Bài viết của phóng viên Minh Huệ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 2-12-2017] Bà Tống Thủ Vân, 55 tuổi, bị bắt giữ vào tháng 10 năm 2016 vì tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện hiện vẫn đang bị bức hại tại Trung Quốc kể từ năm 1999.

Gia đình bà không hay biết tin tức gì về bà cho tới tận tháng 9 năm nay khi một cán bộ của trại tạm giam thành phố Triều Dương gọi điện thoại và thông báo rằng bà Tống đang trong tình trạng hôn mê.

Khi con trai gặp bà trong bệnh viện là lúc bà đang được cấp cứu trợ tim và từ đó đến nay vẫn bất tỉnh. Bất chấp tình trạng này, các nhà chức trách vẫn tìm cách kết án bà một năm tù với tội danh “sử dụng tà giáo phá hoại việc thực thi pháp luật”, một tội danh được định sẵn mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thường dùng để buộc tội hầu hết các học viên Pháp Luân Công.

Con trai bà Tống đã viết một bức thư công khai gửi người dân thành phố Triều Dương thỉnh cầu sự hỗ trợ để giải cứu người mẹ của mình và giúp bà thoát khỏi tình cảnh tiếp tục bị hành hạ thêm nữa. Dưới đây là nội dung bức thư:

Xin hãy giúp đỡ gia đình bị hủy hoại của chúng tôi

Tên tôi là Cao Phong, sống tại huyện Triều Dương. Gia đình chúng tôi trước đây từng có năm người, lớn tuổi nhất có bà tôi đã 80 tuổi và nhỏ nhất là em trai tôi còn ở độ tuổi thiếu niên. Mẹ tôi, Tống Thủ Vân, là người trụ cột trong gia đình, chăm lo mọi việc trong nhà và phải làm việc nuôi gia đình.

Cách đây một năm, một tai họa đột nhiên ập xuống khiến gia đình chúng tôi tan vỡ. Tôi khẩn cầu mọi người hãy cứu giúp chúng tôi thoát khỏi cuộc bức hại của ĐCSTQ.

Ngày 24 tháng 10 năm 2016, cảnh sát đột nhập vào nhà chúng tôi mà không có lệnh khám xét hay giấy tờ tùy thân. Mẹ tôi ở nhà một mình. Họ đã bắt giữ mẹ tôi, tịch thu các sách Pháp Luân Công, rồi lấy đi tiền mặt và cho đến nay vẫn không hoàn trả bất cứ thứ gì cho chúng tôi.

Họ đã giam giữ mẹ tôi tại trại tạm giam thành phố Triều Dương gần một năm. Trong thời gian đó, chúng tôi không nhận được thông báo từ bất kỳ một cơ quan chính phủ nào. Nửa đêm ngày 28 tháng 9 năm 2017, chúng tôi nhận được một cuộc điện thoại từ trại tạm giam báo mẹ chúng tôi đang trong tình trạng nguy kịch và đang được cấp cứu tại Bệnh viện Số 2.

Khi chúng tôi thấy mẹ trong phòng hồi sức tích cực, bà đang trong tình trạng hôn mê và cắm đủ các loại ống. Chúng tôi thẫn thờ, đờ đẫn vì sốc và không thể kìm nổi nước mắt. Bác sỹ nói rằng họ phải tiến hành phẫu thuật não cho mẹ nếu không bà sẽ chết hoặc phải sống thực vật.

Trong khi chúng tôi vẫn còn đứng đó, không thể tin nổi những gì đã xảy ra thì các nhà chức trách trại tạm giam lại trốn tránh và muốn đẩy trách nhiệm. Họ không muốn mẹ tôi chết trong khi bị giam giữ nên đã ép chúng tôi phải bảo lãnh mẹ tại ngoại để điều trị y tế và đưa bà về nhà.

Mẹ tôi là một phụ nữ chất phác, làm nghề nông. Bà chăm sóc cho cả gia đình và không hại ai bao giờ. Tôi không thể tưởng tượng nổi những đòn tra tấn tàn nhẫn mà mẹ đã phải chịu đựng suốt một năm qua để rồi dẫn đến tình trạng hiện nay.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, mẹ khỏe hơn và thực sự không bao giờ đau ốm. Giờ trong tình trạng hôn mê như thế này mà hai con mắt mẹ mở to, như thể bà không thể hiểu nổi rốt cuộc bà đã làm gì sai và tại sao chính quyền lại bức hại bà. Bà hành xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống và không bao giờ tranh đấu, không làm tổn hại bất kỳ ai. Tại sao những kẻ đã phạm tội kia lại căm ghét sự thiện lương?

