Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Canada
[MINH HUỆ 14-09-2011]
Con xin kính chào Sư Phụ từ bi!
Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi tham gia vào nhóm mạng lưới RTC toàn cầu vào tháng hai để giúp mọi người ở Trung Quốc thoái Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Mạng lưới này đã cung cấp cho tôi một môi trường tuyệt vời để tăng tiến trong việc học Pháp và tu luyện. Nhóm của chúng tôi học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm với nhau hàng ngày. Chúng tôi gọi cho mọi người mỗi ngày và khuyến khích họ thoái xuất khỏi tà đảng xấu xa đó, và kết quả thu được đặc biệt tốt. Số lượng người thoái xuất khỏi ĐCSTQ đang tăng lên một cách nhanh chóng. Tôi thực sự cảm thấy rằng sự tu luyện của bản thân mình đã được nâng lên rất nhiều qua sứ mệnh Trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Dưới đây là một số kinh nghiệm của tôi.
Tu luyện tốt như thuở chúng ta mới bắt đầu
Tôi đã đắc Đại Pháp tại Canada vào năm 2004.Tôi đã rất vui mừng khi lần đầu tiên tôi được biết đến Đại Pháp của Vũ Trụ. Thuở ban đầu, tôi đã rất tinh tấn trong tu luyện. Thời gian trôi đi, tôi đã trở nên lười biếng và lơ là trong việc làm tốt ba việc. Tôi đã không kiên định trong việc học Pháp, tôi thậm chí còn bỏ qua việc đó khi tôi bận. Tôi đã nhận thấy tình trạng xuống dốc trong tu luyện của mình, và điều đó đã khiến tôi lo lắng. Tôi biết ơn rằng Sư Phụ nhân từ của chúng ta đã cho tôi một cơ hội, ngay khi tôi cần đến nó, tham gia vào nhóm mạng lưới. Kết quả là, thời lượng học Pháp của tôi đã tăng lên.
Sư Phụ đã giảng,
“Là đệ tử Đại Pháp, có thể làm tốt việc Chính Pháp, viên mãn tốt hết thảy những gì của mình, thì cần học Pháp cho nhiều. Bất kể bận rộn đến mấy đều không thể không học Pháp. Đó là điều bảo chứng lớn nhất cho viên mãn.” (“Thư gửi” trong Tinh tấn yếu chỉ II).
Sư Phụ nhắc nhở chúng ta học Pháp một cách thường xuyên. Nhóm mạng lưới tổ chức nhiều cơ hội cho nhóm nhỏ học Pháp hàng ngày. Sau khi tập trung học Pháp, chính niệm tuôn chảy một cách tự nhiên, và tôi có thể cảm thấy tất cả các tế bào trong cơ thể của mình trở nên được thanh lọc. Tôi vẫn vui vẻ, an hòa, và thành thục khi tôi gọi cho những người ở Trung Quốc để giảng chân tướng.
Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân, “Chúng tôi giảng đề cao toàn bộ, thăng hoa toàn bộ.” Học Pháp tốt không chỉ tăng cường chính niệm của chúng ta, mà nó còn có thể loại bỏ được những chấp trước vào an nhàn, sợ hãi, tranh đấu, và tự phóng túng. Nghe các cuộc điện thoại của các đồng tu trong nhóm mạng lưới RTC giúp tôi xác định được điểm yếu của mình trong giao tiếp và dần dần cải thiện những kỹ năng đó. Trí huệ của tôi đã tăng lên cùng với việc tăng cường chính niệm. Quan trọng hơn, tôi cảm thấy rằng giờ đây mình có thể theo kịp với nhóm trong tu luyện nhờ vào dậy sớm tập công và thức khuya để gọi các cuộc điện thoại. Kể từ khi tham gia vào các hoạt động của mạng lưới, tôi đã thực sự lấy lại được sự nhiệt tình tu luyện thuở ban đầu của mình.
