào giữa các học viên. Tôi trân quí mối quan hệ tiền duyên của các học viên với Pháp. Tôi sẽ không để việc này tạo ra một rào cản giữa các học viên, và tôi sẽ loại bỏ mọi nhân tố can nhiễu đến sự tu luyện của các đệ tử Đại Pháp, tôi sẽ không động tâm.” Sau đó tôi bình tĩnh chia sẻ những suy nghĩ của tôi với học viên này dựa trên Pháp. Tôi đã nói rằng chúng ta không nói hay lan truyền bất cứ điều gì bất lợi hoặc không liên quan đến việc tu luyện, chúng ta không cung cấp một môi trường cho những thứ như vậy, và chúng ta nên tu khẩu. Sự việc này có vẻ như nhỏ, nhưng trước đây tôi có thể đối xử với nó theo một cách khác. Tôi có thể kể lại chi tiết toàn bộ sự việc cho các học viên khác và nhấn mạnh những chỉ trích của mình. Sau đó, sau lưng cô ấy, tôi có thể có những trách cứ thêm và cảm thấy mình đang bị đối xử bất công.
Điều này khiến tôi suy nghĩ về những vấn đề chắc chắn xảy ra giữa các học viên khi họ phối hợp trong các dự án và giao tiếp trong các môi trường khác. Nếu chúng ta thật sự đặt Pháp lên hàng đầu và xem xét làm ba việc là quan trọng hàng đầu, và không toan tính được mất cá nhân, chúng ta sẽ đạt được cảnh giới cao hơn và có một nhận thức hoàn toàn mới khi giải quyết các vấn đề.
Trên đây là sự hiểu biết của tôi về tu luyện Đại Pháp để chia sẻ với các bạn đồng tu. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/6/由境界想到的-246273.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/28/128381.html
Đăng ngày 16-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.