Bài viết của một học viên ở Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-11-2010] Tôi là một nữ học viên trẻ đắc Pháp vào năm 1996. Từ năm 1999, bị mất môi trường học Pháp theo nhóm, tôi đã kém tinh tấn đi. Trong những năm gần đây, tôi thường lên trang Minghui/Clearwisdom để đọc bài chia sẻ của các học viên. Tôi tìm thấy các thiếu sót trong việc tu luyện của mình, và tôi đã liên lạc lại với một số học viên tôi từng quen biết và tham gia nhóm học Pháp trở lại.

Tôi muốn được chia sẻ những kinh nghiệm của mình với các bạn đồng tu về việc loại bỏ các quan niệm người thường, viết bài phơi bày cuộc bức hại, và cứu độ chúng sinh trong khi cứu các bạn đồng tu bị giam giữ bằng các kênh hợp pháp (legal channels).

1. Làm tốt công việc của một phóng viên báo Minh Huệ

Khi một đồng tu trong khu vực của tôi bị bắt, điều đó nhắc nhở tôi rằng tôi nên truy cập trang Minh Huệ để phơi bày sự bức hại của cảnh sát tà ác. Bằng cách đó, các bạn đồng tu trong địa phương của tôi có thể cùng nhau giảng chân tượng cho cảnh sát, để giúp đỡ đồng tu kia và cũng để cứu độ cho cảnh sát.

Đồng tu A, người đã tốt nghiệp ở một trường đại học danh tiếng, đồng ý với kế hoạch của tôi. Cô ấy nói, “Tôi ủng hộ chị, nhưng tôi không biết viết!”.

Đồng tu B cũng nói, “Phơi bày cuộc bức hại là việc cần làm. Chị cứ làm đi và cứ tự mình viết đi”. Khi trở về nhà, tôi cảm thấy lo lắng và ưu tư. Hồi còn học ở trường, tôi không học gì về viết lách cả, vậy làm sao tôi có thể viết những thứ này được?

Tôi cảm thấy sự lo lắng của mình không phải là trạng thái đúng đắn trong tu luyện. Tại sao tôi có thể nghĩ rằng chỉ những người có bằng cấp về ngôn ngữ và nghệ thuật mới có thể viết báo? Tôi đã loại bỏ ý nghĩ đó và bắt đầu viết bài để phơi bày cuộc bức hại. Mất một thời gian dài, cuối cùng tôi cũng hoàn thành bài báo đầu tiên, và tôi nhờ các đồng tu khác sửa lại giúp mình. Sau đó, tôi gửi bài báo tới ban biên tập của Minh Huệ. Ban biên tập sau đó có sửa lại đôi chút cho nó hoàn chỉnh hơn.

Sư phụ đã gia trì để tôi có thể làm được điều đó. Tôi đã cố gắng nâng cao kỹ năng viết của mình bằng cách đọc các bài  dạy cách viết và các bài báo phơi bày cuộc bức hại.

2. Cuộc phỏng vấn điện thoại đầu tiên của tôi với gia đình có học viên bị bức hại

Học viên C đã bị bắt được gần 2 năm. Không có một thông tin nào về anh ấy trên trang web Minh Huệ. Ngay khi tôi tìm ra số điện thoại của con gái anh, thì những quan niệm người thường trong tôi đã nổi lên. Tôi không biết sẽ bắt đầu cuộc điện thoại đó như thế nào, nhưng cuối cùng tôi đã nhận ra rằng một người phóng viên thông thường sẽ cố gắng hết sức để có được những thông tin cần thiết. Tại sao tôi, một đệ tử đại Pháp, lại để tâm người thường cản trở?

Tôi đã biết tôi nên làm gì. Bất kỳ cản trở nào đang can nhiễu đều cần phải loại bỏ. Tôi quyết định gọi điện thoại. Tôi phát chính niệm để loại trừ các nhân tố tà ác. Nửa giờ sau đó, tôi gọi điện thoại cho con gái của anh.

Tôi đã nhận được tất cả những thông tin mà tôi cần biết. Con gái anh ấy thậm chí còn cung cấp cho tôi nhiều chi tiết mà tôi không nghĩ tới. Tôi đã không cầm được nước mắt khi cuộc gọi kết thúc. Tôi đã mất quá nhiều thời gian để làm một việc đơn giản như vậy. Sau khi bài của tôi được đăng trên trang Minh Huệ, rất nhiều cuộc điện thoại từ nước ngoài và nhiều bức thư giảng thanh chân tượng đã được gửi tới thị trấn nhỏ này. Tôi gọi điện lại cho con gái của người bạn đồng tu. Cô ấy rất xúc động, “Cháu biết mọi việc. Cảm ơn cô rất nhiều! Mọi người ở phiên tòa đều nói với cháu rằng những người ở nước ngoài đều biết rõ về trường hợp của cha cháu.”

3. Phối hợp như một chỉnh thể – cứu các đồng tu bị giam giữ bằng cách kênh hợp pháp

Tôi bàn về trường hợp học viên D đang bị giam giữ với các học viên ở địa phương  và bàn về cách cứu anh ấy. Video  “Giảng Pháp cho các học viên Úc” của Sư Phụ đã giúp tôi có nhận thức sâu sắc hơn khi có một học viên hỏi về việc kiện Giang. Tôi đã gợi ý thuê một luật sư để bảo vệ cho đồng tu D.

Học viên E và tôi chịu trách nhiệm về việc liên hệ với các luật sư và thu thập các tài liệu liên quan. Học viên F chịu trách nhiệm liên hệ với gia đình của học viên bị bắt giữ. Học viên G và một học viên khác chịu trách nhiệm phân phát các tài liệu giảng thanh chân tượng và phát chính niệm.

