Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-08-2019] Tôi bị bắt giữ vào tháng 7 năm 2018 và được đưa đến một trại tạm giam sau khi bị báo cáo vì đã nói chuyện với mọi người về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1999.
Khi ở trong trại tạm giam, tôi luôn nhắc nhở bản thân phải duy trì chính niệm chính hành. Tôi đối đãi với tất cả các sĩ quan cảnh sát và những người bị giam giữ bằng lòng từ bi và giải thích với họ vì sao cuộc bức hại là sai trái và không có cơ sở pháp lý.
Ba mươi ngày sau, tôi được tại ngoại và cảnh sát không bao giờ quay lại quấy rối tôi nữa.
Vào cuối tháng 5 năm 2019, người phụ trách trường hợp của tôi bảo tôi đến đồn cảnh sát địa phương để trả lời một số câu hỏi của họ. Anh ấy nói: “Anh đã được tại ngoại gần một năm nay. Theo trình tự thủ tục, chúng tôi có thể bãi nại trường hợp của anh hoặc gửi hồ sơ vụ án đến Viện kiểm sát”.
Tôi tự nhủ: “Ta không thể cho phép họ nộp hồ sơ của mình lên Viện kiểm sát và ta không bao giờ thừa nhận an bài của cựu thế lực”.
Tôi cũng nhận ra rằng mình nên giảng chân tướng thêm cho cảnh sát và các phòng ban liên quan. Các đồng tu khác cũng khích lệ tôi làm như vậy.
Tôi đến đồn cảnh sát hai lần và nói chuyện với hai cảnh sát trưởng. Cả hai người đều nhận những lá thư tôi, trong đó tôi kể về việc tôi đã được hưởng lợi từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào và cách tôi sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn ra sao.
Tôi cũng viết về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được hồng truyền và chào đón ở hơn 80 quốc gia, và rằng nhiều thủ phạm của cuộc bức hại đã bị khởi kiện vì những gì họ đã gây ra. Tôi kêu gọi cảnh sát không nên tham gia vào cuộc bức hại, chiểu theo nguyên lý thiện ác hữu báo.
Các cảnh sát trưởng nói với tôi rằng quyết định liên quan đến việc giam giữ và bảo lãnh là do Phòng cảnh sát thực hiện, và rằng không dễ tìm được các sĩ quan phụ trách và nói chuyện trực tiếp với họ.
Tuy nhiên, tôi đã không bỏ cuộc. Lần thứ ba khi tôi đến đồn cảnh sát, tôi nhờ một viên sĩ quan giúp chuyển những bức thư của tôi đến các đồng nghiệp của anh ta ở Phòng cảnh sát.
Anh ấy nhìn hai phong thư dày của tôi và nhận lấy chúng. Tôi có gửi kèm theo thông tin cho thấy cuộc bức hại này vi phạm pháp luật như thế nào.
Sau khi các sĩ quan đọc thư của tôi, họ ngạc nhiên khi biết rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là hoàn toàn hợp pháp tại Trung Quốc. Họ giữ những bức thư này để tham khảo cho những vụ việc trong tương lai.
Tôi tiếp tục giảng chân tướng cho nhiều người hơn nữa và duy trì sự tinh tấn trong việc học Pháp và phát chính niệm.
Vào tháng 8, viên sĩ quan phụ trách trường hợp của tôi đã gọi điện và yêu cầu tôi đến gặp anh. Anh ấy đưa cho tôi một tập tài liệu và nói: “Hồ sơ của anh đã được khép lại. Từ giờ trở đi, anh được tự do”. Sau đó, anh ấy vui vẻ tiễn tôi về nhà.
Tôi biết rằng họ đã hoàn toàn hiểu được Pháp Luân Đại Pháp là tốt và các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt.
Sư phụ giảng:
“Chính niệm kiên cố không thể phá đối với chân lý vũ trụ là cấu thành nên thể kim cương vững như đá tảng của đệ tử Đại Pháp lương thiện, làm run sợ hết thảy tà ác, ánh sáng chân lý phóng ra làm hết thảy những nhân tố tư tưởng bất chính của các sinh mệnh phải giải thể. Có chính niệm mạnh bao nhiêu, thì có uy lực lớn bấy nhiêu. Các đệ tử Đại Pháp thật sự từ người thường mà bước ra”. (Cũng một đôi lời, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Con xin cảm tạ Sư phụ; cảm ơn các bạn đồng tu, gia đình và bạn bè tôi, cùng các sĩ quan cảnh sát đã giúp đỡ tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/28/392011.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/9/180250.html
Đăng ngày 02-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.