Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-01-2018] Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt từ khi tôi còn rất trẻ bởi vì cả gia đình tôi đều tu luyện Đại Pháp. Tuy nhiên, thể ngộ của tôi về Đại Pháp rất hời hợt. Tôi không tu luyện một cách có hệ thống mà tôi cũng không biết cách hướng nội và đề cao tâm tính của mình.

Bởi vì tôi trưởng thành trong một gia đình học viên, tôi đã không phải trải qua quá nhiều khổ nạn. Tuy nhiên, sau khi kết hôn với một người thường, tôi đã dừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và không còn đề cao tâm tính của mình nữa. Trong vòng 6 tháng sau khi kết hôn, tôi đã bị ốm và bị sẩy thai. Tôi không thể hiểu được tại sao đột nhiên mình lại gặp phải những khổ nạn này.

Sau đó tôi đã thức tỉnh và bắt đầu đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp trong suốt mùa hè năm 2017. Tôi đã gặp một học viên khác và tham gia vào nhóm học Pháp của cô ấy.

Tầm quan trọng của việc học Pháp

Khi tôi không tu luyện tinh tấn, tôi không thể nghiệm được triển hiện chân thực của các Pháp lý tại các tầng khác nhau. Tôi hiếm khi học các kinh văn của Sư phụ Lý Hồng Chí ngoại trừ Chuyển Pháp Luân. Tôi không minh bạch về tiến trình Chính Pháp và không có được một hiểu biết thâm sâu về Pháp.

Sau đó tôi đã tận dụng từng giây từng phút để đọc các kinh văn và bài giảng của Sư phụ. Tôi cũng bắt đầu đọc Tuần báo Minh Huệ và nhận ra rằng nó là kênh quan trọng để các học viên chia sẻ kinh nghiệm. Những kinh văn khác của Sư phụ đã giúp tôi trừ bỏ rất nhiều những vướng mắc trong tâm trí tôi.

Tôi đã đề cao một cách nhanh chóng và cảm thấy rằng thể ngộ về Pháp của tôi đã được thăng hoa lên một tầng thứ khác. Khi đọc Pháp tôi rất kinh ngạc khi được thể nghiệm nội hàm chân thực của các nguyên lý Pháp tại các tầng thứ khác nhau. Với mỗi lần đạt được thể ngộ mới tôi đều cảm thấy năng lượng rung động từ bên trong ra đến bên ngoài thân thể như thể là toàn thể sinh mệnh của tôi đang được tái tạo lại mới.

Tôi đã dừng tu luyện trong một thời gian dài. Khi mới quay trở lại tu luyện, tôi không thể thật sự hiểu được những học viên khác. Tôi nhận ra điều này rất nguy hiểm đối với một học viên vì vậy tôi đã tận dụng mọi cơ hội để không chỉ tự học Pháp mà còn tham gia nhóm học Pháp.

Chồng tôi đã ôm giữ thái độ tiêu cực đối với Đại Pháp bởi vì tôi đã không thực sự hiểu được phương cách giảng chân tướng. Sau khi tôi thay đổi cách nhìn và tâm thái của mình, tôi quyết định giúp anh hiểu được vẻ đẹp và uy lực của Đại Pháp.

Tôi bắt đầu đọc Pháp, xem các đoạn phim chân tướng về Đại Pháp và nghe Pháp, tôi đã rủ chồng mình cùng tham gia. Mặc dù anh ấy chưa hoàn toàn đồng tình, cách cư xử và thái độ của anh ấy bắt đầu thay đổi.

Sự thay đổi về hành vi và thể chất

Một ngày sau khi chồng tôi nghe Pháp, tôi tỉnh dậy lúc 3:30 phút sáng. Tôi hiểu rằng mình nên luyện công và phát chính niệm.

Khi đang luyện bài 2, tôi cảm thấy buồn nôn và đau bụng. Tôi cố chịu đựng cho đến khi tôi luyện xong từ bài 2 đến bài 4. Tôi cảm thấy mình không thể hoàn thành bài 2 mà không hạ tay xuống nhưng tôi cắn môi và không ngừng nhẩm Pháp của Sư phụ.

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã cảm nhận đã có được một thành quả lớn. Kể từ đó, chu kỳ kỳ lạ của bệnh tật đã giảm đi theo từng tháng. Thân thể tôi dần hồi phục và tôi không còn cảm thấy mệt sau cả ngày dài làm việc miễn là tôi luyện công.

