Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-2-2018] Hai học viên Pháp Luân Công đã kháng cáo bản án 5 năm tù do Tòa án huyện Đỗ Mông, thành phố Đại Khánh tuyên án vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công.

Trong các kháng cáo được đệ trình lên Tòa án Trung thẩm Đại Khánh vào ngày 5 tháng 2 năm 2018, hai học viên đã nhắc lại lập luận rằng không có điều luật nào ở Trung Quốc cho rằng tu luyện Pháp Luân Công là phạm pháp. Họ cũng nhấn mạnh rằng việc truyền bá thông tin về cuộc bức hại đức tin của họ là quyền đã được thừa nhận trong Hiến pháp Trung Quốc.

Các học viên cũng chia sẻ những trải nghiệm của bản thân về việc Pháp Luân Công đã giúp cải thiện sức khỏe và đề cao tâm tính của họ như thế nào.

Các học viên hy vọng thẩm phán ở cấp tòa án cao hơn có thể hiểu được chân tướng của Pháp Luân Công và không bị tác động bởi chiến dịch tuyên truyền vu khống của chính phủ để từ đó có được sự lựa chọn đúng đắn và thích đáng dựa trên lương tâm của mình.

Hai học viên là bà Thạch Tinh và bà Thiệu Ảnh đều đã 47 tuổi và bị bắt giữ vào ngày 2 tháng 4 năm 2017. Kể từ đó, hai học viên này bị giam giữ tại trại tạm giam Đại Khánh.

Ngày 8 tháng 9 năm 2017, hai học viên bị đưa ra xét xử tại tòa án huyện Đỗ Mông. Mỗi học viên chỉ có một người nhà được phép vào tham dự phiên xét xử trong khi tất cả các ghế còn lại trong tòa án là dành cho các cán bộ, nhân viên chính phủ. Luật sư đã biện hộ trắng án cho các học viên.

Ngày 1 tháng 12 năm 2018, hai học viên đã bị kết án 5 năm tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ với tội danh “sử dụng tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”. Cáo buộc vô căn cứ này là một tội danh mà Đảng Cộng sản Trung Quốc thường sử dụng nhằm buộc tội và bỏ tù các học viên Pháp Luân Công. Cả hai học viên đã quyết định đệ đơn kháng cáo ngay sau khi bản án được tuyên bố.

Trích lời biện hộ của bà Thiệu Ảnh

“Tôi sinh ra đã có một khối u máu ở lòng bàn tay. Tôi làm gì cũng luôn phải rất cẩn thận để ý bởi vì chỉ cần bất kỳ một vết thương nhỏ nào cũng có thể gây chảy máu gây nguy hiểm đến tính mạng. Do thường xuyên bị ốm nên bố mẹ nuông chiều tôi hơn, họ luôn bảo vệ tôi trước mọi tổn hại và từ đó tôi càng trở nên hư hỏng và ích kỷ. Tôi coi mình là trung tâm của vũ trụ và có thể gây chiến với bất kỳ ai nếu như họ xâm hại đến lợi ích của tôi.

“Sau khi mẹ tôi qua đời, tôi đã chiếm hữu tất cả đồ trang sức đắt tiền của bà mà không chia sẻ số tài sản đó với người em trai của mình.”

“Tuy nhiên, kể từ khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã hoàn toàn thay đổi. Tôi trở nên khỏe mạnh và có một cuộc sống hạnh phúc. Tôi biết quan tâm đến người khác. Tôi không còn mất bình tĩnh và thậm chí, tôi không còn tranh cãi lại ngay cả khi người khác lấy mất lợi ích của mình. Tôi cũng đã chia cho người em trai số đồ trang sức mà mẹ đã để lại.”

Bà Thiệu cũng kể về một sự việc đã xảy ra trong trại tạm giam mà sau đó bà đã hồi phục được bệnh thoát vị đĩa đệm chỉ trong một ngày.

“Tôi bị giam giữ tại trại tạm giam sau khi bị bắt giữ. Đó là một nơi rất lạnh và ẩm ướt. Các lính canh đã cấm tôi không được luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công. Chỉ trong hai tháng, tôi bắt đầu gặp một số vấn đề về tim và thoát vị đĩa đệm.