Sau khi biết mẹ tôi đang trong tình trạng nguy kịch, 859 người dân thành phố đã ký tên thỉnh nguyện lên tiếng ủng hộ. Gia đình chúng tôi chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã hỗ trợ mẹ chúng tôi trong thời gian nguy nan này.

Một nhân chứng hảo tâm đã chia sẻ những thông tin dưới đây lên trang Minh Huệ về những gì đã xảy ra với bà trong một năm bị bức hại ở trại tạm giam.

Bị giam giữ hơn một năm

Ngày 24 tháng 10 năm 2016, trưởng phòng Tác Cảnh Đông và các nhân viên Đồn Cảnh sát Nam Song Miếu Hương đã lục soát nhà bà Tống. Họ đã tịch thu các tài sản cá nhân và tiến hành bắt giữ bà Tống. Bà bị giam giữ tại trại tạm giam Nữ Triều Dương và chịu sự giám sát của quản giáo trưởng Bao Oánh Oánh và quản giáo phó Từ Tĩnh.

Không ngừng bị tra tấn

Bà Tống đã bị tra tấn ngay từ khi vừa đặt chân đến trại tạm giam. Bà bị bắt phải ngồi trong tư thế hoa sen (hai chân vắt chéo) trong hơn 14 giờ đồng hồ mỗi ngày và sẽ bị đánh đập tàn nhẫn nếu bà nhúc nhích hay dịch chuyển. Việc này khiến bà xuất hiện các vết loét ở mắt cá chân, sau đó những vết thương này bị nhiễm trùng và chảy mủ.

Các lính canh đã ra lệnh cho các tù nhân khác đánh đập bà. Họ cũng lấy cắp quần áo ấm và chiếm chỗ ngủ của bà, để mặc bà phong phanh trong tiết trời mùa đông lạnh giá.

Suốt mùa đông năm 2016, bà chỉ được mặc nội y. Các cửa sổ để mở cả ngày và vào ban đêm bà không có chỗ ngủ. Sức khỏe của bà sa sút và bị sụt rất nhiều cân. Các tù nhân cũng cố nhét thuốc vào họng bà và bà bị đánh đập đến chảy máu.

Lính canh Từ Tĩnh đã ra lệnh cho một số tù nhân “tắm” cho bà vào ngày 7 tháng 12 năm 2016. Họ đã lột trần bà, buộc bà xuống sàn và đổ nước lạnh vào người bà. Thế vẫn chưa đủ, sau đó, họ đã mở toang cửa sổ ra để bà trong tình trạng buốt cóng.

Bắt đầu từ tháng 4 năm 2017, bà bị bắt đứng trong thời gian dài. Hai tù nhân được giao nhiệm vụ đồng thời theo dõi bà luân phiên mỗi ca là hai giờ đồng hồ. Bà đã phải đứng thẳng và chỉ cần bà có bất kỳ một cử động nào liền bị đánh đập ngay lập tức.

Các tù nhân đã lấy tiền của bà để mua đồ cho chính họ, vứt bỏ đồ vệ sinh cá nhân của bà, khiến bà liên tục phải mua mới, rồi đến khi bà mua thì họ lại vứt đi.

Trong khi bà bị giam giữ tại trại tạm giam, Cục Công an Triều Dương, Viện kiểm sát và Tòa án Triều Dương đã mưu hại và kết án bà một năm tù. Đến thời điểm đưa ra phán quyết, bà chỉ còn bị giam ba tháng nhưng họ vẫn không thả bà.

Tại sao người tốt lại bị bức hại?

Mẹ tôi đang trong tình trạng hôn mê và đã nhập viện được hai tháng. Các nhà chức trách trại tạm giam đã giấu giếm mọi tình tiết về những gì đã xảy ra với bà ở đó và tìm cách chối bỏ toàn bộ trách nhiệm.