Chông tôi vô cùng kinh ngạc trước sự thay đổi về thể chất của tôi và thái độ của anh ấy cũng thay đổi. Khi tôi ngồi tĩnh công, anh ấy không làm phiền tôi mà quan sát tôi và thậm chí còn nhắc khi anh thấy tôi ngồi không thẳng.

Cuối cùng khi tôi đề cập về Đại Pháp với anh, anh đã không còn trở nên khó chịu nữa. Tôi hiểu rằng mình cần phải tịnh hoá tư tưởng của mình thêm nữa để có thể xoá bỏ hoàn toàn những hiểu lầm của anh đối với Đại Pháp.

Hướng nội

Tôi biết rằng hướng nội và đề cao tâm tính bằng cách tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp là nền tảng đối với một học viên nhưng tôi đã không biết cách hướng nội. Sau đó tôi nhận ra rằng bằng cách đọc các bài chia sẻ của các học viên tôi có thể học được cách hướng nội.

Tuy nhiên, tôi có một vấn đề khá lớn. Tôi muốn tránh xa khỏi bất kỳ ai có triệu chứng bị bệnh. Ví dụ khi tôi đưa mẹ tôi đến phòng khám, tôi cố gắng tránh xa bất cứ ai mà bị ho. Tuy nhiên sau đó một niệm đã xuất hiện trong đầu tôi: “Mình sợ cái gì chứ? Truyền nhiễm? Mình là một học viên. Sao mình lại phải sợ cái thứ được gọi là ‘bệnh’ này?

Sư phụ giảng:

“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo”

Tạm dịch:

“Chư vị sợ — Nó sẽ bắt”

(“Phạ xá” trích Hồng Ngâm II)

Tuy nhiên tôi vẫn tiếp tục tránh bất kể ai có triệu chứng nghiệp bệnh. Đột nhiên, cổ họng tôi bắt đầu đau như thể bệnh viêm mũi của tôi sắp tái phát. Sau đó tôi đã nhớ đến điều mà Sư phụ giảng,

“Chư vị không được lo sợ mắc bệnh; lo sợ bệnh cũng là một tâm chấp trước, nó mang đến phiền phức cho chư vị cũng như thế.”(Chuyển Pháp Luân)

“Tâm chấp trước của chư vị hễ xuất hiện, [thì] chẳng phải cần [tống] khứ tâm chấp trước sao? Càng lo sợ, thì lại càng giống như mắc bệnh; nhất định phải vứt bỏ tâm chấp trước ấy của chư vị; để chư vị học bài học này, mà từ đó vứt bỏ tâm hoảng sợ, đề cao lên trên.” (Chuyển Pháp Luân)

Khi nhận ra tất cả những triệu chứng của tôi đều là giả tướng, tôi đã phát chính niệm và phủ nhận bất kỳ sự can nhiễu nào và hướng nội, thanh trừ hết thảy những tư tưởng và niệm đầu bất hảo. Trong chưa đầy một phút, cổ họng của tôi lại cảm thấy bình thường.

Trong quá trình tu luyện, tôi đã gặp rất nhiều sự việc mà khi nhìn từ trên cơ sở các Pháp lý, đã thay đổi cách hành xử và tâm thái của tôi.

Khi tôi đi mua giày tôi nghĩ đến việc mặc cả giá xuống 5 Nhân dân tệ. Sau đó tôi nhớ lại rằng các học viên không kén chọn hay mặc cả về giá khi mua rau và rằng tôi không nên chấp vào lợi. Sư phụ giảng,

“Cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã quyết định không mặc cả để có được mức giá tốt hơn. Tuy nhiên người bán hàng đã trực tiếp bán cho tôi đôi giày với giá ít hơn 5 Nhân dân tệ so với mức giá chào bán.

Những sự việc như thế này đã nhắc nhở tôi cần phải nghiêm khắc đối với tâm tính của bản thân mình. Chính những việc nhỏ này lại giúp tôi buông bỏ được rất nhiều chấp trước. Tôi hiểu rằng mình nên hướng nội bất kể mình ở đâu, tìm ra những niệm đầu bất hảo và diệt trừ chúng. Sau đó ngay lập tức những giả tướng này đều biến mất bởi vì chúng chỉ là để khảo nghiệm tôi mà thôi. Kết quả phụ thuộc vào việc chúng ta xử lý tốt đối với mỗi tình huống và giữ tâm không động như thế nào.

Sư phụ giảng,

“Quan niệm chuyển,
Bại vật diệt,
Quang minh hiển.”

(“Tân Sinh” trích Hồng Ngâm )


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/25/360052.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/3/168935.html

Đăng ngày 23-3-2018. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share