Bài viết của một học viên phương Tây

[MINH HUỆ 18-8-2017] Trong thời gian dài, tôi đã phải vật lộn vì những việc làm sai trái trước đây mà bản thân vẫn cố che giấu. Nhưng sau khi được Sư phụ điểm hoá và đọc một bài viết trên trang Minh Huệ, tôi đã nhận ra đây chính là một chấp trước và là rào cản cho con đường tu luyện của mình.

Sau khi hướng nội, tôi cảm thấy mình cần thừa nhận những việc làm sai trái đó và phải cố gắng loại bỏ chấp trước đã ôm giữ trong tâm quá lâu. Đồng thời, tôi phát hiện ra tâm giữ thể diện và chấp trước vào danh của mình quả thực vô cùng mạnh mẽ.

Tôi đã có những hành vi mà lẽ ra một người tu luyện chưa kết hôn không nên làm với bạn gái của mình. Chuyện xảy ra vào lúc tôi mới bắt đầu tu luyện, khi đó tôi vẫn đang cố gắng để hiểu Đại Pháp là gì. Tuy nhiên, dù là người mới tu luyện, thì cũng không thể bào chữa cho hành vi mà tôi vốn đã cho là sai.

Trong quá trình tu luyện, đây là thứ duy nhất can nhiễu đến trạng thái tâm tính của tôi. Nó cũng can nhiễu đến việc tôi luyện công và học Pháp, vì ý nghĩ về việc mình đã làm sai luôn trở lại ám ảnh tôi.

Nhiều năm trôi qua kể từ khi xảy ra chuyện này, tôi đã chính lại bản thân, nhưng tâm sợ hãi và xấu hổ vẫn trở ngại tôi. Tôi muốn vứt bỏ chấp trước qua việc thành thật với chính mình và các bạn đồng tu, tiếp tục nỗ lực trợ Sư Chính Pháp.

Điều tôi học được khi viết ra bài chia sẻ này là: Hướng nội thực sự rất quan trọng nếu chúng ta muốn đề cao.

Trạng thái tu luyện của chúng ta nên là hướng nội vô điều kiện. Đoạn Pháp dưới đây đã khích lệ tôi viết ra bài chia sẻ ngắn này và chia sẻ suy nghĩ của mình với các bạn đồng tu:

“Tâm sợ hãi sẽ khiến người ta làm điều sai lạc, tâm sợ hãi sẽ khiến người ta mất đi cơ duyên, tâm sợ hãi là một ‘cửa tử’ [trên con đường] từ người trở thành Thần. Từ đầu đã là vì phạm phải việc quá sai lầm, [nay] muốn sửa cho ngay chính thì lại sợ người khác biết. Tu luyện là [việc] nghiêm túc, sợ hãi ấy nếu vẫn để tiếp tục mãi, thì đến lúc nào đây mới có thể không bị cái tâm sợ hãi ấy kiềm chế nữa? Nhất là [những ai] vẫn luôn đang giấu diếm mọi điều nhưng lại có biểu hiện [tốt] nổi trội giữa các học viên, nếu như không vứt bỏ được chấp trước ấy, [không] vứt bỏ được hành vi tội lỗi ấy, và tâm sợ hãi ấy, thì dẫu có thực thi được nhiều công việc Đại Pháp đến mấy đi nữa cũng là đang để che giấu. Nếu như vứt bỏ được tội ác đang đè nặng trong tâm, quay trở lại, thì hết thảy những gì thực thi được đều là ‘làm tịnh’, [đều là] các việc trong tu luyện của đệ tử Đại Pháp.

Tôi, là Sư phụ, vẫn luôn không nhớ kể đến những việc sai sót mà chư vị làm trong tu luyện, chỉ nhớ kể đến những việc làm được tốt và những thành tựu của chư vị; là các đệ tử Đại Pháp mà nói, cũng là [những ai] từ trong cuộc bức hại tà ác không gì sánh nổi mà vượt qua, đều hiểu biết thấm thía rằng tu luyện rất gian khổ, [và] sẽ không phải là không thông cảm cho các học viên nào mắc sai lầm; do vậy tôi nói với chư vị một lần nữa rằng: tất cả các học viên nào đã từng phạm sai lầm về phương diện này, từ nay trở đi hãy bắt đầu biểu thị công khai ra rằng [đã] vứt bỏ gánh nặng ô uế đó đi, quay trở về trong Đại Pháp. Chỉ có [cách nói] công khai hết thảy những sai lầm đó ra, thì mới thoát khỏi rắc rối và uy hiếp của đặc vụ; chỉ có công khai, thì mới có thể vứt bỏ được chấp trước và tâm sợ hãi. Tôi và các đệ tử Đại Pháp đều sẽ không giống như người thường [khi] đối đãi với các học viên đã từng đi sang con đường sai lạc trong [quá trình] tu luyện. Khi tôi mới bắt đầu truyền Pháp tại xã hội nhân loại đã biết rằng trong tu luyện sẽ xuất hiện các chủng các dạng trạng thái. Trong quá trình tu luyện của một cá nhân trở thành Thần, bởi vì ‘con người’ đang tu luyện, không phải là Thần đang tu, nên người đó trong quá trình tu luyện sẽ nhất định phạm sai sót, sẽ nhất định có khảo nghiệm mà không vượt qua được tốt, và đương nhiên cũng sẽ có sai phạm lớn. Điều then chốt là nhận thức được rồi thì có thể quyết tâm dứt bỏ được nó không. Có quyết tâm bước xuất ra thì mới là tu luyện; đấy chính là tu luyện.

Tôi mong rằng những học viên nào đã bước sang con đường sai sẽ không lại tái phạm sai lầm nữa, có thể đây là lần cuối cùng mà Sư phụ giảng Pháp cho các học viên [thuộc loại] như thế này. Hãy nắm chắc cơ duyên; vô lượng chư Thần đang dõi nhìn chư vị; tôi và các đệ tử Đại Pháp cũng đang trông chờ chư vị quay trở lại.” (Vượt qua cửa tử, Tinh tấn yếu chỉ III)

Tôi hy vọng những chia sẻ về quá trình loại bỏ chấp trước của mình sẽ hữu ích đối với các bạn đồng tu.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/18/165071.html

Đăng ngày 8-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share