Bài viết của phóng viên Minh Huệ tỉnh Cam Túc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-8-2017] Một thiếu tá quân đội ở thành phố Lan Châu đã qua đời ngày 1 tháng 7 năm 2017 vì không từ bỏ Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần bị chế độ cộng sản Trung Quốc đàn áp.

Ông Minh Hữu Giang, 48 tuổi, đã phải chịu đựng nhiều hình thức ngược đãi khác nhau kể từ khi ông bị giam tại nhà tù Lan Châu vào ngày 17 tháng 3 năm 2014. Ông thường bị đánh đập, sốc bằng dùi cui điện, buộc phải lao động nặng nhọc mà không được trả lương, bị buộc phải đứng trong thời gian dài, không được ngủ và không được sử dụng nhà vệ sinh, nhà tù không cho gia đình tới thăm ông và ông cũng không được mua vật dụng ở trong tù. Thỉnh thoảng, các lính canh chỉ cho ông một chiếc bánh bao hấp và một cốc nước trong những ngày cuối đời.

Khi ông Vương phản đối việc đối xử vô nhân đạo, ông đã bị biệt giam và bị các tù nhân khác theo dõi suốt ngày đêm. Ông không được phép tiếp xúc với bất kỳ tù nhân nào.

Việc ngược đãi kéo dài khiến sức khoẻ của ông Vương bị tổn hại nghiêm trọng. Ngày 2 tháng 7 năm 2015, ông bị xuất huyết não và được đưa đến bệnh viện địa phương. Các nhà chức trách nhà tù không thông báo cho gia đình ông biết cho đến khi bệnh viện đưa ra thông báo về tình trạng nguy kịch của ông 10 ngày sau đó.

Một người đứng đầu nhóm phụ trách ông Vương đã lừa gạt gia đình ông ký một bản thỏa thuận với hứa hẹn sẽ cho họ tới thăm ông Vương. Gia đình ông đã ký vào bản thỏa thuận nhưng chưa bao giờ được vào bệnh viện thăm người thân. Sau đó, họ mới biết được rằng ông Vương đã bị liệt nửa người bên trái sau một cơn đột quỵ và ông đã hoàn toàn bị bất lực.

Ngày 24 tháng 6 năm 2017, bố của ông Vương nhận được một cuộc gọi từ nhà tù thông báo rằng ông Vương vừa bị xuất huyết dữ dội. Người cha già cả chạy vội tới bệnh viện, chỉ để thấy con trai mình qua đời một tuần sau đó.

Cái chết bất ngờ của ông Vương là kết quả của việc bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của mình suốt một thập kỷ. Ông là cựu trung úy của Phòng Truyền thông Quân đội thành phố Lan Châu, ông bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998. Một năm sau, chính quyền Trung Quốc bắt đầu chiến dịch đàn áp Pháp Luân Công, ông đã luôn nỗ lực hết mình để nói với mọi người về cuộc đàn áp và tính bất hợp pháp của nó.

Chính những nỗ lực của ông để đòi lại công lý cho Pháp Luân Công đã khiến ông bị bắt giam nhiều lần. Ngày 3 tháng 7 năm 2001, ông bị kết án 10 năm tù giam và bị tra tấn tàn bạo trong suốt thời gian cầm tù.

Đến cuối năm 2004, tay ông Vương bắt đầu bị mất cảm giác, cổ ông bị đơ cứng. Ông không thể đi bộ được và phải nằm liệt giường. Ông bị chuẩn đoán mắc bệnh viêm cột sống dính khớp (một căn bệnh viêm khớp mãn tính ảnh hưởng đến cột sống và các khớp xương lớn). Các lính canh sẽ nhanh chóng đưa ông đến bệnh viện khi tình trạng của ông trở nên tồi tệ, nhưng khi sức khỏe ông tốt hơn họ lại đưa ông trở lại nhà tù.

Ngày 9 tháng 1 năm 2011, ông Vương được thả ra, ông vẫn có thể đi bộ nhưng cột sống bị biến dạng và cổ bị cứng đơ. Ông tiếp tục đọc các cuốn sách Pháp Luân Công và sức khỏe đã được cải thiện.

Cảnh sát địa phương chưa bao giờ nới lỏng sự kìm kẹp của họ đối với ông Vương. Họ liên tục sách nhiễu ông ở nhà và theo dõi mọi động thái của ông. Ngày 28 tháng 4 năm 2012, cảnh sát lại bắt giữ ông lần nữa và đến ngày 24 tháng 11 năm 2012, tòa án địa phương đã xét xử ông mà không hề thông báo cho gia đình cũng như luật sư của ông biết. Gia đình ông đã kháng nghị về sự vi phạm thủ tục pháp lý của chính quyền nhưng những khiếu nại của họ không nhận được sự phản hồi nào cả.

Ngày 24 tháng 9 năm 2013, ông Vương vị kết án sáu năm tù giam và bị đưa đến nhà tù nơi ông bị giam giữ lần đầu. Lính canh lại tra tấn ông bằng những hình thức tàn bạo như trước đây, và kết quả là họ đã cướp đi sinh mạng của ông.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/13/352433.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/14/165022.html

Đăng ngày 15-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share