Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-8-2018] Giống như bao người khác xuất thân từ nông thôn, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi khát khao kiếm tiền. Tôi làm việc rất chăm chỉ, kiếm được nhiều tiền, mua nhà, mua xe và lập gia đình. Trong vòng bốn năm, tôi từ một thanh niên trẻ nghèo khó xuất thân từ nông thôn đã trở thành triệu phú.

Nhưng thấy chưa đủ, tôi luôn muốn có nhiều thứ hơn và giàu có hơn nữa. Tôi thường ăn nhậu với khách hàng quá nửa đêm và thấy cuộc sống như vậy hết sức thú vị.

Tôi thích giao thiệp bên ngoài vì tôi thấy mình đang sống một cuộc sống thượng lưu. Tuy nhiên, ngay khi về tới nhà và nằm trên giường, tôi thấy trống rỗng vô hạn và sợ hãi. Tôi thường tự hỏi liệu đó có phải là những gì tôi muốn trong cuộc sống không, và cuộc sống mà tôi đang sống có phải là đích đến cuối cùng của mình hay không. Kỳ thực thì sâu trong nội tâm của tôi đã có câu trả lời rõ ràng nhưng tôi không muốn hoặc không dám thừa nhận.

Hồi tưởng lại sự trân quý của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ khi còn học trung học. Khoảng thời gian kỳ diệu đó tuyệt vời đến nỗi ký ức về nó vẫn khiến tôi rơi lệ. Nhiều giáo viên và bạn cùng lớp của tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Thông qua học Pháp, tôi ngộ được rằng mục đích chân chính của kiếp người chính là tu luyện và đề cao. Tôi cũng minh bạch rằng một người phải là người tốt và buông bỏ các dục vọng và tâm chấp trước để trở thành một người tốt hơn.

Quan trọng nhất chính là Pháp Luân Đại Pháp dạy tôi chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vậy nên ở vùng nông thôn Đông Bắc, các nhà máy mong muốn thuê các học viên Pháp Luân Đại Pháp vì mọi người đều biết họ là người tốt.

Chúng tôi luyện công cùng nhau vào mỗi sáng sớm và sẩm tối. Có rất nhiều người tham gia, từ thầy cô giáo cho đến học sinh, từ dân thường cho đến quan chức chính phủ, và từ trẻ nhỏ cho đến các cụ già ở độ tuổi 90. Trường năng lượng mạnh mẽ và cảm giác tuyệt diệu thật khó tả.

Cuộc bức hại bắt đầu

Khi tôi tốt nghiệp trung học vào tháng 7 năm 1999, cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp.

Chính quyền lo rằng các học viên sẽ làm chính trị, nhưng lo lắng của họ là vô căn cứ và không cần thiết vì chúng tôi không hề quan tâm đến tranh đoạt quyền lực chính trị.

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, bên ngoài trụ sở chính quyền huyện, tôi thấy một cảnh sát túm tóc một học viên nữ nhỏ yếu và lôi cô ấy đi. Tôi thấy một cảnh sát xé quần áo của một nữ học viên và một cảnh sát khác thì dùng dùi cui điện đánh một nam học viên.

Thế nhưng các học viên vẫn điềm tĩnh, ôn hòa và làm được “đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu”.

Lối sống trượt dốc sau khi từ bỏ Đại Pháp

Biến cố bất ngờ này khiến tôi sợ hãi. Khi vào đại học, tôi không nói với bất cứ ai rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Do không học Pháp nữa, tôi càng ngày càng rời xa Pháp và dần dần không xem bản thân mình là một học viên nữa.

Các học viên khác bị kết án tù hoặc bị bắt lao động cưỡng bức phi pháp, bị đánh gãy chân hoặc bị tra tấn đến chết. Theo thời gian, cuộc bức hại đã chuyển từ công khai trấn áp sang thành lén lút bí mật và thậm chí còn thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống.

