Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-06-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, mới bắt đầu tu luyện từ hai năm trước. Nhưng thậm chí trước khi tôi bắt đầu tu luyện, Sư phụ đã cứu mạng tôi ba lần.

Vợ tôi là một học viên. Tôi đã thấy cô ấy thay đổi sau khi tu luyện Đại Pháp. Cô ấy lịch sự hơn, khỏe mạnh hơn, bao dung hơn với người khác, và tôn trọng những người già trong gia đình cô ấy hơn. Cho nên, tôi biết rằng Đại Pháp là tốt. Đôi khi, tôi thậm chí còn đọc sách Chuyển Pháp Luân với cô ấy. Nhưng tôi chưa từng có ý định tu luyện vì công việc của tôi rất bận.

Tôi làm trong ngành quảng cáo. Hai năm trước, anh trai và tôi đi lắp đặt một tấm bảng quảng cáo to trên một mái nhà cao khoảng sáu mét. Tôi ở trên mái và anh tôi ở dưới đất. Một con gió to thổi lên, và tấm quảng cáo to bị thổi bay. Tôi tóm được nó. Nhưng sau đó, một cơn gió to hơn đã thổi cả tôi lẫn tấm bảng bay khỏi mái nhà.

Đầu óc tôi trống rống. Khi tỉnh lại, tôi thấy mình nằm trên sàn xi măng. Tôi nhớ vợ tôi bảo là niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” có thể cứu người trong các tình huống nguy hiểm. Cho nên tôi đã nhắm mắt lại và cứ lặp lại cụm từ đó. Tôi không đau chỗ nào cả.

Nhưng khi anh tôi giúp tôi đứng dậy, tôi phát hiện ra rằng chân phải của tôi không có cảm giác. Tôi nghĩ nó bị gẫy, nhưng tôi không muốn tới bệnh viện. Tôi nhớ những lời của Sư phụ: “một người luyện công, người khác có lợi ích.” (“Bài giảng thứ sáu” Chuyển Pháp Luân) Tôi tin là tôi sẽ ổn.

Sau khi về nhà, tôi không thể đứng lên. Tôi nghe các bài giảng của Sư phụ và đọc Chuyển Pháp Luân nhiều lần. Tôi cứ tốt dần lên. Sau đó, tôi đã đi lại được. Vợ tôi dạy tôi năm bài công pháp. Khoảng hai tuần sau, tôi đã hồi phục hoàn toàn. Tôi đã đích thân trải nghiệm sự thần kỳ của Đại Pháp.

Mùa hè năm ngoái, khi đang làm việc trong một đồng cỏ, tôi đỗ xe ở gần mương. Cái mương này sâu khoảng 10m và ngập đầy nước. Khi tôi chuẩn bị rời đi thì thấy trong xe có ruồi. Chúng làm tôi phân tâm tới mức mà xe ô tô bị trượt xuống mương, đâm vào mấy cái cây. Tôi phanh cứng lại và chiếc xe dừng hẳn. Tôi phải gọi trợ giúp để kéo chiếc xe và tôi ra khỏi đó.

Vài ngày sau đó, khi lấy chiếc xe từ cửa hàng sửa chữa về, tôi vô cùng xúc động khi thấy 13 bông hoa Ưu đàm trên mé phải của chiếc xe. Hoa Ưu đàm là biểu tượng của Chuyển Luân Thánh Vương tới nhân gian cứu người. Tôi nhận ra là Sư phụ đã lại cứu tôi khi tôi đâm đầu xuống mương.

Tôi quá may mắn vì có hoa Ưu đàm trên xe ô tô của mình, điều đó cho thấy mối duyên lớn của tôi với Phật Pháp. Sau đó, tôi bắt đầu tự gọi mình là một học viên. Nhưng tôi không tinh tấn mặc dù tôi đã học Pháp và luyện công.

Tôi vẫn có nghiệp bệnh. Tôi bị thở gấp và không có năng lượng. Tôi còn bị phù nữa. Tôi không thể chịu nổi nên đã tới bệnh viện. Nhưng bác sỹ không phát hiện ra tôi có bệnh gì. Sau đó, tôi lại bị khó thở. Tôi cảm thấy sinh mệnh của mình đang nguy hiểm nên đã khóc: “Sư phụ, xin hãy cứu con” vài lần trong tâm. Chỉ vài giây sau, tôi đã có thể thở bình thường. Sư phụ đã cứu tôi một lần nữa.

Tôi sẽ biểu hiện sự cảm ân tới Sư phụ bằng cách tu luyện tinh tấn. Tôi sẽ trân quý cơ hội này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/11/349460.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/26/164422.html

Đăng ngày 26-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share