Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-5-2017] Tôi đã gặp Lâm (bí danh) sau khi tôi chuyển từ nơi khác đến đây. Nhóm học Pháp mà tôi tham gia là ở chỗ của Lâm.
Một hôm sau khi học Pháp xong, Lâm chỉ ra một số thiếu sót của tôi. Tôi tranh cãi với cô và rời khỏi nhà cô mang theo cảm giác bất bình.
Khi trở về nhà, tôi đứng trước ảnh của Sư Phụ và khóc. Tôi nghĩ rằng mình có ý định tốt và tôi không hiểu lý do tại sao chúng tôi lại tranh cãi nhau. Sau khi tôi ngừng khóc, tôi nhận ra rằng mình là người có lỗi, nhưng tôi không thể nhận ra được chấp trước của bản thân là gì.
Tôi đã không đến chỗ Lâm để học Pháp nữa. Sau đó, Sư phụ đã an bài hai học viên đến giao lưu chia sẻ với tôi, và tôi nhận ra rằng việc tranh cãi với Lâm là lỗi của bản thân. Tôi quyết định trở lại điểm học Pháp với cả nhóm.
Nhiều tư tưởng xuất hiện sau khi tôi quyết định. “Mình là một người lớn tuổi. Lâm nên là người mời tôi trở lại.” “Sẽ thế nào nếu Lâm gây khó khăn cho mình và không muốn mình ở chỗ cô ấy nữa?” Và “Sẽ thế nào nếu cô ấy đuổi tôi ra khỏi nhà cô ấy?”
Tôi nhận ra rằng những suy nghĩ đó không phải là chân ngã của mình, mà nó là giả ngã. Đó là an bài của cựu thế lực và tôi có chấp trước sợ bị mất mặt.
Tôi muốn vượt qua khảo nghiệm này và cùng các học viên hình thành “chỉnh thể,” không để cho cựu thế lực thành công.
Chỉ tu luyện tốt tôi mới có thể trở về ngôi nhà chân chính của mình. Vì vậy, tôi phải tín Sư tín Pháp và tu luyện tốt. Tôi phải vượt qua khảo nghiệm này, vì tôi không thể mang theo các chấp trước mà tiến nhập vào thiên quốc được. Tôi đứng trước ảnh của Sư Phụ và nói rằng mình sẽ đến học Pháp ở nhà Lâm. Sư phụ dường như đang mỉm cười với tôi, và điều này đã khích lệ tôi.
Khi tôi đến chỗ Lâm, các học viên khác đã ở đó. Họ chào đón tôi nồng nhiệt.
Sau khi chia sẻ với các học viên khác, tôi nhận ra rằng mình đã không biết cách hướng nội và không tu luyện vững chắc. Khi nhìn lại hành vi của mình, tôi nhận ra rằng mình đã “giả tạo, ngụy thiện”. Tôi chợt cảm thấy như thể có thứ gì đó rơi ra từ đầu mình và tôi đã trút bỏ được một gánh nặng lớn. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng, bình tâm và rơi nước mắt vì vui sướng.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/10/347385.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/25/163999.html
Đăng ngày 9-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.