Sau khi chúng tôi tìm được luật sư, một vài học viên nói rằng họ cảm thấy thuê luật sư là không phù hợp với Đại Pháp. Các thành viên trong gia đình  đã thay đổi ý kiến và không đồng ý thuê luật sư. Tôi đã chia sẻ suy nghĩ của mình với các học viên trong một cuộc gọi điện thoại. Tôi nói, “Dùng luật sư để phơi bày tội ác không có gì sai cả”.

Cách tiếp cận của chúng tôi không sai, do đó sự việc trên chính là can nhiễu. Tôi phát chính niệm. Khi các học viên trở nên quyết tâm thuê luật sư, gia đình đã thay đổi quyết định và cũng đồng tình với việc này.

Khi các luật sư tới, đầu tiên, chúng tôi giảng thanh chân tượng cho họ, mặc dù họ đã xử lý nhiều trường hợp liên quan đến Pháp Luân Công trước đó. Những luật sư này phải gặp người học viên bị giữ và tìm hiểu xem cảnh sát đã tra tấn anh ấy như thế nào.

Trong khi vụ việc của học viên D đang được tiến hành các thủ tục pháp lý, những đồng tu địa phương đã thu thập số điện thoại, địa chỉ của những kẻ hành ác và đăng chúng trên trang Minh Huệ. Họ cũng trực diện giảng thanh chân tượng và phát chính niệm tới những người đó. Đây là một vài việc chúng tôi đã làm:

a. Chúng tôi biết được ai sẽ là thẩm phán. Một vài học viên cung cấp thông tin về gia đình của vị thẩm phán đó. Tôi thu thập tất cả các thông tin liên quan và gửi tới trang Minh Huệ. Một cặp vợ chồng học viên có quen biết với vị thẩm phán và vị thẩm phán này cũng biết rằng họ là học viên Pháp Luân Công. Ông ấy đã từ chối gặp họ. Sau khi trao đổi suy nghĩ với nhau, cặp vợ chồng này đã quyết định rằng họ nên cứu vị thẩm phán và giúp ông ấy hiểu rõ sự thật. Một hôm trời mưa nặng hạt, cặp vợ chồng này đã đợi vị thẩm phán ở ngoài cửa nhà ông ấy một lúc lâu. Ông ấy cuối cùng cũng mở cửa và có vẻ rất khó chịu, “Con tôi thậm chí còn nhận được những cuộc điện thoại từ nước ngoài. Sự việc này mọi người ở nước ngoài đều biết. Học viên các anh thật là dai”. Cặp vợ chồng bèn giải thích sự thật cho vị thẩm phán trong suốt hơn hai tiếng. Cuối cùng, ông ấy nói, “Tôi đã biết tôi sẽ phải làm gì rồi. Tôi sẽ không nhận những trường hợp như thế này nữa”.

b. Chúng tôi phát hiện ra rằng trưởng ban dân phố của đồng tu D đã tố cáo về trường hợp của anh ấy. Các học viên liền gửi thư giảng thanh chân tượng và các tài liệu đến khu này. Những học viên  khác cũng gửi bản sao của Cửu bình đến trưởng ban dân phố đó và đã để rất nhiều thư ở phòng bảo vệ của khu. Sau đó, vị trưởng ban này đã đích thân đến nhà học viên D và thăm bố mẹ của học viên D.

c. Tôi sâu sắc nhận ra rằng các viên chức cảnh sát, những người thực hiện hành vi phạm tội mà không biết sự thật là  đáng thương nhất. Được gia trì bởi  Sư phụ, tôi cảm thấy những cảnh sát này trở nên bình thường. Tôi cố hết sức để làm chủ cảm xúc của mình và hỏi họ, “Các ông có biết vụ kiện Giang ở Tây Ban Nha không?”. Tôi giảng sự thật và bảo họ hãy nghĩ đến việc tránh tự phá hủy tương lai của chính họ. Họ không nói gì, nhưng tôi biết họ đang lắng nghe. Một viên chức cung cấp cho tôi những thông tin có giá trị một vài lần. Cuối cùng, anh ấy  chuyển sang một công việc mới và mọi người đều cảm phục hành động đó. Trước khi tôi rời đi, tôi đã tới gặp người đang xử lý trường hợp của học viên D và nói nhỏ với anh ấy, “Xin anh đừng tự phá hoại tương lai của chính mình. Những người cảnh sát đã bị ám hại trong cuộc cách mạng văn hóa chính là một bài học cho anh”. Anh ta làm ra vẻ tức giận và quát lớn, “Đừng nói những điều này với tôi!”. Nhưng anh ấy lại quay lại và nói nhỏ với tôi, “Cảm ơn”.

Phiên tòa đã không xét xử học viên D cho đến khi anh ấy bị giam giữ bất hợp pháp gần một năm . Anh ấy đã dành một năm đó để liên tục giảng thanh chân tượng, do đó vị thẩm phán, người khởi tố, và các viên chức ở đội an ninh quốc gia, người đứng đầu trạm cảnh sát, và người đứng đầu trung tâm giam giữ đều hiểu sự thật ở một mức độ nào đó. Một số người đã thoái ĐCSTQ với bí danh.

Mặc dù học viên D chưa được thả ra nhưng những đồng tu địa phương đã hình thành một chỉnh thể trong suốt thời gian đó và đã giúp nhiều người hơn hiểu rõ về sự thật.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/29/121680.html
Bản tiếng Hoa: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/16/%E6%98%8E%E6%85%A7%E6%B3%95%E4%BC%9A–%E5%81%9A%E5%A5%BD%E6%98%8E%E6%85%A7%E9%80%9A%E8%AE%AF%E5%91%98-232482.html

Đăng ngày: 10-12-2010: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share