Bài viết củahọc viên Pháp Luân Công tạiHoa Đông, Trung Quốc.
[MINH HUỆ 25-3-2018] Nhiều học viên ở khu vực của tôi bị bắt vì tập luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Vì vậy tôi đã liên lạc với một số luật sư để giải cứu họ. Một trong số đó là luật sư “Michael” – và chúng tôi đã thảo luận nhiều đề tài liên quan đến luật, bào chữa và việc đàn áp Pháp Luân Công. Những chia sẻ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi và ghi dấu rằng các học viên đã thực sự trở thành những đại diện tiêu biểu của Pháp Luân Công như thế nào.
Xúc động khi tiếp xúc với các học viên
Michael là một trí thức hiểu biết sâu rộng có thể diễn đạt rành mạch quan điểm của mình một cách hài hước. Những lập luận bảo vệ các học viên của ông tại phiên tòa rất vững chắc giúp nhiều người nhận ra bản chất phi pháp của cuộc bức hại.
Khi tôi hỏi liệu ông ấy có gặp sức ép từ Đảng Cộng sản Trung Quốc khi bào chữa cho các học viên không, ông đáp, “Nếu tôi làm điều gì mà không có bất cứ nguy hiểm nào, thì có lẽ đó là điều không đáng làm.”
Đối với ông, luật pháp là trên hết và trách nhiệm của luật sư là đảm bảo rằng luật pháp là nền tảng trong phần bào chữa của mình.
“Khi anh đã quyết định thuê tôi,” ông nói, “Tôi đã nghĩ về những điều thật sự có ý nghĩa với mình.”
Sau đó ông hỏi, “Khi học viên phân phát các tài liệu giảng chân tướng, họ có nghĩ điều gì có thể xảy ra với họ không?”
Tôi giải thích rằng các học viên đã thụ hưởng lợi ích từ Pháp Luân Công và biết rằng đó là Chính Pháp. Trách nhiêm của họ là nói cho thế giới biết, và đặc biệt là người Trung Quốc đã bị Đảng Cộng Sản làm cho mê muội, sự thật về Pháp Luân Công và cuộc bức hại.
Michael, một người không tu luyện Pháp Luân Công, đã nói, “ Những học viên như các anh thật sự làm tôi xúc động, tâm tôi thấy chấn động. Anh có biết quy định cao nhất trong luật pháp là gì không?”
Ông dừng lại một chút rồi tiếp, “Đó là đạo đức, lương tâm và thiện niệm. Đó không phải là những pháp lý hay quy định trong ngành luật, nhưng chúng chi phối hết thảy. Chúng thúc đẩy lời nói và hành động của tôi nhằm khôi phục lại mối liên hệ bị đảo lộn giữa đúng và sai.”
Rồi, ông bảo rằng mặc dù một lần anh chỉ có thể bào chữa cho một học viên, nhưng việc bảo vệ lần này cũng chính là lời bào chữa cho hàng ngàn hàng triệu học viên vì tất cả họ đều tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công và bị bắt vì những lí do tương tự.
“Mặc dù đây chỉ là vụ án dân sự nhưng việc tôi tiếp nhận nó chính là thách thức đối với cuộc bức hại do Giang Trạch Dân (cựu chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc) khởi xướng chống lại tất cả những người tu luyện Pháp Luân Công. Cuộc đàn áp nhắm đến tín ngưỡng và nó liên quan đến toàn cơ cấu bộ máy nhà nước.”
“Như một trong số những đồng nghiệp của tôi đã nói – cuộc đàn áp Pháp Luân Công nếu xem xét dựa trên luật pháp hiện hành là bất hợp pháp. Hàng chục triệu người dân bị đối xử bất công trên danh nghĩa pháp luật. Đây là lúc chúng ta phải đứng lên bảo vệ công lý và luật pháp. Những nỗ lực của chúng ta sẽ giúp bảo vệ nguyên lý chung Chân – Thiện – Nhẫn cũng như sự công bình trên toàn thế giới,” ông nói thêm.
Trở thành một công dân tốt.
Michael kể là mình đã không còn là con người cũ trước đây. Trước kia khi nhận một vụ án, ông xem nó đơn giản chỉ như một công việc. Nhưng, ông bảo rằng một vụ án mà ông thụ lý đầu năm ngoái đã khiến ông thay đổi cách làm việc hoàn toàn. Nó khiến ông cống hiến hết tâm sức vào vụ án và giải quyết bằng hết khả năng.
Một học viên Pháp Luân Công tên là “Nathan” đã đến nhờ ông bảo vệ một đồng tu khác.
“Để đảm bảo an toàn cho Nathan,” Michal kể, “Tôi đã mời anh ta đến chỗ tôi ở một hôm trước khi phiên tòa diễn ra. Sau khi anh ta tắm, tôi tình cờ nhìn thấy một vết sẹo kéo dài từ ngực đến hết bụng. Theo như hiểu biết của tôi về y học thì không ca phẫu thuật nào cần phải mổ dài đến thế.
Không kiềm chế được tò mò, Michael hỏi Nathan về vết sẹo và được kể rằng đó là do một vết thương trong một cuộc chiến băng đảng cách đây nhiều năm. Ruột của Nathan đã lòi ra và gãy bốn xương sườn.