“Tôi vô cùng đau đớn ở vùng thắt lưng nên tôi đã không thể di chuyển và gần như bị liệt. Họ đã phải dùng cáng để đưa tôi ra khỏi văn phòng công tố sau phiên tiền xử án.

“Sự đau đớn kéo dài trong hơn một tháng. Chân trái của tôi bắt đầu bị teo nhỏ đi. Tôi không thể ngủ được. Cho dù khó khăn đến thế nào đi chăng nữa, tôi hiểu rằng tôi không thể bỏ cuộc. Tôi đã nhẩm đọc những lời giảng Pháp của Sư phụ và cũng cầu xin Sư phụ gia trì cho bản thân.

“Một đêm, tôi cảm thấy có nước chảy bên trong chân trái của mình và tôi không thể đứng dậy được. Ngày hôm sau, khi đang chợp mắt nghỉ trưa thì một dòng năng lượng nóng ấm lan tỏa khắp thân thể tôi. Tôi cảm thấy rất thoải mái và chỗ đau ở thắt lưng cũng nhẹ hẳn đi. Tôi sớm trở lại bình thường.

“Không hề phải dùng đến thuốc, Pháp Luân Công là lời giải thích duy nhất cho sự hồi phục kỳ diệu của tôi. Khi một luật sư đến thăm tôi sau đó, anh ấy đã rất ngạc nhiên khi thấy tôi tự đi lại một mình.”

Bà Thạch Tinh: Một nhân viên đáng tin cậy và một người con gái tốt

Khi tự bào chữa cho bản thân, bà Thạch Tinh đã kể lại việc Pháp Luân Công đã khiến bà thực hiện tốt công việc của mình như thế nào. Bà có bằng cử nhân đại học nhưng lại được giao làm nhân viên phục vụ quán cà phê (thời điểm đó sinh viên tốt nghiệp đại học tại Trung Quốc bị chỉ định công việc). Thay vì phàn nàn về công việc, bà đã cố gắng hết sức với mọi nhiệm vụ được giao. Ông chủ nhận xét bà là một nhân viên đáng tin cậy nhất.

Bà Thạch cho biết việc tu luyện Pháp Luân Công đã đem lại cho bà sức khỏe để có thể chăm sóc bố mẹ nằm liệt giường của mình trong hàng chục năm trước khi họ qua đời. Mẹ bà đã từng nói với bà rằng: “Làm thế nào mẹ có thể trả ơn con được đây?”

Bà đáp lại: “Con chỉ làm những gì mà một người con gái nên làm thôi.” Ban đầu, họ hàng và bạn bè của bà cũng phản đối việc bà tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công khi cuộc bức hại bắt đầu diễn ra vào năm 1999, nhưng họ đã thay đổi thái độ khi chứng kiến thiện tâm và sự nhẫn nại của bà đối với bố mẹ. Họ nhận xét rằng bà không hề giống như những gì mà Đảng Cộng sản Trung Quốc tuyên truyền trên truyền hình.

Thông tin về các cán bộ liên quan:

Trần Hạo (陈浩), Thẩm phán, Tòa án Trung thẩm Đại Khánh: +86-459-6829158, +86-15304860196

Triệu Nham (赵岩), Viện trưởng, Tòa án Nhân dân huyện Đỗ Mông: +86-13936700163

Triệu Mỹ Na (赵美娜), Thẩm phán, Tòa án Nhân dân huyện Đỗ Mông: +86-459-3432508, +86-15164585757

Hám Ba (阚波), Công tố viên: +86-13359590906

Triệu Hưng Tài (赵兴才), Cục trưởng Cục An ninh Nội địa huyện Đỗ Mông: +86-18645902000, +86-13836730005

Các báo cáo trước đó:

https://vn.minghui.org/news/83408-toa-an-can-tro-gia-dinh-ban-be-va-luat-su-tham-du-phien-toa-xet-xu-cac-hoc-vien-phap-luan-cong.html


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/22/362087.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/3/168930.html

Đăng ngày 16-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share