Khi tôi nói về những thay đổi và những sự tăng tiến trong tu luyện của mình cho đồng tu là người mà đã giới thiệu tôi cho mạng lưới RTC những năm trước, cô ấy đã rất cảm động. Cô ấy đã nói với tôi rằng trước kia cô ấy đã ở trong nhóm mạng lưới, nhưng bản thân cô ấy đã không ở lại đó lâu. Nhờ sự khích kệ của tôi, cô ấy đã quay lại nhóm và đã trở thành một người cố vấn cho một bộ phận của mạng lưới, ở đó cô ấy hướng dẫn các đồng tu trong việc thực hiện các cuộc gọi thường xuyên.
Mạng lưới cung cấp cho các đồng tu một cơ hội để đề cao trong tu luyện, qua đó khích lệ những học viên khác giảng chân tướng tốt hơn. Qua mạng lưới, tôi đã đề cao lên rất nhiều chỉ trong một thời gian ngắn. Mỗi lần tôi học Pháp và tập công, tôi có thể cảm nhận được một trường năng lượng mạnh mẽ đang đẩy tôi về phía trước. Tôi vô cùng biết ơn Sư Phụ tôn kính và sự vô vị kỷ của những học viên trong nhóm mạng lưới RTC!
Tăng cường chính niệm và trí huệ
Tôi đã ngộ được qua những cuộc điện thoại mà tôi đã gọi qua mạng lưới là chỉ bằng cách làm tốt ba việc, theo như yêu cầu của Sư Phụ, chúng ta mới có được một nền tảng tốt cho các cuộc gọi thành công và chính niệm. Chính niệm và trí huệ đóng vai trò đặc biệt quan trọng trong việc đối phó với những người tin tưởng mạnh mẽ vào thứ văn hóa biến dị của ĐCSTQ.
Một ngày, tôi đã gọi điện thoại cho một người ở Trung Quốc mà đã bị ăn sâu bởi các quan niệm của ĐCSTQ. Cá nhân này đã bảo vệ một cách mạnh mẽ cho cái tà đảng độc ác khi tôi giảng chân tướng cho anh ta. Ngay lập tức tôi đã phát chính niệm để loại trừ những nhân tố tà ác ở phía sau đang thao túng suy nghĩ của anh ta. Kết quả là, anh ta đột nhiên thở dài, “Mặc dù chị đúng, nhưng chúng ta những công dân tầm thường thì có thể làm được gì?” Tôi đã đáp lại một cách chân thành: “Anh là một người đáng được quý trọng. Tất cả chúng ta đều được sinh ra bởi cha mẹ chúng ta, và sinh mệnh của chúng ta được ban tặng bởi thiên thượng. Bởi vì ĐCSTQ không quan tâm tới cuộc sống của anh, nên anh phải biết trân quý chính mình.” Cuối cùng anh ấy cũng đã biết rằng cuộc gọi của tôi là vì lợi ích của anh ấy, và trong quá trình trò chuyện của chúng tôi, anh ấy cuối cùng đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Mặc dù một số người có vẻ ngoan cố, nhưng suy nghĩ của họ đã thay đổi và yếu dần như một lớp của tờ giấy mỏng. Các đệ tử Đại Pháp có thể dễ dàng liên lạc và cứu những người với bản chất tốt đó miễn là chúng ta giữ được chính niệm mạnh mẽ của chúng ta.
Gọi điện thoại để cứu người
Tôi đã từng gọi điện thoại giảng chân tướng tại nhà trước khi tôi sở hữu một cửa hàng nhỏ một vài năm trước đây. Tôi đã tạm thời ngưng các cuộc gọi điện thoại trong 6 tháng khi công việc kinh doanh của tôi quá bận. Tuy nhiên, sau đó tôi đã nhận ra rằng sự trì hoãn này là do tâm chấp trước của tôi vào an nhàn. Tôi đã cảm thấy hối tiếc mỗi khi tôi nghĩ về nó và do vậy tôi đã quyết định lại tiếp tục gọi điện thoại. Tôi đã thực hiện các cuộc gọi tại nhà vào buổi tối hoặc tại cửa hàng trong suốt những giờ kinh doanh bất cứ khi nào mà tôi có cơ hội.