“Thật sự mà nói,” Nathan nói với Michael, “Tôi thấy xấu hổ khi phải nói với anh rằng trước đây tôi là một tay giang hồ. Chính Pháp Luân Công đã dạy tôi phân biệt đúng sai và dẫn đường tôi quay lại cuộc sống bình thường.”
Nathan tình cờ biết đến Pháp Luân Công ở trong tù. Anh lấy cắp đồ, đánh nhau và nghiện ngập. Trong tù, anh nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công bị lính canh ngược đãi, đánh đập và tra tấn nhằm buộc họ phải tuyên bố từ bỏ đức tin của mình.
Thậm chí đến tôi cũng thấy bối rối, “Họ bị đối xử quá tệ đến nỗi một giang hồ như tôi còn thấy đó là quá mức. Nhưng họ không hề chửi thề hay đánh trả. Và không chỉ có một hay hai học viên như vậy, hầu như tất cả đều cư xử thế. Tôi thật sự bị ấn tượng bởi lòng quả cảm mà tôi chứng kiến.
Các học viên nói với Nathan về đức tin của họ và cuộc bức hại. Hơn nữa, họ còn tỏ ra tôn trọng và quan tâm đến anh mà không có bất cứ kì thị nào.
“Trước đó,” anh ấy nói, “Tôi lạnh lùng vô cảm và không ai ưa tôi. Từ cách cư xử của những học viên, tôi hiểu rằng Pháp Luân Công là một điều gì đó khác thường bởi vì những học viên này quá tốt. Đó là lý do tai sao tôi muốn học Pháp Luân Công.”
Tập Pháp Luân Công bị cấm trong trại giam và các quan chức cố gắng hết sức để chuyển hóa các học viên. Tuy nhiên, khi Nathan bảo với những người quản lý rằng anh ta muốn tập Pháp Luân Công, thì ngạc nhiên thay, ông ấy không hề ngăn cản anh.
“Người như anh mà cũng muốn tập Pháp Luân Công ư? Tốt thôi! Anh thậm chí có thể còn được ra tù sớm nhờ chuyện này,” người quản lí đáp.
Kể từ đó, Nathan đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của mình; anh trở thành một người tốt và thực sư được thả sớm.
Sau khi về nhà, mẹ anh cảm thấy sợ, bà lo con trai mình, từng là một mầm mống rắc rối, sẽ lại đem phiền toái cho gia đình. Nhưng, bà sớm vui mừng khi nhìn thấy con trai mình đã thay đổi và từ bỏ những thói hư tật xấu ngày trước. Vợ con anh ấy trước kia đã bỏ anh đi, giờ cũng quay lại và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Cách đây bốn năm, Nathan bị bắt vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Những người phụ trách trại giam và bạn tù rất ngạc nhiên khi gặp lại anh. Nathan nói với họ việc trở thành một học viên đã giúp anh thay đổi tâm tính và thể chất như thế nào. Anh cũng tìm gặp người phụ trách đã cho anh tập Pháp Luân Công trong tù ngày trước. “Ông nhớ tôi không?” Anh hỏi, “Dĩ nhiên!” Ông ấy mỉm cười và nói, “Tôi sẽ thử xem có giúp anh ra ngoài sớm hơn được không,”
Cuộc bức hại là phi pháp
Sau khi trò chuyện với Nathan, Michael nói rằng cả đêm anh không ngủ được. Đầu anh cứ lẩn quẩn những suy nghĩ. Anh bảo, “Giang Trạch Dân thật sự là độc ác còn Đảng Cộng Sản thì chẳng còn hi vọng gì nữa. Chỉ cần nghĩ về một điều như: Không ai biết làm thế nào để cải biến một tay xã hội đen như Nathan. Nhưng, nhờ Pháp Luân Công anh đã thay đổi thành người tốt chỉ trong một thời gian ngắn. Một kẻ băng đảng như thế thực sự là nỗi nhức nhối của xã hội và là phiền toái lớn của gia đình. Nhưng Pháp Luân Công đã thay đổi tất cả những điều này.
Gặp gỡ và trò chuyện với Nathan đã cho Micheal một cái nhìn mới về Pháp Luân Công và đưa sự nghiệp của ông rẽ sang hướng khác.
“Khi bảo vệ các học viên,” Michael bảo, “Tôi cảm thấy như đang thanh lọc chính tâm hồn mình, cho đất nước tôi và cho cả loài ngươi.” Là luật sư, ông phải bảo vệ thân chủ dựa trên sự thật. Sau khi kiểm tra các giấy tờ pháp lý và chính sách bức hại trong hơn 18 năm qua, ông phát hiện rằng cuộc bức hại là phi pháp.
Ông lưu ý, “Chính Giang Tranh Dân đã lạm dụng quyền lực và bức hại Pháp Luân Công. Tôi phải nói rằng, cả Giang và Đảng Cộng sản Trung Quốc đều không có tương lai đâu.”
Michael bảo rằng Pháp Luân Công và nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn khiến anh cảm động sâu sắc và anh cũng sẽ tập Pháp Luân Công khi cuộc bức hại kết thúc.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/22/359899.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/5/167826.html
Đăng ngày 21-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.