Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở thành phố Thâm Quyến, Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-12-2017] Gần đây, ông Phùng Thiểu Dũng và ông Trần Trạch Kỳ, hai học viên Pháp Luân Công ở thành phố Thâm Quyến đã bị xét xử với tội danh vi phạm Điều 300 của luật hình sự, quy định rằng những người sử dụng tổ chức tôn giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật nên bị truy tố với mức [án] cao nhất có thể.

Ba luật sư bào chữa đại diện cho ông Phùng Thiểu Dũng và ông Trần Trạch Kỳ đã lập luận rằng các công tố viên thiếu cơ sở pháp lý khi trích dẫn Điều 300 để buộc tội thân chủ của họ. Các luật sự nhấn mạnh rằng Quốc hội (cơ quan lập pháp của Trung Quốc) chưa bao giờ ban hành một đạo luật nào cho rằng Pháp Luân Công là một “giáo phái” vậy nên Điều 300 không áp dụng được trong trường hợp này.

Ông Phùng và ông Trần cũng đã tự bào chữa cho họ. Họ đã yêu cầu tòa tuyên bố trắng án, nhưng quan tòa đã hoãn lại phiên xét xử mà không đưa ra một phán quyết nào.

Sau phiên xét xử, một trong ba luật sư phát biểu: “Hôm nay tôi cảm thấy rất tồi tệ. Tôi không thể tin rằng tòa án lại đối đãi với các học viên Pháp Luân Công như vậy. Tôi cũng là người có đức tin, và điều này có thể xảy ra với tôi trong tương lai.”

Ông Phùng và ông Trần vẫn đang trong Trại tạm giam Long Cương sau khi bị bắt giữ vào ngày 24 tháng 9 năm 2016.

Chi tiết phiên tòa

Sáng sớm ngày 1 tháng 12 năm 2017, hàng chục mật vụ đã tuần tra tại Tòa án quận Long Cương. Họ kiểm tra giấy tờ tùy thân của người qua đường và những người dự định tham dự phiên xét xử ông Phùng và ông Trần. Các học viên Pháp Luân Công đã không được vào tòa án.

Vợ, chị gái và một người bà con khác của ông Phùng đã có mặt. Gia đình ông Trần cũng không vào được. Chị gái ông Phùng để ý thấy em trai bà đã bị sút cân rất nhiều.

Ông Trần bước đi không vững vàng và giọng nói thì thều thào. Ông đã bị đấm vào ngực trong lúc bắt giữ, ông từng nói với gia đình rằng ông ngày càng bị đau ngực trầm trọng hơn.

Cả hai người đều bị còng tay, đi chân trần và trông rất nhợt nhạt.

Chủ tọa Vương Tiểu Ba đã mở màn phiên xét xử với câu hỏi rằng liệu có ai muốn rút lui không. Các luật sư đã yêu cầu đảng viên của Đảng cộng sản Trung Quốc hãy tự rút khỏi phiên xét xử. Thẩm phán đã phớt lờ họ và ra hiệu tiếp tục phiên xét xử.

Chủ tọa Vương và thẩm phán Tô Hiểu Đông, đã cố gắng để ngăn cản các luật sư bất cứ khi nào họ đề cập đến Pháp Luân Công, luật pháp, nhân quyền, hay tín ngưỡng tinh thần.

Các luật sư đã rất bức xúc, và kháng nghị sao để họ tránh nhắc đến Pháp Luân Công khi các thân chủ của họ đang bị xét xử vì đức tin của họ [vào Pháp Luân Công].

Công tố viên Tiểu Vũ Liên và Trần Thục Phân viết trong bản cáo trạng rằng có năm nhân chứng đứng ra tố cáo, nhưng không ai trong số họ có mặt để đối chứng. Tiểu và Trần cũng không đưa ra được các bằng chứng gốc mà họ viện ra để cáo buộc ông Phùng và ông Trân.

Tiểu và Trần đã tuyên bố rằng ông Phùng, người có bằng Tiến sĩ ngành viễn thông, có “ý định”, “khả năng” dùng bằng cấp và trình độ của mình để làm việc xấu, phạm tội… Tuy nhiên, các công tố viên không chứng minh được ý định đó và cũng không đưa ra bất kỳ một bằng chứng chắc chắn nào về việc ông Phùng đã gây hại điều gì.

Sau đó, các công tố viên đã chuyển lên các đồ vật tịch thu từ nhà và văn phòng của ông Phùng, bao gồm máy tính, ổ đĩa flash, bo mạch chủ máy tính và các thiết bị điện tử. Họ cáo buộc rằng những thứ đó là bằng chứng cho thấy ông Phùng đã vi phạm pháp luật. Các luật sư đã phản bác rằng tất cả những thứ đó là tài sản hợp pháp của ông Phùng hoặc của công ty ông, và không gây hại gì cho ai chứ không nói đến làm cản trở việc thực thi pháp luật.

Trong thời gian giải lao, hai nhân viên chấp hành của tòa án đã được phân công theo dõi các luật sư mỗi khi họ sử dụng nhà vệ sinh.

Sau khi nghỉ giải lao, vợ ông Phùng đã bào chữa cho ông. Bà kể lại rằng chồng bà, người đã phát minh ra set-top box (thiết bị giải mã tín hiệu truyền hình) mà hiện đang được các hộ gia đình ở Trung Quốc sử dụng rộng rãi, đã từ chối nhiều người hối lộ ông. Là vì môn tu luyện Pháp Luân Công đã dạy ông trở thành một người ngay chính. Bà không thể hiểu tại sao một người đáng quý như vậy lại bị bức hại vì đức tin của mình. Bà cũng rất đau khổ khi nhìn thấy con gái của họ bị tổn thương. Cô gái trẻ không dám tắt đèn vào ban đêm sau khi cha cô bị bắt. Mỗi lần cô nhìn thấy một cảnh sát hay một chiếc xe cảnh sát, cô sẽ bám lấy mẹ mình trong nỗi sợ hãi.

Ông Phùng và ông Trần đã tự làm chứng và biện hộ cho bản thân vào cuối phiên xét xử.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/7/357603.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/9/166691.html

Đăng ngày 24-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share