Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-5-2017] Gần đây, tôi mới vượt qua hai khảo nghiệm tâm tính lớn. Tôi muốn được chia sẻ kinh nghiệm này với những học viên có thể gặp tình huống tương tự như mình.

Vấn đề gia đình

Trước Tết, tôi có vài mâu thuẫn với gia đình chồng. Tôi cảm thấy là một người tu luyện tôi đã cố gắng hết sức để khoan dung và độ lượng. Nhưng điều khiến tôi khó chịu nhất là chồng tôi đứng về phía mẹ anh. Tôi giữ im lặng khi ở cạnh bố mẹ chồng vì họ đã 80 tuổi, tôi cũng không muốn họ khó chịu hoặc gây ảnh hưởng đến sức khoẻ của họ.

Nhưng khi về đến nhà, tôi trút những bực dọc của mình lên chồng và mắng nhiếc anh. Anh biết anh đã sai nên không biện minh, nhưng tôi không kiềm chế được cơn tức giận và oán hận của mình. Tôi tỏ ra lạnh nhạt với anh trong nhiều ngày và khóc rất nhiều. Tôi biết điều này không phù hợp với hành vi ngay chính của một người tu luyện. Lẽ ra tôi nên nhận ra rằng sự việc xảy không ngẫu nhiên và tôi cần phải hoàn trả những nợ nghiệp của mình. Đây là cơ hội tốt để tôi đề cao, tôi cần phải cảm ơn vì đã có được cơ hội này.

Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ nỗi oán giận, nhưng không hiệu quả. Ngay khi nhìn thấy chồng mình, tôi lại tiếp tục nổi giận. Tôi không thể hoàn toàn buông bỏ được. Mỗi lần sau khi mắng nhiếc anh, tôi cảm thấy rất tệ, nhưng tôi không thể nào kiểm soát được bản thân. Tình trạng này đã kéo dài trong vài tuần.

Tuy nhiên, Sư phụ đã giúp tôi. Một tối nọ, trong khi đang phát chính niệm, tôi đã nhìn thấy một sinh mệnh hắc ám và xấu xí. Tên của nó là Tình. Nó đang nổi giận, mắng nhiếc và phàn nàn rằng mọi người không đối tốt với nó. Nó trông giống hệt như tôi.

Tôi ngộ ra rằng có một con ma Tình ẩn trong trường không gian của mình. Nó sẽ bị đau khi những ham muốn của nó không được thoả mãn. Nó khống chế đầu não tôi và khiến tôi phải làm hoặc nói những điều không phù hợp với một đệ tử Đại Pháp. Nó không phải là tôi. Nó là một sinh mệnh tồn tại trong trường không gian của tôi, được hình thành từ những quan niệm và dục vọng của bản thân sau khi tiến nhập vào Tam Giới.

Tôi chân chính là chủ ý thức, là sinh mệnh cao tầng được tạo ra trong một không gian cao tầng và đồng hoá với Chân–Thiện–Nhẫn. Tôi ngộ ra rằng quá trình tu luyện là để loại bỏ những thứ xấu, thứ đã hình thành trong quá trình đi xuống không phù hợp với Chân–Thiện–Nhẫn. Chúng ta phải để chủ ý thức của mình làm chủ thể, để chúng ta có thể trở về cảnh giới mà chúng ta đã được tạo ra. Khi ngộ ra được điều này, sự oán giận của tôi cũng dần tiêu tan.

Kể từ đó, mỗi khi thanh lý bản thể, tôi tập trung vào tiêu diệt con ma Tình xấu xí.

Vấn đề công việc

Tôi làm việc cho chính quyền. Trước khi tu luyện, vấn đề lớn nhất của tôi là hòa hợp với cấp trên của mình. Người thường có khuynh hướng lấy lòng sếp, nhưng tôi là một người tu luyện. Tôi cần phải tuân theo những nguyên tắc nhất định, đặc biệt là khi liên quan đến tiếp xúc giữa nam và nữ.