Tâm sợ hãi ngăn tôi nghĩ về Đại Pháp, dù là Ông đã từng khiến sinh mệnh của tôi cảm động sâu sắc. Thời gian học đại học, tôi hoàn toàn toàn trở thành một người thường. Tôi uống rượu, hút thuốc và sa đà yêu đương. Sau khi tôi tốt nghiệp, chuyện lập gia đình và sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió. Hưởng thụ danh lợi đã trở thành tiêu chuẩn cuộc sống của tôi.

Tuy nhiên, một điều gì đó sâu trong nội tâm cảnh báo tôi: “Mình không thể sống như thế này được.” Trong thâm tâm, tôi muốn trở thành một người tốt. Tôi muốn đề cao. Tôi muốn tu luyện.

Trở về với đức tin của mình

Một năm sau khi mở công ty riêng, tôi thấy mình có thể làm chủ được tương lai của bản thân. Nhưng cũng sau vài khảo nghiệm về được mất mà một cảm thụ mạnh mẽ nổi lên trong tôi: “Sư phụ không bao giờ bỏ rơi mình. Sư phụ vẫn đang quản mình và vẫn chờ đợi mình trở lại!”

Vì vậy, tôi lại bắt đầu đọc các sách Đại Pháp và nghe các bài giảng của Sư phụ. Tôi bỏ rượu và thuốc lá, và không còn ở ngoài cả đêm nữa. Tôi kiên định một niệm: “Mình sẽ tu luyện!”, chỉ là nó đã bị trễ tới 15 năm.

Ngay khi trở lại tu luyện, tôi gặp đủ loại can nhiễu. Tâm sắc dục và dục vọng của tôi rất mạnh, đặc biệt là giai đoạn đầu khi tu luyện trở lại. Tôi có thể cảm nhận được những tư tưởng dơ bẩn liên tục phản ánh trong đầu não mình. Những tư tưởng đó không chỉ đơn giản là thưởng thức cái đẹp, mà chúng hoàn toàn là những tư tưởng bất hảo xuất ra bề mặt không thể kiểm soát được.

Tôi cố gắng bài trừ chúng, nhưng khi làm vậy không có tác dụng, trong tâm tôi đã xin Sư phụ gia trì. Sau một khoảng thời gian, nhiều vật chất bại hoại đã bị loại bỏ từ bên trong và xung quanh thân thể tôi. Can nhiễu của sắc và dục đã giảm đáng kể.

Tôi đã quen với văn hóa nhậu nhẹt cùng khách hàng và bạn bè. Khi tôi nói với mọi người rằng mình sẽ bỏ hẳn rượu, nhiều người hỏi nếu không uống nữa thì làm sao tôi vẫn có thể giao thiệp ở bên ngoài.

Tôi nghĩ: “Nếu việc bán hàng phụ thuộc vào việc uống rượu và làm vừa lòng anh, vậy thì tôi thà mất doanh số còn hơn. Nếu anh không muốn là bạn của tôi chỉ vì tôi không uống hay vì tôi không làm vừa lòng anh, vậy thì tôi thà không có một người bạn như vậy còn hơn.”

Khi mọi người nhận thấy tôi chân thành, họ khâm phục nghị lực đã nói là làm được của tôi.

Một can nhiễu khác là cám dỗ về lợi ích. Cùng với những khó khăn ngày càng tăng trong ngành của tôi, nhiều công ty đều cố gắng dùng mọi cách để có thể kiếm tiền, thậm chí là lừa đảo. Tuy vậy, tôi từ chối cắt xén nguyên vật liệu hoặc thay thế bằng các sản phẩm giá rẻ và yêu cầu nhân viên của mình cũng làm như vậy.

Dù công ty tôi vẫn còn nhỏ, nhưng chúng tôi đã có danh tiếng rất tốt. Nhiều đối tác đánh giá đội ngũ chúng tôi đàng hoàng và đáng tin cậy.

Tôi biết tại sao đội ngũ chúng tôi có thể đặt lòng tốt và sự tử tế lên hàng đầu: Vì tất cả các thành viên đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và họ nhớ lời giảng của Sư phụ:

“…[hãy] giao dịch công bằng, giữ tâm cho chính.” (Chuyển Pháp Luân)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/4/372026.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/3/171745.html

Đăng ngày 24-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share