Mặc dù sự háo hức của tôi có lúc bị giảm bớt, rốt cuộc khi tôi nhấc điện thoại lên lần nữa tôi biết mình sẽ không còn đặt nó xuống được nữa. Tất nhiên, chỉ sau khi tôi tham gia vào nhóm mạng lưới RTC tôi mới có thể gọi điện thoại mỗi ngày. Bây giờ tôi liên tục gọi điện cho mọi người qua mạng lưới mỗi ngày, ngay cả khi tôi đi du lịch.
Sư Phụ đã giảng,
“Tôi cũng từng giảng cho mọi người, tôi nói rằng kỳ thực người mà chư vị cứu ấy không phải là cứu cho Sư phụ, cũng không phải cứu cho người khác, mà là cứu cho bản thân chư vị, rất có thể đều là chúng sinh trong thế giới tương lai của chư vị, hoặc là trong phạm vi của chư vị. Chư vị dù sao cũng không thể là sau khi quy vị thì chỉ có một thân một mình và không có gì cả, trống không hết cả, thiên thể rộng lớn thế chỉ chư vị một mình ở đó. Phật là không giảng ‘nghèo’, mà là ‘phú’, sinh mệnh chính là ‘tài phú’, như thế mới có thể khiến thế giới chư vị phồn vinh. Đó đều là tài phú, mỗi sinh mệnh đều là tài phú”. (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp“)
Từ bài giảng này, tôi đã ngộ ra rằng trân quý mọi người chính là trân quý chính mình. Sư Phụ đã nói với chúng ta phải khẩn cấp cứu người. Chúng ta đang thực sự cứu bản thân mình khi chúng ta cứu những người khác.
Thậ không hề dễ dàng gọi điện thoại trong khi đi du lịch, nhưng tôi vẫn duy trì để thực hiện việc đó qua mạng lưới vì một lý do: nếu tôi không làm việc đó, nó sẽ là một tổn thất to lớn đối với chúng sinh. May mắn thay, trường năng lượng mạnh mẽ của mạng lưới đã khiến cho công việc được dễ dàng và hiệu quả hơn. Trước khi mạng lưới được thành lập, khó có thể gọi được điện thoại khi tôi đang đi du lịch. Tôi thực sự biết ơn những đồng tu mà đã thiết lập nên mạng lưới này.
Sư Phụ đã giảng,
“Con người đứng trước tự nhiên quả là nhỏ quá không đáng kể, thật sự đến kiếp nạn của vũ trụ thì xong hết. Vả lại khoa học kỹ thuật của nhân loại mà không có nguồn năng lượng, xã hội hiện đại của nhân loại lập tức tê liệt, khoa học kỹ thuật hiện đại lập tức giải thể.” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp“)
Trước sự đổ bộ của cơn bão Irene, các phương tiện truyền thông liên tục suy đoán về khả năng thiệt hại từ cơn bão đến thành phố New York. Nhiều người sợ hãi. Cư dân sống trong các vùng thấp đã được sơ tán và hàng loạt hệ thống giao thông đã bị đóng cửa. Tôi không sợ chính thiên tai. Thay vào đó, đột nhiên tôi đã nhận ra rằng sẽ là quá muộn nếu chúng ta đợi cho đến thời điểm “nhân kiến nhân thân.” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp”) xảy ra. Bây giờ tôi gọi điện thoại hai lần mỗi ngày, vào buổi sáng và buổi tối. Bất cứ khi nào tôi không cảm thấy muốn nhấc điện thoại lên, một cảnh tượng đau buồn của “cảm thấy gần gũi với những người còn sống sót trong thảm họa” sẽ tự động hiện ra trong đầu tôi để nhắc nhở tôi về tầm quan trọng của việc tận dụng thời gian để cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa.
