Bài viết của Dương Quang, đệ tử Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-9-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) vào ngày 6 tháng 6 năm 2013, sau khi biết đến tác dụng khỏi bệnh thần kỳ của Pháp Luân Công. Tôi đã trở thành một học viên với hy vọng những bệnh tật của mình sẽ được chữa khỏi.
Lần đầu tiên cầm cuốn sách Chuyển Pháp Luân trên tay, tôi đã đọc hết một lượt cuốn sách trong 24 tiếng. Trong cuốn sách, Sư phụ đã giảng minh bạch pháp lý làm người tốt, cũng như giúp tôi hiểu được rằng chúng ta đến từ đâu và sẽ đi tới đâu. Hiểu được điều này, tôi cảm thấy như gánh nặng của mình đã được tháo bỏ và thế giới quan của mình trở nên sáng hơn, tốt đẹp hơn trước đó. Tôi cũng hiểu tại sao tôi đến thế giới này. Tôi cũng tìm ra mục đích chân chính của sinh mệnh cũng như mục đích của cuộc đời mình, và xuất tâm muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Trước khi tu luyện, sức khỏe của tôi rất tệ: Tôi bị bệnh tim, cao huyết áp, viêm phế quản, sỏi mật, thoát vị đĩa đệm, viêm mạch, và có khối u ở bên phải não của tôi. Điều này khiến tôi đau đớn và lo lắng rất nhiều. Đây cũng là điều mà người bình thường gặp phải trong cuộc sống của họ. Sau khi tu luyện, tôi đã hiểu ra tại sao con người bị bệnh tật, đau đớn và sinh, lão, bệnh tử. Tôi cũng hiểu được làm thế nào để trở thành một người tốt – và thậm chí là một người tốt hơn nữa.
Hướng nội giúp mối quan hệ gia đình trở nên tốt hơn
Trước khi tu luyện, tôi không biết cách cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi và luôn tránh né. Tu luyện rồi tôi mới nhận ra rằng, gia đình chính là một quần thể xã hội và tôi phải thực hành trở thành một người tốt trong mắt người khác. Lấy ví dụ, khi con dâu tôi nói những lời kích động nhân tâm, tôi chỉ vẫy tay rồi cười và hướng nội. Có lẽ trước đây tôi đã ích kỷ với con dâu và còn nhiều thiếu sót, cũng cần phải vượt qua mâu thuẫn.
Một ngày nọ, con dâu tôi giữ tôi lại và nói rằng nó sẽ đưa tôi đến đồn công an vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã hướng nội để tìm ra nguyên nhân. Tôi không muốn con dâu phải gánh chịu vì những gì nó làm, nên tôi nói với con dâu: “Nếu mẹ không tu luyện Đại Pháp, thì mẹ sẽ không sống được đến ngày hôm nay. Pháp Luân Đại Pháp đã cho mẹ cuộc sống này, và mẹ sẽ dùng những trải nghiệm cá nhân của mình để phổ truyền Pháp Luân Đại Pháp và thức tỉnh những người khác biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.”
Con dâu tôi thấy tôi cương quyết như vậy liền trở nên bối rối và nói: “Mẹ à, con xin lỗi, con đã sai rồi, xin mẹ tha thứ cho con.”
Tôi trả lời: “Con gái à, là mẹ không làm tốt nên khiến con lo lắng và sợ hãi. Hãy nhớ: Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Sư phụ Lý đã dạy chúng ta phải nghĩ đến người khác trước và kiên định tu luyện loại bỏ vị tư. Tu luyện đã giúp tịnh hóa tâm và thân của tôi, trong bốn năm qua, không chỉ sức khỏe của tôi đã hồi phục mà tôi còn học được các hướng nội tìm thiếu sót, bất kể trong tình huống nào. Không chỉ bản thân tôi mà cả gia đình và những người có quan hệ thân thiết với tôi cũng được thụ ích.
Dùng chính niệm mạnh mẽ ngăn chặn bức hại
Một tháng sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi đã cùng nhiều học viên lớn tuổi khác nói chuyện với nhiều người về Đại Pháp. Tôi không cảm thấy sợ vì tôi đều cảm giác được Pháp lý và lời dạy của Đại Pháp in sâu trong tâm trí mình, và tôi luôn được Đại Pháp bảo hộ.
Tôi treo biểu ngữ và phát tài liệu giảng chân tướng, đĩa DVD, lịch để bàn, và cuốn Cửu Bình. Tôi cũng làm việc này ở những nơi có nhiều người qua lại. Cho dù trời mưa hay tuyết rơi, tôi đều ra ngoài hàng ngày. Tôi sẽ nói chuyện với bất cứ ai tôi gặp – họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp, người già, người trẻ. Tôi còn nói chuyện với người quét đường, ăn xin, cảnh sát, thẩm phán, và người của Phòng 610. Một ngày tôi có thể giúp từ 20 đến 40 người thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.
Tôi nhận ra việc nói trực tiếp với mọi người về Đại Pháp là cách hiệu quả để loại bỏ các chấp trước của mình. Tôi có thể loại bỏ tâm sợ hãi và loại bỏ can nhiễu nếu tôi làm tốt những việc cần làm hàng ngày.
Chồng tôi cũng bước vào tu luyện
Trong quá khứ gia đình tôi không cho tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ ngăn tôi đọc sách hay luyện công, và họ sẽ lăng mạ, đánh đập tôi. Trái lại, tôi luôn chiểu theo Pháp lý của Đại Pháp mà không phản kháng, khoan dung mà không giận dữ. Chỉ sau 10 ngày tu luyện, gia đình tôi thấy bệnh tật của tôi toàn bộ đã biến mất. Họ đã thấy tôi đi bộ nhanh hơn cả họ và có thể làm hết việc ở nhà.
Cũng vì chồng tôi ốm đau nên ông không thể làm việc gì, ông dành cả ngày để uống, hút thuốc và giải tỏa cơn giận dữ bằng việc đánh đập mắng chửi tôi. Một ngày nọ, đột nhiên ông ấy không đi lại được. Điều này khiến ông rất lo lắng và từ sau đó phát hiện ông còn gặp nhiều vấn đề về sức khỏe, bao gồm chảy máu dạ dày, cao huyết áp, viêm phế quản và ung thư ruột kết.
Sau đó, ông đã bước vào tu luyện Đại Pháp, và kể từ đó cơ thể của ông đã tốt hơn nhiều, bệnh tật cũng hết. Cả gia đình tôi lúc này sống trong hòa thuận và họ ủng hộ chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Nhờ kiên định chiểu theo Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp mà mọi vấn đề của gia đình tôi đều được giải quyết dễ dàng. Điều này thực sự đúng với lời dạy trong sách Chuyển Pháp Luân:
“Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Bài giảng thứ sáu)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/31/353150.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/22/165504.html
Đăng ngày 17-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.