Cấp trên của tôi chủ yếu là nam giới. Nhờ thái độ và năng lực của mình, và cũng là kết quả của nhiều năm tu luyện, các sếp thường rất ấn tượng với tôi khi họ mới đảm nhận vị trí của mình.

Thi thoảng họ thậm chí còn tỏ ra thiên vị tôi. Tôi không đáp lại cử chỉ của họ, thay vào đó lại cảnh giác, khiến họ cảm thấy mất mặt. Kết quả là, họ đã trả đũa bằng cách đối xử tệ với tôi. Tôi thường bị đặt vào những tình huống rất khó khăn.

Tôi thường nghĩ rằng mọi thứ xảy đến là để giúp mình loại bỏ những chấp trước vào danh lợi của bản thân. Tôi nghĩ mình không quan tâm đến đàn ông. Thành thực mà nói, tôi chẳng có chút mơ mộng nào đối với bất cứ người nào trong số họ. Thay vào đó, tôi ghét cay ghét đắng hành vi của họ. Có điều là, vì tôi có chút động tâm trước danh và lợi, nên những việc này vẫn xảy ra. Tôi cảm thấy rất bất lực.

Khi xảy ra mâu thuẫn với gia đình chồng, tôi đã dần ngộ rõ hơn về tình, điều được ẩn giấu khá sâu trong tôi. Tại nơi làm việc, tôi mong được công nhận, tán dương và ngưỡng mộ từ các cấp trên của mình, và tôi đã bị ám ảnh bởi cách họ đối xử với tôi. Điều này có thể dễ hiểu với người thường. Nhưng đối với người tu luyện, đây là truy cầu.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Có người nghĩ: ‘Tôi đâu có cầu chúng một cách minh xác!’ Chư vị không cầu chúng, nhưng chư vị [có thể] cầu công năng; các Giác Giả của [môn] tu luyện chính Pháp liệu có thể cấp [công năng] cho chư vị? [Truy] cầu chính là một chấp trước nơi người thường; tâm ấy phải bỏ. Vậy ai có thể cấp? Chỉ có ma tại các không gian khác và động vật mới cấp thôi; vậy chẳng phải tương đương với cầu chúng đến là gì? Chúng liền đến.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Vì thế tất cả các can nhiễu từ ma sắc là do tâm truy cầu của chính tôi. Tôi bị chấp vào cách các sếp nhìn nhận mình; đây là tình, và sắc là một bộ phận của tình. Tôi biết rằng có những chấp trước này là không đúng, vì thế tôi quyết bài trừ nó. Kết quả là, trong thế giới con người, tôi tỏ ra hoan nghênh những lời tán tỉnh của họ; nhưng khi tôi phản đối, họ cảm thấy bị từ chối và trả đũa tôi.

Trong khi đào sâu hơn, tôi phát hiện mình có nghi tâm và tâm phòng bị.

Sư phụ giảng:

“Hôm vừa rồi tôi có giảng ‘Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh’, nghĩa là năng lượng tản xạ từ thân thể chúng ta có thể [điều] chỉnh lại hết thảy những trạng thái không đúng đắn. Như vậy dưới tác dụng của trường này, khi chư vị không nghĩ gì đến chuyện ấy, thì vô hình chung cũng ước chế ái nhân của chư vị. Chư vị không động niệm, chư vị cũng sẽ không động niệm ấy, thì họ cũng không nghĩ đến.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi là một người tu luyện và có thể phát ra năng lượng. Dù mọi người có cư xử như thế nào đi nữa, miễn là tâm tôi không động và giữ chính niệm, thì tôi có thể ức chế họ.

Tôi đã vật lộn trong khổ nạn về tình trong nhiều năm. Tôi hy vọng điều này có thể có ích cho những học viên khác trong những tình huống tương tự.

Đây là thể ngộ hữu hạn của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/9/347329.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/29/164451.html

Đăng ngày 17-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share