Tôi không thể tin được rằng những người trong trại tạm giam đã làm tổn thương mẹ tôi lại thù ghét người tốt đến thế. Mẹ tôi rơi vào tình trạng khổ sở thế này chỉ vì bà không chịu từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện đã giúp bà khỏe mạnh, hiểu được ý nghĩa nhân sinh và thể trở thành người tốt hơn nữa.

Sở Cảnh sát, Viện kiểm sát và Tòa án huyện Triều Dương đã thông đồng kết án mẹ tôi một năm tù. Luật pháp là chế tài dùng để trừng phạt những kẻ xấu nhưng hiện nay nó đang được sử dụng để mưu hại những người tốt.

Gia đình tôi không chấp nhận điều này. Thật không may, chúng tôi chỉ là những người dân bình thường không chút quyền thế. Chúng tôi thỉnh cầu người dân Thành phố Triều Dương giúp đỡ mẹ tôi. Tôi mong tìm được một giải pháp hợp pháp để giúp mẹ.

Tôi đã đọc các văn bản pháp luật được trích dẫn để bức hại các học viên Pháp Luân Công. Họ bị buộc tội vi phạm Điều 300 Bộ Luật hình sự, theo đó nói rằng bất kỳ ai sử dụng một tà giáo nào để phá hoại việc thực thi pháp luận đều phải bị truy tố đến mức cao nhất có thể.

Do Quốc hội (cơ quan lập pháp của Trung Quốc) chưa từng ban hành một quy định pháp luật nào quy kết Pháp Luân Công là một “tà giáo” nên cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, khi đó là Giang Trạch Dân, đã chỉ đạo Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện kiểm sát Nhân dân Tối cao ban hành văn bản diễn giải Điều 300 này vào tháng 11 năm 1999 trong đó quy định bất kỳ ai tu luyện hoặc quảng bá Pháp Luân Công đều bị truy tố đến mức cao nhất có thể.

Một diễn giải luật mới đã được ban hành thay thế văn bản diễn giải năm 1999 và có hiệu lực vào ngày 1 tháng 2 năm 2017. Diễn giải mới này không hề đề cập đến Pháp Luân Công và nhấn mạnh rằng bất kỳ bản án nào đối với cá nhân tham gia vào một tà giáo cần phải được đưa ra dựa trên cơ sở pháp lý cụ thể. Do không có quy định pháp luật nào ở Trung Quốc quy kết Pháp Luân Công là tà giáo nên các cáo trạng đối với các học viên Pháp Luân Công là không có cơ sở pháp lý.

Việc sở hữu, đọc hoặc phổ biến các sách Pháp Luân Công đều bị xem là các “bằng chứng” được sử dụng để cáo buộc họ. Cảnh sát và công tố viên cũng trích dẫn hai văn bản do Tổng cục Báo chí và Xuất bản Trung Quốc ban hành vào tháng 7 năm 1999 cấm xuất bản các sách Pháp Luân Công. Tuy nhiên, quy định này đã được bãi bỏ vào năm 2011, do vậy, việc sở hữu các sách Pháp Luân Công của các học viên là hoàn toàn hợp pháp.

Việc tu luyện Pháp Luân Công đáng lẽ không thể coi là bất hợp pháp – điều này nhất định cần được chỉ rõ. Cuộc bức hại này đã mang đến tai họa cho hàng trăm triệu học viên Pháp Luân Công cùng gia đình của họ. Những người tốt đang bị bức hại, điều này cho thấy hệ thống tư Pháp của Trung Quốc đang xuống dốc và những giá trị đạo đức của Trung Quốc cũng đồng dạng như vậy. Mỗi người dân Trung Quốc đều là nạn nhân của cuộc bức hại này.

Tôi kêu gọi tất cả người dân trên thế giới quan tâm đến trường hợp của mẹ tôi. Với sự ủng hộ của mọi người, tôi tin rằng mẹ tôi sẽ giành lại được công lý. Người tốt sẽ được báo đáp và kẻ xấu sẽ bị trừng trị, thiện ác hữu báo!

[đã ký] Cao Phong, con trai của nạn nhân

Ngày 23 tháng 11 năm 2017

Báo cáo liên quan: Một học viên Pháp Luân Công bị hôn mê hơn hai tháng


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/2/357382.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/12/166718.html

Đăng ngày 3-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share