Do cơn bão Irene, giao thông trên tuyến đường cao tốc luôn tấp nập đến thành phố New York đã thưa thớt một cách khác thường. Lái xe trên con đường cao tốc, tôi cảm thấy rằng một trách nhiệm to lớn đã đặt lên vai tôi và không có gì khẩn cấp hơn việc cứu độ chúng sinh khỏi cựu thế lực tà ác. Sau khi lấy phòng khách sạn, tôi ngay lập tức đã đăng nhập vào mạng lưới để thực hiện các cuộc gọi điện thoại, và không lâu sau đã có bốn người thoái xuất khỏi cái đảng tà ác đó. Một số học viên bước vào phòng đã xúc động và nói: “Ồ, nó thực sự không quá khó để gọi điện thoại qua mạng một tí nào cả. Chúng tôi cũng muốn gọi điện thoại.” Thật vậy, nó rất dễ khi thực hiện các cuộc gọi điện thoại qua mạng lưới. Tôi hy vọng rằng sẽ ngày càng có thêm nhiều học viên tham gia vào dự án này.
Tôi chắc rằng tôi đã thấy chấp trước vào an nhàn vẫn đang tồn tại ở tôi trong suốt quá trình này. Một ví dụ, thay vì thực hiện các cuộc gọi vào buổi sáng, đó là giờ lý tưởng để gọi về Trung Quốc, tôi đã lãng phí thời gian trò chuyện và trì hoãn cho đến khi đi ngủ. Như Sư Phụ đã giảng trong kinh văn của Ngài, tôi nên nghiêm khắc hơn nữa với bản thân mình và không được lười biếng hoặc lơ là tại thời điểm quan trọng này. Giờ đây tôi rất ý thức rằng sự chậm trễ trong việc cứu độ chúng sinh thực sự trì hoãn thời gian của chính bản thân chúng ta để trở về nhà.
Sư Phụ đã giảng,
“Nhưng con đường ấy rất hẹp, hẹp đến mức chư vị phải đi một cách chính phi thường thì mới được, mới có thể cứu người. Chư vị đi một cách chính phi thường, thì chư vị mới không xuất hiện vấn đề.” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp“)
Đề cao như một chỉnh thể
Sau khi học kinh văn mới nhất của Sư Phụ “Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp“, tôi không thể không nghĩ rằng các đồng tu trong nhóm mạng lưới RTC về cơ bản đã tuân theo những yêu cầu của Sư Phụ để bước đi trên những con đường thuần chính của họ. Họ coi nhóm trong mạng lưới như một chỉnh thể thống nhất. Họ nhắc nhở nhau để học Pháp một cách kiên định, phát chính niệm, và cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa. Năng lượng vô cùng to lớn đã được phóng ra và môi trường thuận lợi cho học Pháp và tu luyện sẽ khích lệ các học viên khác trở nên tinh tấn hơn. Mục tiêu của mạng lưới là ngày càng trở nên minh bạch, và nó sẽ làm thức tỉnh các đồng tu vẫn còn tụt lại ở phía sau. Hôm nay, tôi viết ra những kinh nghiệm tu luyện của mình với một hy vọng chân thành rằng các đồng tu của tôi cũng có thể nhanh chóng đề cao sự tu luyện của họ và xứng đáng với sự kỳ vọng của Sư Phụ và danh hiệu của đệ tử Đại Pháp.
Sư Phụ đã giảng,
“Tôi chính là hy vọng giữa các đệ tử Đại Pháp với nhau đều có thể giống như trước đây, tinh tấn như thời chư vị mới đắc Pháp. Quá khứ trong Phật giáo có câu, ý tứ là từ đầu đến cuối đều như ban đầu, thì chư vị nhất định viên mãn. (vỗ tay)” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp“)
Các đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp có trách nhiệm trong việc tu luyện tốt bản thân mình cùng với việc cứu độ chúng sinh. Giai đoạn cuối cùng đang nhanh chóng đi đến đoạn kết. Hãy duy trì nhiệt tình của chúng ta như thuở đầu chúng ta mới bắt đầu tu luyện để hoàn thành lời thệ nguyện tiền sử của chúng ta. Xin vui lòng nhấc điện thoại và gọi điện để cứu thêm nhiều chúng sinh hữu duyên.
Trên đây là sự hiểu biết cá nhân của tôi. Xin từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Cảm ơn Sư Phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/14/找回修炼如初的状态-246748.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/26/128340.html
Đăng ngày 10-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản